Trong không gian thứ nguyên nào đó, Thiên Cơ Côn và Thiên Cơ Lão Nhân tương đối đứng thẳng, giữa hai người lúc đó cách một tầng lá chắn bán trong suốt.

Thiên Cơ Lão Nhân thần sắc phẫn nộ, quát dẹp đường:

- Ngươi dám trấn áp ta?

Thiên Cơ Côn lắc đầu, cười nói:

- Ta cũng cùng ngươi tiến đến, không phải trấn áp ngươi, chỉ là cho ngươi thấy rõ, Thiên Cơ khó dò, cũng không phải là chỉ dựa vào khí vận có thể định luận. Chúng ta sẽ ở trong Thời Gian Chi Kính dừng lại thời gian một năm. Hiện tại Huyền Thiên và Lục Tuyệt Trần đều mất đi giúp đỡ, tối đa thời gian một năm, hai người sẽ phân ra cao thấp.

Nói rồi, Thiên Cơ Côn vung tay lên, trong không gian liền xuất hiện ảnh tượng trên Mê Vụ Sơn, Huyền Thiên, Lục Tuyệt Trần còn có Thiên Nhãn Môn Hoàng Giả đều ở trong đó.

Thiên Cơ Lão Nhân khinh thường cười nói:

- Nào cần đến thời gian một năm, để cho hai người sẽ phân ra cao thấp!

Thiên Cơ Côn đạm nhiên nói:

- Bọn họ đều là thân mang Thánh Đỉnh, tranh đấu kết thúc không phải thắng bại nhất thời, mà là muốn nhìn Thánh Đỉnh trong tay bọn họ lúc nào bị đối phương đoạt đi, thời gian còn dài, hãy cứ hảo hảo chờ xem đi!

....

Mê Vụ Sơn, Thiên Nhãn Môn!

Thiên Cơ Côn và Thiên Cơ Lão Nhân đột nhiên thất tung, nằm ngoài dự liệu của mọi người, đều sửng sốt một hồi.

Bất quá, đợi đến mười lần hô hấp, cũng không thấy hai người xuất hiện, sau đó, lực chú ý của mọi người rơi xuống trên người đối phương.

Nếu hai người đã biến mất, vậy khẳng định là đã rời xa nơi đây, chung quy không có khả năng đột nhiên hai người sẽ chết hết. Không ai lại vì an toàn của Thiên Cơ Côn và Thiên Cơ Lão Nhân mà lo lắng cả.

Huyền Thiên và Lục Tuyệt Trần ánh mắt đều rơi vào trên người đối phương, trong hư không lần thứ hai ma sát ra hỏa hoa.

- Lục Tuyệt Trần, ngươi không nên trêu chọc ta, ta tất sẽ giết ngươi!

Huyền Thiên dẫn đầu mở miệng, thanh âm lạnh lẽo, nhưng thập phần kiên định.

Tuy rằng cùng với Lục Tuyệt Trần từng có hai lần gặp mặt, đồng thời phát sinh qua một lần tranh đấu, Huyền Thiên còn không có đối với Lục Tuyệt Trần nổi lên tâm phải giết. Bất quá, biết được Long Tử Nghiên ở dưới tay của Long Tử Nghiên chịu thiệt, sát tâm của Huyền Thiên đối với Lục Tuyệt Trần đã vù một chút tăng lên.

Lục Tuyệt Trần khinh thường mà cười cười, nói:

- Giết ta? Hừ! Đem sát khí lưu đến kiếp sau đi, hôm nay ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ, lần này để xem ai có thể cứu được ngươi.

Hô....

Lục Tuyệt Trần đột nhiên tóc đen bay lượn, thanh y phiêu phiêu, cuồng phong kịch liệt lại đột ngột lấy hắn làm trung tâm, hướng bốn phía lan tràn ra, bao phủ phương viên hơn mười dặm.

Hắn tiếng nói vừa dứt, lập tức xuất thủ, một tay Phong Long, một tay Phong Xà, hướng phía Huyền Thiên giết qua.

Long Xà Hợp Kích, phong hệ tuyệt học của Lục Tuyệt Trần.

Phong Long Phong Xà rít gào lên, dài đến mấy chục dặm, trong nháy mắt liền xông đến trước người Huyền Thiên.

Huyền Thiên cố tình thăm dò thực lực của Lục Tuyệt Trần một lần. Trong sát na, vô số đạo kiếm quang xán lạn, từ trên đỉnh đầu hắn lao ra, hóa thành một mảnh tinh không.

Một nghìn tám trăm khẩu Hoàng cấp linh kiếm, cấu thành ngũ kiếm trận trọng điệp Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận.

Song chưởng của Huyền Thiên khẽ động, khắp bầu trời tinh quang rơi xuống, ngưng tụ thành chín đạo kiếm quang huyễn bạch dài đến trăm trượng, tựa như ngọc chi, hướng tới Phong Long Phong Xà bổ qua đó.

Phanh phanh phanh phanh phanh phanh phanh phanh phanh!

Chín đạo tiếng nổ vang lên, chín trăm ngọc chi kiếm quang trong nháy mắt hóa thành nát bấy.

Long Xà Hợp Kích kia uy lực không thể tưởng tượng, nhất là trong lúc long xà mắc nối giảo sát chi lực càng lớn đến kinh người.

Kiếm trận không thể chống lại, chỉ có sử dụng Thiên Huyền Thiên Huyền Đế Kiếm thi triển ra Giới Tôn Kiếm Quyết.

Trong sát na, mười đoạn kiếm nhận cấu thành Thiên Huyền Đế Kiếm xuất hiện ở trong tay Huyền Thiên.

Giới Tôn Kiếm Quyết thức thứ nhất..... Đại Địa Du Long!

Thiên Huyền Đế Kiếm nổ bắn ra một thổ hoàng sắc quang mang, thổ chi áo nghĩa ngưng tụ thành thực thể. Trong sát na, tiền phương mấy chục dặm đều hóa thành một mảnh bùn đất, tựa như năm đối lục địa trôi nổi phập phù.

Đồng thời, bùn đất kia bao trùm không gian còn đang biến lớn lên.

Trong bùn đất có bốn con Cự Long dài tới nghìn trượng, đang lộn mình bay lên, hướng phía Lục Tuyệt Trần lao bổ qua.

Lục Tuyệt Trần hừ lạnh một tiếng, nói:

- Chút tài mọn, Long, Giao, Xà, Tích.... Tứ Quyển Thần Phong, phá......!

Theo hắn lời nói vang lên, Lục Tuyệt Trần thủ thế biến đổi, cứ biến hóa một lần, liền có năm cơn lốc xoay tròn trong nháy mắt lao ra.

Trong sát na, thủ thế của hắn đã biến hóa bốn lần, Phong Long, Phong Giao, Phong Xà, Phong Tích, Tứ Quyển Thần Phong hầu như là cùng một thời gian xông ra tới.

Long Xà Hợp Kích uy lực thập phần cường đại. Long, Giao, Xà, Tích tứ đại phong quyển này hợp kích, uy lực càng là đề thăng không chỉ chục lần.

Phá phá phá phá phá....

Trên bầu trời không gian bùn đất còn không có đem Lục Tuyệt Trần bao phủ, đã trong nháy mắt hóa thành nát bấy.

Tứ quyển vừa mới cùng bốn con Cự Long dài tới nghìn trượng trong bùn đất va chạm cùng một chỗ, bốn con Cự Long nghìn trượng cũng đều hóa thành nát bấy.

Luận thực lực vẫn là Lục Tuyệt Trần càng mạnh mẽ hơn.

Huyền Thiên bằng vào Thiên Huyền Đế Kiếm, thi triển Giới Tôn Kiếm Quyết, không hề sợ hãi Bát cấp Hoàng Giả, nhưng chiến lực của Lục Tuyệt Trần cũng muốn vượt lên trước Bát cấp Hoàng Giả, nắm giữ thực lực chém giết Bát cấp Hoàng Giả.

Sưu....

Huyền Thiên trong tay xuất hiện một tấm Na Di Thần Phù, thân ảnh chợt lóe, trong nháy mắt biến mất không thấy.

Tuy rằng dựa vào uy lực của Thiên Huyền Đế Kiếm, hắn có thể cùng với Lục Tuyệt Trần đối chiến vài hiệp, nhưng nếu đã đánh không lại, Huyền Thiên sớm một chút rời đi, không nhất định cứ phải bị người ta đánh cho thụ thương mới đi.

Lại là Na Di Thần Phù!

Thần sắc Lục Tuyệt Trần rất là phiền muộn, hắn đang muốn hướng theo phía Huyền Thiên biến mất truy đuổi theo xuống, thế nhưng lại đột nhiên nhớ tới cái gì đó, liền dừng lại.

Ngày hôm nay hắn đến Thiên Nhãn Môn, gặp phải Huyền Thiên chỉ là ngoài ý muốn, hắn còn có mục đích khác, không có khả năng vì muốn truy sát Huyền Thiên, mà bỏ quyên chính sự.

Truy sát Huyền Thiên không nhất định sẽ truy sát được. Cực Dương Châu kia khẳng định là muốn đoạt tới tay. Điều này sẽ khiến áo nghĩa của hắn lĩnh ngộ lại nhiều thêm một loại.

Lục Tuyệt Trần hướng Thiên Nhãn Môn Thất cấp Hoàng Giả đi qua, nói:

- Chuẩn bị cho tốt rồi chứ?

Thất cấp Hoàng Giả kia gật đầu nói:

- Tất cả đều đã chuẩn bị cho tốt rồi.

Lục Tuyệt Trần vung tay lên nói:

- Đi!

Thiên Nhãn Môn có hai vị Hoàng Giả theo Lục Tuyệt Trần, rời khỏi Mê Vụ Sơn, hướng tới trong một phiến lớn sa mạc thuấn di rời đi.

Trong Thời Gian Chi Kính, ảnh tượng theo thân ảnh của Lục Tuyệt Trần, Huyền Thiên mà biến ảo, Thiên Cơ Côn và Thiên Cơ Lão Nhân đều có thể thấy được. Huyền Thiên trong sát na rời khỏi ngoài trăm vạn dặm, rất nhanh lại hướng tới Mê Vụ Sơn phản hồi, trong nháy mắt hơn mười vạn dặm, chờ Lục Tuyệt Trần và Thiên Nhãn Môn Hoàng Giả rời khỏi. Huyền Thiên ẩn tàng ở trong Thánh Đỉnh, mà Thánh Đỉnh đối với hóa thành cỡ hạt bụi, cách xa hơn ngàn dặm, bám theo sau.