Hải Sâm đế quốc.

Hải, ý chỉ Hải Dương gia hoàng thất đế quốc! Sâm, ý chỉ trụ cột của đế quốc Lâm gia, Diệp gia!

Lâm gia, đệ nhất gia tộc của Hải Sâm đế quốc! Cùng hoàng thất Hải gia, Diệp gia hình thành thế chân vạc, xây dựng thành quốc gia khổng lồ Hải Sâm đế quốc Lục cấp văn minh này.

Lâm gia chính mình có một khối diện tích không chút nào kém hơn đại lục khổng lồ Châu Úc trên địa cầu, nhân khẩu to lớn cư trú trên trăm ức. Trong 100 ức người này, có người suốt đời vì người của Lâm gia mà phục vụ, cho đến khi già chết, trách nhiệm này được giao phó cho con cháu đời sau.

Có được nhiều người hầu trung tâm như vậy vì Lâm gia ngày đêm tạo ra tài phú, làm cho tài lực Lâm gia cực kỳ khổng lồ, tổng thể không kém hơn chút nào một quốc gia Ngũ cấp văn minh.

Tuần không chiến hạm ở không trung phi hành với tốc độ cực nhanh, dọc đường không biết đả xẹt qua bao nhiêu không phận của Tam, Tứ, Ngũ cấp văn minh. Chẳng qua bất kể Tứ cấp văn minh hay là Ngũ cấp văn minh, thấy chiến hạm có ký hiệu Lâm gia của Hải Sâm đế quốc, ngay cả một số nước Ngũ cấp văn minh phụ thuộc (vào Hải Sâm đế quốc) còn điều động chiến hạm hộ tống, đem chiến hạm này an toàn hộ tống ra khỏi lãnh thổ quốc gia.

Dọc theo đường bay tuần không chiến hạm lấy tốc độ phi hành ít nhất trên một nghìn km, vẫn duy trì loại tốc độ này bay ròng rã suốt nửa tháng, cuối cùng cũng tiến nhập lãnh thổ Hải Sâm đế quốc. Căn cứ loại tốc độ này, lộ trình nửa tháng chiến hạm phi hành đã tương đương với hơn mười lần vòng quanh địa cầu.

Từ điểm này, hoàn toàn làm cho Lăng Vân minh bạch sự to lớn của tinh cầu này. Hắn thậm chí ác ý nghĩ, cái thế giới này không có vệ tinh hướng dẫn, chiến hạm tiến hành phi hành cự ly xa, nếu như lạc đường còn không phải lòng vòng (ý chỉ đi lạc) suốt nhiều năm sao?

Tổng bộ Lâm gia cũng không phải lãnh địa tư nhân của bọn họ, mà là nằm ở trung tâm quyền lợi đế quốc- Hải Sâm đế đô!

Hải Sâm đế đô chiếm thập vạn bát thiên lý (mười vạn tám ngàn dặm), đông tây dài hơn bốn trăm dặm, nam bắc chiều rộng hơn hai trăm ba mươi dặm, có cư dân cứ trú không ít hơn trăm ức. Do tứ đại khu vực hoàng thành, khu vực quý tộc, nội thành, ngoại thành cấu thành nên. Trong đó vẻn vẹn là Hải Sâm hoàng thành chiếm trọn phương viên ba nghìn dặm, trong đó các loại vương công quý tộc chính mình có cung điện quỳnh lâu nhiều vô số kể.

Khu vực quý tộc kề cận hoàng thành, chiếm phương viên một vạn tám nghìn năm trăm dặm, vô số trang viên, quảng trường chỉnh tề rộng rãi. Trong đó thế lực lớn nhất chính là, Lâm Diệp hai nhà, chỉ hai trang viên của hai nhà này, liền chiếm hai nghìn dặm, nghệ thuật kiến trúc kỳ công đem hai đại trang viên trang hoàng giống như thiên đường thánh cảnh, làm kẻ khác than thở không thôi!

Tuần không chiến hạm dưới một loại chỉ dẫn tương tự với địa cầu hướng về phía ánh đèn, chậm rãi đỗ xuống ở một trung tâm quảng trường của Lâm gia. Tại đây trên quảng trường này, chừng mười hai chiến hạm sắp xếp trật tự, làm cho này mảnh đất trống rộng rãi này tăng một phần uy nghiêm.

Theo chiến hạm đáp xuống, cánh cửa khoang thuyền được mở ra, lọt vào trong tầm mắt là một tầng thảm đỏ, ít nhất trên trăm thiếu nữ khuôn mặt xinh đẹp tuổi trẻ thân mặc lễ phục, tay nâng hoa tươi, hướng về những người từ trên chiến hạm đi xuống lấy nụ cười như ánh dương quang, đủ loại cánh hoa được bàn tay thiếu nữ ném ra, nhẹ nhàng hướng về phía không trung, khiến toàn bộ quảng trường tràn ngập một loại hương thơm ngào ngạt.

Trên mặt đất đối diện tấm thảm, một vị trung niên nam tử rõ ràng có đầy đủ khí tức của người bề trên bước nhanh đến (kia ghi 3 ta nghĩ chỉ có 1 vị thôi), người chưa đến Lâm Phong đã vội vã giới thiệu:

- Vị kia là Lục cấp chấp sự gia tộc Lâm Mạc các hạ, Lâm Mạc các hạ không chỉ là Lục cấp chấp sự, mà còn có chức vụ quản lý chưởng quản tinh thần khu. Nga, tinh thần khu đó là khu vực thứ sáu trong chín đại khu vực của gia tộc, nhị giai Kiếm Sư cùng những người tuổi trẻ tuấn kiệt bên trong dòng họ cư trú ở trong đó.

- Lục cấp chấp sự!

Lăng Vân không khỏi nhìn vị trung niên nam tử này vài lần, cứ theo hắn từ lý giải của Lâm Phong, Lâm gia tổng cộng mới có mười tám vị Lục cấp chấp sự, trong đó mười bốn vị thị hầu sinh hoạt hằng ngày của mười ba đại trưởng lão cùng tộc trưởng.

Trên mặt Lâm Mạc mang theo dáng tươi cười thân thiện, đi tới trước người Lăng Vân cung kính thi lễ:

- Lâm Thành các hạ, chấp sự giả tinh thần khu Lâm Mạc hướng ngươi vấn an. Hoan nghênh trở về gia tộc.

Đối phương là tam giai Kiếm Sư, Lăng Vân cũng phải hồi đáp lại: Nguồn tại http://TruyệnFULL.vn

- Lâm Mạc chấp sự khách khí, ngày sau làm phiền chấp sự quan tâm.

Đối với thanh niên nhị giai Kiếm Sư như thế, Lâm Mạc tự nhiên là lộ ra dáng tươi cười cung kính khiêm tốn:

- Sau này còn cần Lâm Thành các hạ chiếu cố mới phải.

Nói xong, hắn quay người hướng về phía một chiếc xe ngựa hoa lệ tám ngựa bên cạnh đưa tay ra thế mời:

- Các hạ mời bên này, tộc trưởng đại nhân đang ở nghị sự điện, sau khi biết được ngài đến nơi khẳng định sẽ lập tức truyền kiến phong thưởng, mời theo ta đi đến.

Lăng Vân lên xe ngựa, đi về phía phòng nghị sự Lâm gia.

Mã xa qua vài cửa đá cao lớn, tiến vào mấy chỗ đình viên (sân vườn) giống như cung điện, cuối cùng cũng vào đường chính.

Đường chính chiều rộng tám mươi tám thước, giống như một quảng trường nhỏ, hai bên đứng đầy thị vệ thân mang khôi giáp tay cầm lợi kiếm. Những thị vệ này thực lực mạnh mẽ, nhất định đều có thực lực bát cấp Kiếm Sĩ, hiếm có thực lực đạt được cửu cấp. Những người thân mặc áo choàng các màu có chức vị Thị vệ trưởng, Thống lĩnh quân càng có thực lực đáng sợ Kiếm Sư chính thức!

Những người này chỉ mới là thị vệ mà thôi.

Trên đường Lăng Vân chứng kiến, hiển nhiên cũng không ngớt khách nhân từ những nơi khác đến bái phỏng chủ sự của Lâm gia, cùng với tinh anh hành tẩu tại phụ cận Lâm gia, chấp sự. Trong những người này, hầu như không có tồn tại võ giả Cao Cấp Kiếm Sĩ trở xuống, hơn phân nửa đều có thực lực cửu cấp Kiếm Sĩ hoặc là chính thức Kiếm Sư, thậm chí không ít người năng lượng ba động trên người đã đạt được nhị giai, tam giai cấp bậc. Tại tam cấp văn minh Kiếm Sư được tôn sùng là siêu cấp cường giả tồn tại, ở nơi này lại tùy ý có thể thấy được.

Lăng Vân trong lòng thầm than một tiếng:

- Chỉ mới Lục cấp văn minh mà cường giả Kiếm Sư không ngờ nhiều như thế, những. Thất cấp văn minh... ấy cao hơn một cấp so với Lục cấp văn minh, hay Bát cấp văn minh thì sẽ như thế nào?

Lâm Mạc sở trường quan sát sắc mặt đoán ý, từ trong thần sắc Lăng Vân lập tức nhìn ra hắn đang suy nghĩ cái gì, hắn không nhịn được mỉm cười nói:

- Lâm Thành các hạ không cần than thở, đế đô dù sao cũng là tượng trưng tinh thần của một quốc gia, tất nhiên là hội tụ phân nửa cao thủ đế quốc. Mà ngươi hiện tại đi trên con đường này, người bình thường căn bản không có tư cách lái xe tại đây, bởi vậy ngươi mới có thể thường xuyên trông thấy cường giả Kiếm Sư.

- Ân? Ta mắt thấy chỗ này, Kiếm Sư sợ đã không dưới trăm người, không rõ tính ra toàn bộ Hải Sâm đế đô chẳng phải không dưới mười vạn Kiếm Sư sao?

- Mười vạn Kiếm Sư?

Lâm Mạc khẽ cười một tiếng:

- Cũng không có gì phải kinh ngạc. Lâm Thành các hạ biết lãnh địa Hải Sâm đế quốc ta có bao nhiêu con dân chứ?

Lăng Vân lắc đầu:

- Lâm Mặc chấp sự xin nói thẳng.

Lâm Mạc cười cười, mới nhớ tới Lăng Vân đến từ tam cấp văn minh, sợ làm hắn tự ti, vội vã không hề "Thừa nước đục thả câu":

- Hải Sâm đế quốc ta con dân có vạn ức, số Kiếm Sư cũng không tới mười vạn, đúng là ngay cả nghìn vạn có một cũng không đạt được. Trong nghìn vạn người cũng khó có một vị Kiếm Sư, Lâm Thành các hạ, đến lúc này ngươi còn cho rằng số lượng Kiếm Sư quá nhiều sao?

- Gần mười vạn!

Con số này cũng đủ dọa người. Ngẫm lại Tử Vân đế quốc, Kiếm Sư chân chính bằng lòng vì hoàng thất dốc sức, lại chỉ mới có tám. Tám so sánh cùng mười vạn, chênh lệch này...

Khi khoảng cách chỉ còn cách nghị sự điện chừng năm dặm thì mã xa ngừng lại, việc này chính bởi vì thân phận đặc thù của Lăng Vân một nhị giai Kiếm Sư mười tám tuổi. Nếu như bình thường tiếp khách, cho dù là bá tước, hầu tước tới, cũng phải trước mười dặm dừng lại, đi bộ mà đến.

Lúc này, ở trước sân nghị sự điện đã có không dưới trên trăm thế lực lớn nhỏ chờ ở đây. Nhìn cầu thang mấy trăm bước trước mắt kia, cùng với nghị sự điện giống như cung điện hoàng cung, Lăng Vân cuối cùng cũng được mở rộng nhãn giới.

Hoàng thành Tử Vân đế quốc đã hùng vĩ không hề thua kém Tử Cấm thành, nhưng cùng đại điện của Lâm gia trước mắt so sánh, mới khiến người ta minh bạch cái gì gọi là chênh lệch! Đây quả thực như là giữa nhà tranh cùng nhà cao tầng, căn bản không ở cùng một cấp bậc.

Một đệ nhất gia tộc Lâm gia quyền thế của Lục cấp văn minh, khí thế đã to lớn như vậy, vậy thực lực của hoàng thất Hải Sâm đế quốc hơn xa trên Lâm gia? Còn có những thất cấp, bát cấp thì sao?

Đang lúc Lăng Vân trong lòng cảm thán thì, nghị sự điện bỗng nhiên truyền đến một tiếng tiếp một tiếng tuyên thị triệu kiến, sau khi truyền được năm tiếng mới tới Lăng Vân:

- Tộc trưởng triệu Lâm gia chi thứ thứ sáu trăm bảy mươi nhất mạch Lâm Dương tộc trưởng Lâm Thành yết kiến!

Lâm Mạc cười làm một thủ thế mời Lâm Thành:

- Lâm Thành các hạ, tộc trưởng triệu kiến, xin mời.

- Tộc trưởng Lâm gia này quả là so với hoàng đế còn phô trương hơn.

Lăng Vân trong lòng hừ nhẹ một tiếng, bước nhanh theo hắn hướng nghị sự điện đi tới.