Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 290: Chủ nhân của Đông Huyền

Vị Kiếm Thánh cấp bậc cường giả liều chết ngăn trở, đối với bất kỳ Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả nào cũng có ảnh hưởng lớn, nói không chừng dưới loại tình huống cá chết lưới rách này, đôi khi cũng có thể chiếm thượng phong, cho dù là Lăng Vân cũng không ngoại lệ!

Bất quá, đó là chỉ với Lăng Vân lúc vừa rồi!

Khi đối chiến với kiếm trận của Tô Tiểu Tiên, hắn đột ngột tiếp xúc đến pháp tắc chân chính, lý giải được chính xác về Thần giai cường giả trong miệng mọi người, còn có lực lượng pháp tắc thần bí khó lường kia đến tột cùng là thứ gì - trước kia khi dung nhập pháp tắc, hắn còn cần phải mượn lực lượng của kiếm hồn, nhưng hiện tại...

Vào lúc vị Kiếm Thánh cường giả này dứt bỏ phòng thủ, dốc hết lực lượng toàn thân hướng Lăng Vân tấn công, thân hình Lăng Vân thoáng cái đã trở nên mơ hồ, một kích toàn lực của vị Kiếm Thánh kia oanh kích lên thân thể của Lăng Vân cũng chỉ rơi vào đạo tàn ảnh, chân thân của Lăng Vân trong một sát na này đã xuất hiện ở phía sau lưng hắn!

Cơ hồ là dung hợp trăm phần trăm với thiên đạo pháp tắc, tốc độ nguyên vốn đã tiếp cận Bán Thần cường giả, đột nhiên lại được đề thăng một đoạn, cho dù là Bán Thần cường giả cũng vô pháp bắt kịp hắn!

Trong nháy mắt đem vị Kiếm Thánh cường giả này bỏ lại phía sau, Lăng Vân lại lần nữa xông vào bên trong phòng hộ chiến trận của hơn sáu mươi vị thánh kiếm sư, phảng phất như u linh không có thực thể, không chút trở ngại đột phá trọng trọng ngăn trở do những vị thánh kiếm sư liều mạng tạo thành, lập tức lao về phía truyền tống trận.

- Lăng Vân, ngươi đừng mơ tưởng đuổi tận giết tuyệt, ta liều mạng với ngươi!

Kiếm Thánh Điền Phong quát lên một tiếng phẫn nộ, khí thế toàn thân bạo trướng!

Lúc này Tô Tiểu Tiên sau khi mượn lực lượng của Trấn Phái Thần Ngọc, khí tức cũng đã thoáng khôi phục, tuy rằng vẫn là hết sức yếu ớt, nhưng cũng là tỉnh táo lại ít nhiều! Mắt thấy vị Kiếm Thánh này muốn liều chết giữ Lăng Vân lại, nàng lập tức la lên một tiếng:

- Điền thúc thúc, đừng!

Rồi sau đó giơ Trấn Phái Thần Ngọc trong tay lên, hướng về phía Lăng Vân la lớn:

- Lăng Vân ngươi không phải là muốn thượng cổ thần văn sao? những thượng cổ thần văn mà chúng ta vô pháp phiên dịch ra cũng chỉ có một phần này, ngươi đã muốn, ta bây giờ liền đưa cho ngươi!

Nói xong, nàng dùng chút ít khí lực còn thừa lại trong thể nội, đem Trấn Phái Thần Ngọc đã tổn hại ném về phía hư không!

Thần ngọc vốn là vật phi phàm nhưng năng lượng đã bị Tô Tiểu Tiên hấp thu phần lớn, khi nàng ném nó đi, cùng với không khí ma sát kịch liệt hẳn là đủ tạo cho Thần ngọc tổn thương nhất định, cứ theo đà này, một khi nó chạm phải thứ gì đó, tuyệt đối sẽ hoàn toàn vỡ vụn!

Nghĩ lại tới lời đối thoại giữa Tô Tiểu Tiên và Tầm Chân về Trấn Phái Thần Ngọc. Hắn chung quy cũng lựa chọn Trấn Phái Thần Ngọc. Thứ có quan hệ đến lai lịch và an nguy của địa cầu, vô luận như thế nào cũng không có thể tùy tiện bỏ qua!

Nhân cơ hội này, Tô Tiểu Tiên cùng với vị Kiếm Thánh kia đã lập tức tiêu thất bên trong truyền tống trận!

Truyền tống trận vừa mới khởi động xong, Thượng Huyền kiếm khí đã lập tức phá toái hư không, bắn về phía nó. Năng lượng uẩn hàm bên trong kiếm khí trực tiếp bạo phát đem trọn mặt đất nhấc lên dập xuống, toàn bộ những thứ gì trên phiến đất này, bao gồm truyền tống trận bên trong đều bị hóa thành yên phấn!

Vị Kiếm Thánh còn chưa kịp đào tẩu nhìn thoáng qua truyền tống trận hoàn toàn bị hủy đi, trong mắt có một tia vui mừng! Mặc dù hắn đã không còn đường lui, nhưng tiểu thư nhà mình đã an toàn rời đi, như vậy cũng là đủ rồi.

Hắn nhìn thoáng qua sáu mươi chín vị thánh kiếm sư bên cạnh:

- Mọi người tự mình đào mệnh đi thôi, thoát một người hay một người, hội họp tại tổng bộ!

Vị thánh kiếm sư cầm đầu thấy mấy vị cửu giai thánh kiếm sư vẻ mặt ngưng trọng, gật gật đầu nói:

- Các vị bảo trọng. Hẹn gặp tại tổng phái! Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

- Hẹn gặp tại tổng phái!

Vừa nói xong hơn mười vị thánh kiếm sư bao gồm cả vị Kiếm Thánh kia ở bên trong, toàn bộ đều chọn hướng đi theo ba phương hướng bất đồng với tốc độ nhanh nhất. Bọn họ cũng không có ngốc, Lăng Vân đã phá hủy truyền tống trận, tự nhiên là muốn đuổi tận giết tuyệt! Lấy thực lực bọn họ, lưu lại nơi này căn bản là không thể chống lại được gì, cuối cùng chỉ có một con đường chết, còn không bằng cố gắng phản hồi tổng bộ, đợi đến khi tinh nhuệ trong môn phái tụ tập lại, lúc đó sẽ rửa sạch sỉ nhục hôm nay!

Vị Kiếm Thánh cường giả kia tự biết hắn sẽ là trọng điểm truy kích của Lăng Vân, liền chọn một phương hướng bất đồng với những người còn lại bay đi. Trong lòng mọi người đều rõ, hắn có ý định dùng tánh mạng của mình để đổi lấy thời gian sinh tồn của những vị cửu giai thánh kiếm sư.

"Hưu!"

Hắn vừa trốn đi chưa tới cự ly vài dặm, đạo lưu quang do Lăng Vân hóa thành đã lấy một loại tốc độ khủng khiếp tới gần! Tình hình hiện tại, đúng là không khác với xe đua và xe đạp chạy thi với nhau.

- Không nghĩ tới, Lăng Vân các hạ, không nghĩ tới chúng ta cũng sẽ có ngày hôm nay...

Kiếm Thánh cười khổ một tiếng:

- Vốn là theo quan hệ giữa ngươi và tiểu thư xem ra, chúng ta còn tưởng rằng ngươi sẽ kết làm thân gia với Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta, không nghĩ... Bất quá, chúng ta biết, lỗi lầm là ở chúng ta. Ngày xưa chính là nhân, hôm nay chính là quả, hết thảy cũng là đúng người đúng tội.

Lăng Vân nhìn lướt qua đông đảo thánh kiếm sư rất nhanh bay khỏi, nói một tiếng:

- Có trách thì trách các ngươi đã chọn sai chủ!

Ngay sau đó, Ám Lam Chi Kiếm đã chém thành một đường, trực tiếp bổ về phía vị Kiếm Thánh này, tốc độ cực nhanh cơ hồ là không thuộc phạm trù nhân gian!

Mặc dù vị Kiếm Thánh này đã sớm có phòng bị, nhưng khi một kiếm này bổ tới cũng chỉ kịp xuất kiếm ngăn chặn, chính diện thừa thụ một kiếm uẩn hàm kiếm khí đáng sợ này!

"Phanh!"

Một tiếng trầm đục giống như tiếng sấm rền, toàn bộ tay cầm kiếm của Kiếm Thánh bị lực phản chấn khủng bố đánh cho tiên huyết tung tóe, thanh thông linh bảo kiếm thành danh đã nhiều năm cũng xuất hiện một vết nứt. Rồi sau đó, lấy vị trí này làm trung tâm, vết nứt liền kéo dài ra bốn phía!

Kiếm Thánh còn chưa kịp đau lòng cho bảo kiếm của mình, Lăng Vân đã lấy một góc độ bất khả tư nghị phá khai sự ngăn cản của thanh kiếm này, đâm xuyên qua đấu khí khải giáp của hắn như đâm đậu hủ, trực tiếp cắm vào cơ thể của hắn!

"Tốc độ này... Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả tuyệt đối không có khả năng đạt tới được."

Trong đầu hắn lóe lên một ý niệm!

Bất quá nếu hắn đã quyết định làm bia đỡ đạn, đừng nói là Kiếm Thánh đỉnh phong, cho dù là Chân Thần đi nữa, hắn cũng muốn tử chiến tới cùng!

Trong sát na cự kiếm đâm vào thể nội, đấu khí trong cơ thể lấy một loại phương thức điên cuồng kịch liệt vận chuyển, không ngừng va chạm, dẫn đến một loại phản ứng mãnh liệt. Khi phản ứng này tới cực hạn, năng lượng trong thể nội đột nhiên bùng nổ ra ngoài!

Năng lượng hùng hậu do một vị Kiếm Thánh tu luyện mấy ngàn năm hoàn toàn phóng thích ra, tựu giống như một quả bom bị kích nổ, hướng bốn phương tám hướng tàn phá bừa bãi, bằng mắt thường có thể thể thấy được quá trình hình thành nên trận phong bạo có tính hủy diệt, xé toạc hết thảy mọi thứ giữa hư không!

Mà Lăng Vân ở gần đó giống như là hoàn toàn không cảm nhận được cổ lực lượng bạo tạc này, mặc cho thiên địa nguyên khí hỗn loạn không ngừng trùng kích lên cơ thể, hắn cũng không có nửa điểm tổn thương... Phảng phất như hắn căn bản chỉ là một hư ảo không tồn tại, một hình chiếu được chiếu vào trong trung tâm của trận phong bạo!

Nếu như lúc này có Diệu Âm ở đây, khẳng định là có thể lập tức nhận ra, Lăng Vân lúc này so với lúc đối mặt với Thần Thánh trên đường đi trung ương Thần điện là giống nhau, đối mặt với một kích toàn lực của Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả mà lông tóc cũng không một chút bị tổn hại!

Lăng Vân nhìn thoáng qua đông đảo thánh kiếm sư đã chạy được một khoảng cách, cũng không vội đuổi theo, nhìn về phía những thánh kiếm sư và đại kiếm sư còn lại:

- Các ngươi có thời gian mười phút để đào mệnh!

Những thánh kiếm sư và đại kiếm sư liếc mắt nhìn nhau, rồi đều đằng không bay đi. Còn những đệ tử khác có cấp bậc kiếm sư, trong mười phút thời gian mà muốn cho bọn hắn lên thuyền, giương buồm, nhổ neo thì không khác nào là người si nói mộng..

Mặc dù có thể kịp lúc, bất quá giữa đại hải mênh mông, không có chuẩn bị đầy đủ, cuối cùng thì bọn họ cũng chỉ có một con đường chết. Bởi vậy, bọn họ chỉ có thể dùng ánh mắt tuyệt vọng nhìn về phía Lăng Vân, chờ đợi quyết định cuối cùng của hắn!

Lăng Vân cũng không để ý tới những kiếm sư phổ thông này, trực tiếp đi tới một ngọn núi tạo thành từ nham thạch cứng rắn, kiếm trong tay rung lên, một đạo kiếm khí vô cùng sắc bén phát ra, đem ngọn núi thô ráp hoàn toàn gọt phẳng, vô số cự thạch rơi xuống, tạo lên trận trận oanh long kịch hưởng. Một số ít kiếm sư ở gần đó bị dọa tới mức sắc mặt trắng bệch!

Sau khi quét ngang mặt trên ngọn núi, Lăng Vân lại xuất kiếm lần nữa, dùng kiếm khí điêu khắc ra một hàng chữ lớn - Từ hôm nay, Đông Huyền Hải Vực thuộc về Thượng Huyền Kiếm Tông, tất cả những kẻ xâm nhập đều phải chết!

Hai mươi hai chữ, chữ nào cũng ẩn hàm một cổ kiếm khí tàn bạo vô cùng sắc bén, có một tia sát khí lan ra, khiến cho những đệ tử có tu vi kiếm sư này nhìn vào đều cảm thấy một nổi sợ hãi không tên!

Hai mấy chữ này, đã hướng khắp Đông Phương Đại Lục tuyên bố, Đông Huyền Hải Vực dĩ nhiên đã đổi chủ!

Làm xong hết thảy những điều này, Lăng Vân căn bản cũng không có phát ai trấn thủ Đông Huyền Hải Vực, trực tiếp bắn về phía hư không, tiêu thất trong tầm mắt mọi người, lưu lại những kiếm sư của Hạo Thiên Kiếm Phái đang có chút không biết làm sao!

Không cần một người trấn thủ Đông Huyền Hải Vực, đây là thái độ ngạo thị thiên hạ tới bực nào?

Nhưng cuồng vọng thì như thế nào? Nếu như có thế lực nào đui mù muốn đụng tới Đông Huyền Hải Vực, thì Trích Tinh Lâu, Tuyết Vực Đảo, Hạo Thiên Kiếm Phái, tam đại thế lực này chính là tấm gương tốt nhất!