Vinh Diệu đế quốc, ba mươi hai vị lục giai Đại Kiếm Sư chỉ còn lại hai người.

Vân Lai đế quốc, mười tám vị lục giai Đại Kiếm Sư chỉ có bốn người còn sống.

Nhìn lại Lăng Vân trong kiếm trận căn bản là không bị bất cứ thương thế gìvẫn là vẻ mặt "phong thanh vân đạm" (hờ hững), mọi người đều cảm thấy một cỗ sợ hãi phát ra từ đáy lòng!

Một trận pháp, dễ dàng chôn vùi hơn bốn mươi vị lục giai cường giả!

Hơn bốn mươi người!

Hơn nữa lúc trước lục giai cường giả chết ở trên tay Lăng Vân, vài số này đã gần bằng một nửa lục giai Đại Kiếm Sư của một thất cấp văn minh lạc hậu.

Đột nhiên, trong đầu Vân Nhu nghĩ đến một vấn đề vô cùng nghiêm túc:

- Bây giờ Lăng Vân, chẳng qua chỉ có tu vi ngũ giai, bày ra kiếm trận đã có uy lực bậc này, ngay cả Nghịch Thần Giả Sương Vô có thể nói là vô địch trong lục giai cũng thảm bại quay về. Nếu như chờ hắn đến lục giai, bố trí lại một trận pháp như vậy, thì sẽ cường đại đến mức nào? Có hay không ngay cả Thánh Kiếm Sư cũng...

Nghĩ vậy, Vân Nhu vẫn có lòng tin tuyệt đối đối với đế quốc của mình, trong nội tâm lần đầu tiên sinh ra dao động.

Ban đầu, Lăng Vân lấy sức một người, khiêu chiến toàn bộ thất cấp văn minh, tất cả mọi người cho là hắn điên rồi, nàng cũng không ngoại lệ.

Lúc ấy hắn nói ra lời kia, thật là có chút điên cuồng... Nhưng bây giờ thì sao... Bao nhiêu năm sau này thì sao...

Phụ hoàng vẫn là cho rằng. Phải coi trọng Lăng Vân. Nhưng không nên vì một người mà điều động toàn bộ lực lượng đế quốc.

Phụ hoàng. Người có phải đã sai lầm rồi hay không.

Vinh Diệu Đế Quốc và Vân Lai đế quốc song song thối lui. Cũng không ảnh hưởng đến Lăng Vân.

Kiếm hồn vẫn như trước lơ lửng trên huyết trì. Hấp thu tinh, khí, thần của hơn bốn mươi vị Đại Kiếm Sư cường giả sau khi chết lưu lại.

Đại khái khoảng ba ngày sau. Bên trong toàn bộ trận pháp có ẩn hàm năng lượng. Toàn bộ bị Kiếm hồn hấp thu. Cỗ huyết vụ nhàn nhạt vốn một mực hiện lên ở bên trong trận pháp rốt cục tiêu tán. Mà ngay cả dấu máu trên mặt đất cũng biến mất không thấy. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com

Khắp sơn cốc, ngoại trừ vết kiếm đầy đất và hố đất tùy ý có thể thấy được biểu thị trận này từng tồn tại ra, đã khôi phục bộ dáng lúc trước.

Kiếm hồn hấp thu tất cả năng lượng trong trận mặc dù chưa đại thành, nhưng đã đến gần thành thục. Chẳng qua là giờ phút này, trên Kiếm hồn lại không có cái loại tia sáng lam nhạt thuần túy mê người như lúc trước, thay thế nó là một loại huyết sắc nồng đậm gần như phải nhỏ ra máu.

Đây là do năng lượng bao hàm bên trong vẫn còn chưa hoàn toàn luyện hóa.

- Ngươi và hắn cũng không có gì khác nhau.

Tử chẳng biết lại xuất hiện khi nào, trong giọng nói mang theo một tia trào phúng nhàn nhạt.

Lăng Vân không hỏi "hắn" trong câu nói của nàng là ai vậy, nếu như Tử nguyện ý, nàng tự nhiên sẽ nói.

- Ta đi ra, là muốn nói cho ngươi một việc.

Tử dừng một chút. Trong giọng nói không có ngưng trọng và nghiêm túc, có chẳng qua là một cỗ bình tĩnh nhàn nhạt, một cỗ bình tĩnh không cho chất vấn:

- Lần này ngươi là vì sinh tồn, không thể không sử dụng loại phương pháp tà môn tăng lên công lực, cho nên ta chỉ có thể lựa chọn trầm mặc. Nhưng, nếu như ngươi vô duyên vô cớ vận dụng loại cấm thuật để tiến hành tu luyện... Chúng ta sẽ lựa chọn ly khai.

- Lựa chọn ly khai.

Kiếm vốn dĩ phàm thiết (sắt thường), tập chấp kiếm giả thất tình lục dục, phó thác kiếm linh thành linh (thất tình lục dục của người dùng kiếm khiến kiếm linh có linh tính), chấp kiếm giả tâm thiện thì kiếm chính, chấp kiếm giả tâm ác thì kiếm tà.

- …

- Ngươi phải biết rằng, nhất cử nhất động của ngươi, ảnh hưởng đến ngươi, Kiếm hồn của ngươi, thậm chí... thần khí ngươi bây giờ cầm nắm. Trong trí nhớ ta chứng kiến qua nhiều chuyện củalịch sử, thậm chí bao gồm tín ngưỡng của các ngươi... Không, ta chẳng qua là không thể dễ dàng tha thứ cho ngươi ngày sau tạo thành ảnh hưởng đối với Lam nhi như vậy! Nếu như ngươi vẫn một mực tu luyện như vậy, mà chúng ta còn tiếp tục ở bên cạnh ngươi, nàng vẫn còn đang trưởng thành, ngày sau sớm muộn gì cũng sẽ bị ngươi ảnh hưởng, biến thành ác linh!

- Ác linh...?

- Đúng, ta có thể thay nàng giấu diếm nhất thời, nhưng không thể giấu diếm cả đời. Bất luận kẻ nào ở trong vô hình đều sẽ có một loại năng lượng thần bí, năng lượng loại này căn cứ các nhân tố tâm tính, hành động của ngươi mà phát sinh biến hóa, hơn nữa ảnh hưởng hết thảy chung quanh. Nhất là đối với loại tánh mạng "linh" này của chúng ta mà nói...

- …

- Nói đã đến nước này, hy vọng ngươi tự giác cho tốt.

Tử vừa nói xong, đã biến mất ở trong kiếm.

- Giấu diếm...

Lăng Vân hơi trầm mặc chỉ chốc lát.

Không lâu sau một đạo lưu quang hình thành ở dưới chân Lăng Vân, trong nháy mắt mang theo hắn rời xa phiến khu vực này.

Hắn bây giờ, cần một thời gian ngắn bế quan, để luyện hóa năng lượng của nơi này.

Một khối ký ức thủy tinh ghi nhớ cuộc chiến trong kiếm trận thông qua công năng truyền tống, truyền tới thủ đô của Vinh Diệu đế quốc!

Đồng dạng, trên tay Lam Vũ một khối ký ức thủy tinh cùng hình tượng này không khác biệt lắm, nhưng trải qua rất nhiều miêu tả kỹ càng tỉ mĩ, cũng truyền đến trong thủ đô hoàng thất Vân Lai đế quốc.

Gần như đồng thời, người cầm quyền hai đại đế quốc hạ xuống một quyết định làm mọi người cảm giác giống như chuyện bé xé ra to!

Một tháng, hai tháng, ba tháng...

Sau khi giải quyết phiền toái từ Vinh Diệu đế quốc và Vân Lai đế quốc, thời gian dần dần tiến vào trong yên bình.

Dường như cũng chỉ có Vinh Diệu đế quốc và Vân Lai đế quốc biết trên người mình có Thần khí, hoặc có lẽ các thế lực khác cũng đã thông qua biện pháp nào đó biết được sự đáng sợ của người có Thần khí là mình qua trận chiến này. Sau đó, ngay cả dò xét ba động trước kia gần như mỗi ngày đều gặp phải một lần, cũng biến mất không thấy.

Chẳng qua không có phiền toái từ dò xét ba động quấy rầy, chính hợp với tâm ý của Lăng Vân.

Dùng ba tháng thời gian, hắn cuối cùng luyện hóa hoàn toàn tinh khí thần hỗn độn của hơn bốn mươi vị lục giai cường giả, sau khi luyện hóa, huyết sắc nồng nặc biến mất, Kiếm hồn lại khôi phục lại màu lam nhàn nhạt, chẳng qua ở sâu trong lam quang, một tia huyết sắc mơ hồ nhưng thủy chung lại không cách nào đánh tan.

Hấp thu nhiều năng lượng như vậy, Kiếm hồn đã hoàn toàn tiến vào thời kỳ thành thục, mặc dù chưa đại thành, nhưng bất luận là ở độ kiên cố, hay là mật độ Kiếm nguyên toàn bộ được tăng lên rất nhiều, nhất là trải qua tà trận tế luyện, hung sát khí tức gột tẩy, trên Kiếm hồn có ẩn hàm Kiếm thế, không chỉ riêng uy hiếp và áp chế, mà còn tràn ngập một loại sát ý cuồng bạo khiến người ta điên cuồng. Ở dưới cỗ sát ý này, đừng nói là Kiếm Sư, mà ngay cả Đại Kiếm Sư cường giả, sợ cũng sẽ bị dọa đến tay chân phát run, cả người lạnh lẽo, mất đi lực tái chiến.

Hoàn thành tu luyện Kiếm hồn, hắn bắt đầu đối mặt với tác dụng phụ lớn nhất của Chú Hồn huyết trận sinh ra.

Phóng thích mặt trái tâm tình!

Ba tháng sau, làm tốt đầy đủ chuẩn bị Lăng Vân tiến hành lần đầu tiên phóng thích mặt trái tâm tình.

Cuối cùng của lần đầu tiên phóng thích.

Hắn vị cường giả có khống chế tuyệt đối này dùng phương thức đánh gãy kinh mạch toàn thân, hơn nữa lấy ý chí mạnh mẻ, phong ấn Kiếm hồn trong cơ thể.

Nhờ thế hắn không cách nào điều động lực lượng Kiếm nguyên trong cơ thể, bất luận hắn làm như thế nào, ngược đãi chính mình như thế nào, thân thể mạnh mẽ đều đủ để cam đoan hắn sẽ không hôn mê, sẽ không tử vong, ở dưới tình huống này, hắn cuối cùng thống khổ kiên trì xuống.

Ở đây sau hơn mười ngày này, hắn cho rằng- làm một vũ giả căn bản không nên e ngại thống khổ, vĩnh viễn không sợ hãi những lời này tất cả đều là chó má.

Một khắc kia, hắn lần đầu tiên hiểu được cái gì gọi là sợ hãi. Sợ hãi vẫn tồn tại trong lòng, khác biệt ở chỗ... Hắn lúc trước có phát hiện hay không.

Phóng thích mặt trái tâm tình, thật khiến người khác gần như nhịn không được thà rằng đi tự sát! Nhưng đạt được thì phải trả giá! Muốn đạt được nhanh hơn so với người khác thì nhất định phải nhẫn những thứ người khác không thể nhẫn. Thật sự nhẫn không được...

Liền là đi tìm chết.

Lăng Vân sớm biết điểm này, mỗi lần đều khống chế phong ấn ưu thế Kiếm hồn của mình... Vì vậy, chỉ cần Kiếm hồn bất diệt, hắn sẽ không chết được.

Từ sau đó, là tiếp tục luyện hóa dài đến ba tháng.

Thống khổ nhất thường chính là lần đầu tiên.

Trả giá!

Hồi báo!

Trả giá càng lớn thì sẽ nhận được hồi báo càng lớn!

Lăng Vân cứ an ủi mình như vậy.

Đường là do chính mình lựa chọn, khi đã lựa chọn thì cũng đã không còn đường sống lui lại.

Hơn vài ngày trước lần thứ hai phóng thích tâm tình, Lăng Vân không tu luyện, hắn điều chỉnh tình trạng của chính mình, nếu không, hắn sợ rằng sẽ bị phóng thích tâm tình sắp đến hành hạ cho điên mất.

Lúc ngày đó chân chánh đã tới, hắn dưới tình huống không phong ấn Kiếm hồn của mình, lấy ý chí trước chống lại sự trùng kích của mặt trái tâm tình!

Chống cự mặt trái tâm tình đánh sâu vào, đó cũng là một loại chiến đấu! Ý chí chiến đấu cùng ý chí, ý chí của một người chống lại ý chí của hơn bốn mươi người! Phong ấn Kiếm hồn, đây là một loại phương pháp chiến đấu trốn tránh!

Đối mặt với chiến đấu, có thể chết trận, có thể bị mặt trái tâm tình chi phối, trở thành tượng gỗ, nhưng tuyệt đối không thể trốn tránh!

Mặc dù ở lần đầu tiên phóng thích tâm tình, hắn cảm giác được những điều này tất cả đều là nói nhảm.

Nhưng, tại lần thứ hai lấy gắt gỏng phát tiết, hắn vẫn lựa chọn dùng ý chí để thừa nhận hết thảy những điều này!

Tàn phá!

Ý chí tàn phá!

Tận tình làm cho ý chí tàn phá đi!

Tử vong thi đấu tràng cảnh an tĩnh.

Mãi cho đến trận đấu kết thúc, loại an tĩnh như thế cũng một mực duy trì.

Ít nhất, đối với Lăng Vân mà nói là như thế.

Những lục giai cường giả khác, vì thu được tấn thăng danh ngạch đều nghĩ trăm phương nghìn kếmuôn phương mọi cách đi tranh đoạt. Ít nhất bất luận cuối cùng có hay không có thể lấy được thắng lợi, mỗi khi ở tử vong thi đấu tràng cảnh đánh bại một đối thủ cũng có thể thu được đại lượng công huân phần thưởng, nhìn những công huân phần thưởng này những nhóm Đại Kiếm Sư cũng sẽ không dễ dàng buông tha cơ hội như thế.

Trong một trăm mười danh ngạch, hắn cuối cùng đoạt được đúng là một trong mười sát lục danh ngạch.

Mới giết bốn mươi mấy người liền đạt được một sát lục danh ngạch, cái kết quả này cũng làm cho hắn hơi có chút ngoài ý muốn.

Bên trong Tử vong tràng cảnh đánh một trận, Vân Lai đế quốc và Vinh Diệu đế quốc toàn bộ lựa chọn trầm mặc, cũng không đem tin tức kia rải rắc ra ngoài.

Dù sao, hai nước liên hợp hơn năm mươi vị lục giai cường giả, đi vây công một ngũ giai, chẳng những thất bại, còn chết hơn bốn mươi người, chuyện này nếu thực sự truyền ra ngoài mà nói, đối với vinh diệu (thể diện quốc gia) của hai nước tuyệt đối là một đả kích thật lớn, không ai lại làm việc ngu ngốc như thế.

Bên trong Tử vong tràng cảnh việc này không có người được biết, nhưng tin tức Nghịch Thần Giả Sương Vô năm ấy ba mươi mốt tuổi đã đột phá cánh cửa lục giai tiến vào Thánh Kiếm Sư lại truyền khắp đại lục mọi người đều biết, trong lúc nhất thời, toàn bộ mọi người đều chú ý cao độ đến vị cường giả trẻ tuổi cuồng vọng này, đồng thời trong lòng suy đoán, sau khi Sương Vô đã vững chắc Thánh Kiếm Sư cảnh giới, có hay không sẽ đi Thần Thánh đế quốc tìm kiếm Địa Bảng đệ nhất cao thủ trẻ tuổi- Thần Thánh, chứng minh với mọi người toàn thế giới người nào mới thật sự là Địa Bảng đệ nhất!

Một năm sau!

Lăng Vân lần nữa trở lại trong Thương Mãng sơn.

Hai vị lục giai cường giả đang ngồi ở một bên nói chuyện với nhau sau khi nhìn thấy đột nhiên xuất hiện người này, không khỏi có chút sửng sốt.

Chẳng qua sau khi hai người bọn họ thấy rõ ràng tướng mạo của Lăng Vân, sắc mặt không khỏi đồng thời lộ vẻ vui mừng.

Trong đó một người lập tức đứng lên, chắp tay nói:

- Các hạ chính là Lăng Vân đánh bại Huyết Kiếm A Cửu mới danh liệt Địa Bảng thứ ba sao, tại hạ Vật Tuyệt, ngưỡng mộ đại danh Lăng Vân các hạ đã lâu, hôm nay gặp gỡ tức là hữu duyên, hy vọng có thể cùng Lăng Vân các hạ luận bàn một hai.

Huyết Kiếm A Cửu đánh một trận, trải qua Hồng Diệp miêu tả, lại trải qua một năm thời gian, đã sớm truyền khắp toàn bộ đại lục, mà tướng mạo của Lăng Vân cũng bắt đầu bị người khác nhận biết, nhất là lục giai cường giả lấy Địa Bảng làm mục tiêu, càng là như thế.

Cho nên mới vừa xuất hiện đã bị người ta nhận ra.

- Thực lực... Không sai biệt lắm.

Lăng Vân coi thường nói với hai người. Nhẹ giọng tự nói, như có như không liếc về phương hướng của Vân Lai đế quốc, sau đó bay lên trời, hướng dưới chân núi Thương Mãng đi đến.

Một vị lục giai cường giả khác thấy hắn vô lễ như thế, lại coi thường hai người mình, không khỏi phẫn nộ quát:

- Lại dám xem thường đại ca của ta, đừng tưởng rằng ngươi là Địa Bảng thứ ba đã tài ba, ngươi đối mặt đều là những ôn thất hoa đóa (hoa trong nhà kính) dưới năm mươi tuổi chưa trải qua chiến đấu trui luyện, hôm nay ta Liên Tiểu khiến cho ngươi mở mang kiến thức, cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên...

Kiếm khí chói mắt to lớn trong nháy mắt nghiền nát hư không, lấy một loại tốc độ nhanh đến bất khả tư nghị ở trước mặt vị lục giai cường giả trong nháy mắt nứt phóng! Một trận tiếng xé gió oanh long đinh tai nhức óc vang lên kịch liệt nương theo tiếng gió chậm rãi mà tới vang lên bên tai Vật Tuyệt, khu vực nơi Liên Tiểu nhất thời ở kiếm khí tràn ngập tung hoành, hóa thành hư vô.

Tốc độ của kiếm khí... Thậm chí vượt qua tốc độ âm thanh!

Vật Tuyệt:

-...

Miểu sát, miểu sát chân chính!

Trước kia Lăng Vân đối phó với những lục giai cao thủ, cho dù có thể làm được miểu sát, cũng là bằng vào sắc bén của Thần khí cùng đả pháp (phương pháp đánh) lấy thương đổi lại mệnh, mới có thành tựu như thế. Chân chính để hắn lấy phương thức chiến đấu chính quy chiến đấu cùng lục giai Đại Kiếm Sư, mặc dù có thể thắng, nhưng tuyệt đối cũng phải hao phí thời gian nhất định.

Nhưng giờ phút này, Kiếm hồn của hắn đã thành thục, tiện tay một đạo kiếm khí thậm chí đã giết chết một vị lục giai cường giả...

Thực lực như thế...

Sợ rằng Thánh Kiếm Sư chẳng qua cũng chỉ là như thế.