Nhìn Lăng Vân lại giết chết một vị lục giai cường giả, nghênh ngang đi ra, vài vị lục giai Đại Kiếm Sư bao gồm cả Lam Vũ ở bên trong đồng thời thở dài một hơi.

Lăng Vân này thực sự quá đáng sợ.

Nhất là công chúa điện hạ có lực lượng của Nguyên tố tinh linh, bị Kiếm thế của hắn áp chế không cách nào sử dụng, hắn có Sinh mệnh chi tuyền gần như xem ngang với bất tử chi thân. Cùng một địch nhân như vậy đối nghịch, chỉ cần không phải là kẻ ngu, đều sẽ lựa chọn tạm lánh mũi nhọn!

Chẳng qua, Lăng Vân đột nhiên rút lui cũng làm cho mấy người trong lòng mơ hồ suy đoán đến nhiều sự việc!

Có thể là chiến đấu cường độ cao làm kiếm nguyên trong cơ thể của hắn đã tiêu hao hết.

Cũng có thể là... Hắn cũng không có đầy đủ sinh mệnh chi tuyền để chữa khỏi thương thế!

- Điện hạ, người không sao chứ.

Lam Vũ đi tới bên cạnh Vân Nhu, hỏi một câu có chút thừa thãi.

Vân Nhu sắc mặt có chút tái nhợt, không biết là do kinh hãi hay là bởi vì đấu khí trong cơ thể vận chuyển không thông suốt.

- Điện hạ, chúng ta đuổi theo chứ...

Một vị lục giai Đại Kiếm Sư lên tiếng hỏi.

Hắn vừa hỏi, lập tức đã bị mọi người gần như trừng mắt căm tức!

Đuổi theo? Ai làm gì được người ta? Chẳng lẽ truy đuổi để chịu chết? Không thấy tám lục giai Đại Kiếm Sư cũng bị giết chỉ còn lại có ba người à, lại muốn đuổi theo, không phải làm rau cải cho người ta thái ngươi mới nguyện ý?

Vân Nhu lắc đầu, trong giọng nói tâm lực có chút quá mệt mỏi:

- Sự tình có biến cố mới, ta phải trình báo phụ hoàng, xin người hạ quyết định lần nữa.

Lam Vũ liên tưởng trận chiến hôm nay, có chút nhíu mày nói:

- Lăng Vân trước mắt đã tu luyện thành hình thức ban đầu của Kiếm thế, về lâu dài chỉ cần có đủ thời gian hắn nhất định có thể đột phá cảnh giới thất giai. Một khi hắn đến thất giai, nếu vẫn có Thần kỹ đáng sợ như vậy trong tay, đến lúc đó... toàn bộ đế quốc sợ là...

Vân Nhu bắt buộc mình đè xuống suy nghĩ miên man đối với việc mới phát sinh, chỉ chốc lát bình tĩnh lại nghi ngờ hỏi:

- Lam Vũ tiền bối, ngươi không phải nói, với tính cách của Lăng Vân nếu như không tiến hành thay đổi nhất định, thành tựu ngày sau chỉ cuối cùng chỉ là lục giai Đại Kiếm Sư sao?

- Ách...

Lam Vũ có chút khó xử cười vài tiếng:

- Có thể, có thể là bởi vì nguyên nhân hắn có Thần khí, sớm thu được liên lạc với Thần khí...

Vân Nhu gật đầu, không tiếp tục hỏi nữa.

Giờ phút này, Lam Vũ lại đột nhiên nghĩ đến, lúc trước hắn phán đoán, nếu như kiếm đạo của Lăng Vân không từ chí cương chuyển thành cương nhu tương tể (cương nhu hỗ trợ lẫn nhau), thì không cách nào đột phá cảnh giới Thánh Kiếm Sư. Vậy bây giờ thì sao? Lấy thiên phú đáng sợ như thế của Lăng Vân, lại có được Thần kỹ, Thần khí trợ giúp, ví như bất tử, tất nhiên đạo bình cảnh bát giai kia cũng không thể cản bước của hắn, vậy ngày sau gặp lại hắn, không phải liền là cửu giai bình cảnh sao? Nói cách khác, nếu như hắn phá rồi lập, lĩnh ngộ cương nhu chi đạo, rất có thể nhất cử ngưng tụ thành lĩnh vực, bước vào cửu giai cảnh giới?

Lam Vũ đột nhiên vì ý nghĩ này của mình dọa cho hoảng sợ.

Một tiểu tử mới chỉ là ngũ giai, bản thân đã cảm giác được hắn có thể bước vào cửu giai? Hơn nữa đoạn đường nghĩ đến, gần như cũng không có cái gì có thể đủ để thành lập cản trở. Chẳng lẽ là nói, thành tựu mai sau của hắn thật có thể đạt tới cửu giai?

Cửu giai, với quan hệ của hắn bây giờ và Vân Lai đế quốc lúc này.

Trong nháy mắt, Lam Vũ trong đầu sinh ra một cái tín niệm vô cùng kiên định:

- Trừ! Người này phải trừ, nếu không, ngày sau sẽ được định trở thành "tâm phúc đại họa" của Vân Lai đế quốc ta!

Lưu quang lóe ra, ở trên bầu trời xẹt qua một đạo quỹ tích sáng chói.

Lăng Vân bay không được bao lâu đã ngừng lại.

Kiếm nguyên cạn kiệt khiến cho hắn không thể không ngừng lại, bằng không nếu phi hành trên đường gặp phải những cường giả mưu toan cướp đoạt tấn thăng lệnh bài, chính mình sợ là khó có lực đối kháng.

Tìm kiếm một núi non, bố trí qua loa chút biện pháp báo nguy căn bản, Lăng Vân lập tức ngồi xếp bằng, bắt đầu khôi phục kiếm nguyên đã tiêu hao.

Tử vong thi đấu tràng cảnh vô cùng to lớn, nếu muốn đem cao thủ một đế quốc toàn bộ tụ tập cùng nhau, tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng. Trải qua tràng chiến đấu mới vừa rồi, Vân Lai đế quốc tổn thất năm vị lục giai Đại Kiếm Sư, trước khi cường giả còn chưa tụ tập đầy đủ, bọn họ không thể nào "khinh cử vọng động".

- Tiểu tử, nhìn bộ dáng của ngươi nhân duyên thật không tốt a, ba lần bảy lượt bị người ta đuổi giết.

Lăng Vân nhíu mày, làm sao lần này là Tử đi ra.

Tử không chút giác ngộ đang quấy rầy người khác khôi phục chữa thương, vẫn tự nói tự nghe:

- Mới vừa rồi xem ngươi cùng vị tiểu cô nương kia liếc mắt đưa tình, tình cảm dường như không bình thường a. Không phải là ngươi dự định biến thành tình nhân chứ?

Lăng Vân không nói lời nào, Tử lại không chút để ý, vẫn ở một bên nói: Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

- Chỉ là không đúng a, các ngươi lúc này phải chăng có mâu thuẫn? Hơn nữa còn tỏ ra rất hung dữ à, bảo tình nhân lại không giống, nhưng ngươi cho ta cảm giác, cảm thấy đối với nữ kia đặc biệt không bình thường?

-...

- Tại sao lại không bình thường chứ? Vậy trong đó nhất định là có ẩn tình a. Có ẩn tình gì? Uy uy uy, ngươi không thể thỏa mãn lòng hiếu kỳ của bổn cô nương sao?

-...

- Lao lực như vậy đi chữa thương sao? Yên tâm, một lúc nữa để cho tiểu Lam nhi giúp ngươi trị liệu là được rồi. Chúng ta trước nghiên cứu một chút cái vấn đề này.

-...

- Như thế nào? Không muốn nghiên cứu à? Không sao không sao, chúng ta tới đó nghiên cứu các ngươi tại sao nhận biết, lại như thế nào sinh ra cảm giác, ngươi trước nói cho ta nghe một chút đi, chuyện các ngươi trải qua đi. Phương diện này ta chính là chuyên gia, ngươi nói cho ta biết, ta tuyệt đối giúp các ngươi kiểm tra vấn đề của các ngươi tại đâu.

Người so với người, quả nhiên lập tức là có thể phân ra tốt và xấu. Kiếm linh cũng là như vậy!

Giờ khắc này, Lăng Vân vô cùng hoài niệm thiếu nữ trong lam quang kia.

Cùng sự an tĩnh của nàng so sánh, Tử y thiếu nữ trước mắt, quả thực chính là ba trăm con quạ đen cúc cu không ngớt!

Đặc biệt giờ phút này, hắn cần phải nhanh một chút khôi phục kiếm nguyên tiêu hao trong cơ thể, nếu như có hiệu quả thiên nhiên tụ linh trận ngưng tụ thiên địa nguyên khí của Lam kia, mình khôi phục, không thể nghi ngờ phải nhanh hơn rất nhiều!

Tử y thiếu nữ giống như dạng người mấy vạn năm không được nói chuyện, lải nhải suốt ba thời thần, trong ba thời thần lại một mực tìm đề tài của mình, nói một cách nồng nhiệt, đặc biệt đáng hâm mộ chính là, trong ba thời thần này nàng nói hết thảy đề tài, lại không có bất cứ cái gì trùng nhau, gần như là đầu óc vừa chuyển, lại có ý niệm trong đầu xông ra. Như thế có thể nói quả thực Lăng Vân thấy nàng chính là đứng đầu trong chúng nhân.

Mãi đến sau hai ba thời thần, nàng đang nói lại nói, đột nhiên ngừng lại, trên mặt vẻ cười đùa cũng lập tức thu liễm không ít, như có điều suy nghĩ nhìn Lăng Vân một cái trong nhãn đồng màu tím hơi mang theo một tia vui mừng nhàn nhạt!

Người cùng người tương giao, có thể đạt tới nói đùa ung dung, tự nhiên lúc cười đùa vẫn sẽ không tức giận, liền chứng minh quan hệ hai người kia đã đến trình độ nhất định.

Phương thức cùng người khác biểu đạt tâm tình khác nhau.

Lăng Vân, muốn cùng hắn trở thành bằng hữu, trọng yếu nhất là thừa nhận!

Tỷ như Vân Nhu, lần đầu gặp gỡ, trang phục của nàng, khí chất của nàng, ngôn ngữ cử chỉ của nàng, để lộ ra một loại phong thái không câu chấp của nữ hiệp cổ đại. Ở võ học cổ đại gần như suy tàn, địa cầu vật chất hóa nghiêm trọng, nữ tử như thế đã hoàn toàn biến mất, nguyên nhân chính là như thế nên lúc đầu gặp gỡ nàng mới có thể trước tiên đạt được sự chấp nhận của Lăng Vân.

Mà tử y thiếu nữ lải nhải trước mắt Lăng Vân ba thời thần, nếu như là người khác, hắn đã sớm một kiếm chém chết, để cho lỗ tai thanh tịnh. Hơn nữa thời gian nàng xuất hiện chính là đoạn thời gian Lăng Vân vội vã chữa thương khôi phục?

Nhưng Lăng Vân mặc dù nhíu mày, đối với nàng lộ ra vẻ rất ghét, nhưng thủy chung vẫn không động tay, đây chính là một loại biểu hiện thừa nhận ở trong lòng.

Dĩ nhiên, có lẽ nhân tố ở bên trong đây cũng bởi không cách nào làm gì được tử y thiếu nữ này.

Chẳng qua có thể làm cho Lăng Vân thỏa hiệp ở một mặt này, đây không phải một loại thành công sao?

Nghĩ vậy, khóe miệng Tử y thiếu nữ hiện ra một tia nụ cười hài lòng, trong lòng âm thầm nhắc một tiếng:

- Ngươi tiểu tử này, cũng không tệ lắm.

Nói xong thân hình chợt lóe, cuối cùng biến mất ở trong Ám Lam chi kiếm!

Tử y thiếu nữ vừa ly khai, thiếu nữ trong lam quang lập tức xuất hiện ở bên cạnh Lăng Vân.

Nàng vừa xuất hiện, lập tức theo thói quen trốn tới góc chết trong tầm mắt của Lăng Vân, không biết là vì không nguyện ý bị Lăng Vân nhìn thấy, hay không muốn quấy rầy đến việc tu luyện của hắn.

Chẳng qua lần này trong nháy mắt nàng xuất hiện, Lăng Vân lại theo bản năng nhìn thiếu nữ trong lam quang một cái, lúc này mới tiếp tục tu luyện.

Đây là lần đầu tiên dưới tình huống không có bất cứ nguyên nhân gì hắn chủ động nhìn một người- mặc dù vẻn vẹn chỉ là một cái nhìn, thậm chí căn bản là chưa kịp nhìn vào bất cứ vật thực chất gì.

Tu luyện chỉ chốc lát, Lăng Vân nhíu mày, đột nhiên dừng việc tu luyện lại một chút. Nhưng chỉ một lát sau, hắn lại tiếp tục tu luyện.

Ngay mới vừa rồi, hắn thậm chí cảm giác kiếm nguyên mà hắn tận lực tràn ra ngoài cũng không bị thiếu nữ trong lam quang hấp thu, mà ở hỗn hợp năng lượng kỳ dị nhất định, lại sáp nhập vào trong cơ thể hắn, hơn nữa làm dịu đi ngũ tạng lục phủ bị chấn động nghiêm trọng!

Loại năng lượng kỳ dị như thế đối với Kiếm hồn vẫn có tác dụng áp chế nhất định, nhưng hiệu quả lại vô cùng yếu ớt, còn hiệu quả trị liệu của nó lại rất thần kỳ.

Nội phủ của Lăng Vân vốn đã bị chấn động, Kiếm hồn đối với những khu vực đó lực khống chế hạ xuống rất thấp, một ít khu vực thậm chí hoàn toàn mất đi khống chế. Ở dưới tình huống này, năng lượng kỳ dị trị liệu thương thế mang đến áp chế yếu ớt được hắn im lặng ngầm đồng ý.

Ở dưới tác dụng của việc tiến hành đồng bộ này, hắn liền tương đương với một bên khôi phục kiếm nguyên, một bên vận công chữa thương, hơn nữa hiệu quả so với lúc trước, còn nhanh hơn gấp bội!