Huyền Thiên dựa theo phương pháp ở trong “Thiên cơ bảo giám”, xóa đi ấn ký tinh thần trong “Ma Linh Thạch”, “Thiên Cơ Cốc” là đại tông môn thời đại thượng cổ, đã biến mất vạn năm, người ngày xưa chế tạo ra tượng gỗ bạch hổ đã sớm tử vong, biến thành tro tàn vậy nên ấn ký tinh thần trong “Ma Linh Thạch” đã vô cùng yếu ớt, chỉ cần có một chút ý niệm trong đầu thì rất dễ dàng xóa đi.

Nếu như trong “Ma Linh Thạch” lưu lại ấn ký tinh thần của người còn sống thì Huyền Thiên sẽ phải tiến hành một cuộc chiến tinh thần ý niệm vô hình, nếu như ấn ký tinh thần của người đó cường đại hơn so với tinh thần ý niệm của Huyền Thiên thì Huyền Thiên căn bản không thể xóa đi được nữa.

Rất nhanh Huyền Thiên đã bôi hạ ấn ký tinh thần của mình bên trong “Ma Linh Thạch”, làm cho tượng gỗ bạch hổ ở bên cạnh hắn, căn cứ theo ý niệm của hắn mà di động, sau đó đưa “Ma Linh Thạch” vào trong lồng ngực của tượng gỗ bạch hổ.

Tượng gỗ bạch hổ rất nhanh liền tỉnh lại, nó không hề tiến hành công kích với Huyền Thiên nữa mà đứng bên cạnh Huyền Thiên, trở thành người thủ hộ cho Huyền Thiên.

Tuy rằng thực lực của tượng gỗ bạch hổ cường đại nhưng cũng chỉ là vật chết, chỉ có thể di chuyển căn cứ theo ấn ký tinh thần trong “Ma Linh Thạch”, Huyền Thiên biết được nhược điểm của tượng gỗ bạch hổ, mặc dù thực lực không bằng nó nhưng lại có thể dễ dàng chế phục lại tượng gỗ bạch hổ, chuyển hóa thành con rối của Huyền Thiên.

Sờ lên tượng gỗ bạch hổ, Huyền Thiên không tự giác lộ ra sự vui vẻ, tâm tình vô cùng vui mừng, hắn lại nhớ tới tiểu hổ, tuy rằng hiện tại tiểu hổ không ở bên cạnh hắn nhưng bây giờ bên cạnh người hắn cũng có một lão hổ lợi hại như vậy.

- Kế tiếp nên thu hoạch bảy mươi người máy trong đại điện kia rồi, tiểu nhị, ta có thể sẽ cần đến sự hỗ trợ của ngươi đó, đi theo ta.

Huyền Thiên vỗ vỗ tượng gỗ bạch hổ, đi đến hướng đại điện phía trước.

Khôi lỗi Bạch Hổ đi theo Huyền Thiên, chỉ cần trong khôi lỗi Bạch Hổ Ma Linh Thạch có tinh thần ấn ký không bị người ta thay đổi, Huyền Thiên có thể khẳng định khôi lỗi Bạch Hổ là trung thành nhất.

Nó không có tư tưởng, cho dù Huyền Thiên bảo nó đi tìm chết, khôi lỗi Bạch Hổ cũng không chút do dự, hơn nữa không biết mệt mỏi.

Rất nhanh Huyền Thiên đi tới cuối thông đạo, đi xa hơn về phía trước, trong đại điện này có bảy mươi bảy khôi lỗi.

Huyền Thiên lại cho khôi lỗi Bạch Hổ đứng cách đầu thông đạo mười mét, nhìn vào trong đại điện thì thấy khôi lỗi dựa vào tường, chiếm cứ nửa thông đạo.

Rồi sau đó Huyền Thiên một mình đi về phía trước, đi vào trong đại điện, khôi lỗi bên cạnh bỏ qua Huyền Thiên.

Hai thanh địa cấp hạ phẩm bảo kiếm đều nằm trong tay Huyền Thiên, vầng sáng lóe lên, lập tức đâm vào mi tâm của hai con khôi lỗi.

Ma Linh Thạch trong khôi lỗi không che dấu sâu như trong thú khôi lỗi, nằm ngay mi tâm, mở mấy cơ quan sẽ rơi xuống.

Huyền Thiên vô cùng quen thuộc cấu tạo của khôi lỗi Bạch Hổ và khôi lỗi trong đại điện này, đã quen thuộc nhất chính là vị trí Ma Linh Thạch ', nghiên cứu điểm này vô cùng cẩn thận, ra tay không hề sai lầm, kiếm quang đâm vào thì hai khôi lỗi đột nhiên bị tập kích mi tâm mở ra, Ma Linh Thạch rơi xuống.

Một cổ sát khí kinh thiên trong lúc này lan tràn khắp đại điện, Huyền Thiên vừa mới ra tay, bảy mươi bảy khôi lỗi trong đại điện đồng thời phát công kích về phía Huyền Thiên.

Nhưng mà hai khôi lỗi bị Huyền Thiên đánh lén, kiếm trong tay vừa mới động đã không còn động tĩnh, lập tức rơi xuống mặt đất, mất đi Ma Linh Thạch là căn nguyên năng lượng, tương đương mất đi tánh mạng, hóa thành một đống sắt vụn.

Huyền Thiên không kịp thu lấy hai khối Ma Linh Thạch rơi xuống đất, đã tránh qua thông đạo bên cạnh.

Tất cả khôi lỗi tạo thành kiếm trận bảy con một tổ công kích kinh thiên đánh về Huyền Thiên. Có một kiếm trận mất đi hai khôi lỗi, mà năm khôi lỗi khác tạm thời thay đổi kiếm chiêu, lại tạo thành kiếm trận năm con. Uy lực tuy hơi yếu hơn bảy con, nhưng cũng có thực lực tương đương Địa giai cảnh tứ trọng, thậm chí cao hơn một bậc.

Trong nội tâm Huyền Thiên đã sớm có ý định. Đại điện trống trải, nhiều khôi lỗi phát động công kích như vậy, mặc dù hắn có ba đầu sáu tay, thực lực có mạnh hơn gấp mười lần cũng không ngăn cản được bảy mươi khôi lỗi tạo thành kiếm trận khủng bố công kích tới, cho dù là cường giả Địa giai cảnh lục trọng, thất trọng cũng chưa hẳn ngăn cản được.

Cho nên chỉ có đi vào không gian hẹp hòi, Huyền Thiên mới có thể đồng thời đối mặt với ít khôi lỗi.

Cái thông đạo này là lựa chọn tốt nhất. Dài đến trăm mét, không đến mức đi vào ngõ cụt, vừa đánh nhau vừa rút lui, trong không gian này có thể đánh rơi Ma Linh Thạch rơi ra ngoài.

Huyền Thiên đi vào trong thông đạo, tất cả khôi lỗi đều đuổi theo, nhưng mà không gian trong thông đạo hơi rộng, nhưng không cách nào cho tất cả khôi lỗi tiến vào, chỉ có mấy con tiến vào, nhiều khôi lỗi bị ngăn cản ở bên ngoài.

Huyền Thiên bắt lấy cơ quan, khôi lỗi kiếm sĩ nhảy vào đầu tiên, triển khai công kích, kiếm của hắn nhanh như thiểm điện, kiếm quang như lưu tinh, dưới kiếm ý tứ giai bao phủ, Diệt Thần Thức cho dù là tốc độ hay uy lực đều tăng trưởng cực nhanh.

Kiếm thuật của Huyền Thiên tinh diệu, vừa nhanh vừa chuẩn, kiếm quang đánh trúng mi tâm của khôi lỗi kiếm sĩ, lại tiếp tục trùng kích hơn mười chỗ cơ quan bất đồng, lập tức mở ra, Ma Linh Thạch lăn xuống.

Nhưng Huyền Thiên không có thời gian đi thu Ma Linh Thạch, hắn đâm vào hai khôi lỗi, nhưng mà có mười khôi lỗi đồng thời phát động công kích về phía Huyền Thiên, hơn nữa còn có những khôi lỗi vọt vào thông đạo.

Những khôi lỗi này tinh thần ấn ký huyền diệu đến cực điểm, kiếm trận xuất thần nhập hóa, tùy thời tùy khắc những khôi lỗi này đều tổ hợp kiếm trận, lực công kích thập phần khủng bố, cho dù là cường giả Địa giai cảnh ngũ trọng cũng khó mà ngăn cản kiếm trận công kích.

Nhưng mà Huyền Thiên nhìn ra chút ít sơ hở của kiếm trận, cầm địa cấp bảo kiếm trong tay đâm ra phá kiếm trận, sau đó kiếm quang lóe lên, lại có hai khôi lỗi ngã xuống, mi tâm mở rộng ra, Ma Linh Thạch rơi ra.

Huyền Thiên vừa đánh vừa lui, mỗi lui về phía sau hai bước liền có hai khôi lỗi té xuông đất, Ma Linh Thạch bị đâm ra, kiếm thuật xuất thần nhập hóa, khôi lỗi tạo thành kiếm trận dưới kiếm chiêu của Huyền Thiên liên tục kích phá, căn bản không cách nào liên thủ, suy yếu sức chiến đấu của khôi lỗi.

Đợi Huyền Thiên rời đi mười mét, đến bên cạnh khôi lỗi Bạch Hổ, đã có hơn hai mươi khôi lỗi bị Huyền Thiên đâm ngã, mà Huyền Thiên lại không tổn thương chút nào

Đây cũng không phải là thực lực của Huyền Thiên mạnh hơn đám khôi lỗi này, mà là hắn lợi dụng địa hình, lại dùng kiếm thuật tinh diệu đánh vào điểm yếu, hắn hiểu nhược điểm của khôi lỗi như lòng bàn tay, làm cho công kích của kiếm sĩ không làm gì được hắn, hơn nữa phản kích vô cùng chính xác, kiếm quang lóe lên, lại có hai khôi lỗi té xuống, Ma Linh Thạch rơi ra.