- Ở nơi quỷ quái Thần Châu kia ngây người gần hai mươi năm, cuối cùng cũng không có uổng phí quang âm ah... !

Âm Cơ nỉ non nói.

Âm Cơ cởi bỏ đai lưng, thời gian dần qua rất nhanh cởi hết không còn một mảnh vãi.

Người trở nên tuổi trẻ, thân hình của nàng cũng khôi phục trạng thái tốt nhất, nàng nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa hai ngọn núi trước ngực, nhẹ nhàng mà nói:

- Đáng tiếc ah, ngươi không còn sống, aizz... còn sống cũng vô dụng, Thành Vương Đan chỉ có một khỏa, bất quá, ngươi nếu sống sót đi theo ta đến Âm La Tông, thân thể Âm Cơ vẫn sẽ cho ngươi hưởng dụng...

- Tiện nhân, vậy ngươi liền đi đến dưới suối vàng, hiến thân cho Huyền Ky đi!

Bỗng nhiên, một thanh âm vang lên sau lưng Âm Cơ.

- Ai ?

Thần sắc Âm Cơ lập tức hóa thành kinh hãi.

Nàng sắc mặt trắng bệch, như hồn kinh táng đảm.

Ngay khi Âm Cơ quay người, một đạo kiếm quang sáng chói bỗng bay vụt tới, đâm vào bộ ngực của nàng.

Linh kiếm Hoàng cấp đâm vào giữa hai ngọn núi, xuyên thấu trái tim, trong nháy mắt liền đánh trúng chỗ hiểm, sau đó, đính thân thể của nàng lên vách tường.

- A!

Âm Cơ hét thảm một tiếng, bất quá, nàng thân là Vương giả, dù trái tim bị đâm thì cũng không phải là vết thương chí mạng. Sở dĩ nàng kêu thảm thiết như vậy là vì tâm lý sợ hãi.

- Linh kiếm Hoàng cấp? Huyền Thiên... Huyền Thiên đã đến!

Âm Cơ dốc sức liều mạng kêu to lên.

Linh kiếm Hoàng cấp đính Âm Cơ lên vách tường, Hỗn Độn áo nghĩa phá hư thân thể nàng khiến nàng không cách nào giãy giụa.

Một bóng người nho nhỏ đứng trên Linh kiếm Hoàng cấp, chính là Hỗn Độn Nguyên Thần của Huyền Thiên.

- Tiện nhân, ngươi hãm hại cha ta tại Thần Châu, ta đã đợi đến ngày hôm nay từ lâu rồi!

Từ Hỗn Độn Nguyên Thần phát ra tiếng người.

Nhìn Huyền Thiên cao chỉ hơn hai nắm tay kia, thần sắc Âm Cơ lộ ra vẻ hoảng sợ, nàng không cách nào lý giải đây là cái gì. Nếu là Kiếm Hồn thì làm sao lại có người? Nếu là Võ Hồn thì tại sao có kiếm?

Nàng còn chưa từng nghe nói qua Võ Hồn lại có vũ khí trong tay.

- Đây là thứ quỷ quái gì?

Tiếng kêu cứu sợ hãi của Âm Cơ vang lên:

- Cứu mạng! Cứu mạng a!

- Đi chết đi!

Thanh âm lạnh lùng của Huyền Thiên vang lên.

- XÍU! XÍU! XÍU! XÍU!

Sáu đạo kim quang thoáng hiện, Bất Diệt Kiếm Khí từ Linh kiếm Hoàng cấp lập tức bổ ra, trực tiếp đánh vào thân thể Âm Cơ.

Trong chốc lát, thân thể Âm Cơ bị nghiền nát theo vòng xoắn, có những nơi xương cốt đứt đoạn nhau.

Máu tươi lập tức tuôn ra, thân thể của nàng xụi lơ đi.

- Không! Ta vừa thành Vương giả, chỉ mới thành Vương giả ba ngày trước, ta còn 150 năm thọ nguyên, ta không muốn chết, không!

Thân thể bị công kích trí mạng nhưng trong lúc nhất thời Võ Hồn Âm Cơ vẫn còn chưa bị gì, nàng dốc sức liều mạng hét lên.

Thế nhưng tiếng thét chói tai của nàng càng ngày càng yếu đi, thẳng đến khi cặp mắt của nàng mất đi linh quang.

Vừa mới thành Vương giả nhưng thân thể bị nghiền nát, Võ Hồn cũng nhanh chóng tử vong theo.

- Mở ra hộ sơn đại trận!

Trong lúc đó, một âm thanh hét lớn từ bên ngoài truyền đến, âm thanh này vô cùng rung trời động đất.

Huyền Thiên nhận ra thanh âm này, là Chuẩn Hoàng Âm Hóa Vũ.

Theo thanh âm này vang lên, một cỗ Âm cực hàn khí liền phốc đến lầu các chỗ Huyền Thiên.

- XÍU!

Một đạo chỉ cương màu xanh nhạt từ một đỉnh núi bên ngoài 10 dặm phá không đánh tới Huyền Thiên.

Hỗn Độn Nguyên Thần lập tức ẩn vào bên trong Linh kiếm Hoàng cấp, hào quang trương lên, phóng lên rời, bổ ra một đạo Kiếm cương sáng chói đến cực điểm.

- Phá!

Một ngón tay Âm Hóa Vũ điểm ra Vạn La Tuyệt Âm Chỉ nhưng nhanh chóng bị Linh kiếm Hoàng cấp chém thành hai nửa.

Nháy mắt sau đó, Linh kiếm Hoàng cấp xẹt qua một đạo quang ảnh trên không trung, xông lên bầu trời cực cao. Một màn hào quang cực lớn lập tức xuất hiện, bao phủ trọn Âm La Tông lại, mở hộ sơn đại trận ra.

Tốc độ Linh kiếm Hoàng cấp vẫn nhanh hơn một chút, đi trước một bước lao ra ngoài đại trận, hộ sơn đại trận mở ra, Huyền Thiên sớm đã lao ra ngoài màn hào quang.

- Âm Hóa Vũ, có bản lĩnh thì ra ngoài chiến một trận với ta, sau ba hiệp ta sẽ lấy mạng của ngươi!

Linh kiếm Hoàng cấp trôi nổi trên bầu trời, Hỗn Độn Nguyên Thần Huyền Thiên đứng trên mũi kiếm, vung vẩy Hỗn độn kiếm trong tay, chỉ vào Âm Hóa Vũ quát lên.

Âm Hóa Vũ đứng bên trong lồng khí trận pháp, đạp không mà đi, ánh mắt hắn nhìn Hỗn Độn Nguyên Thần của Huyền Thiên lộ ra vẻ khiếp sợ.

Võ Hồn là Võ Hỗn, Kiếm Hồn là Kiếm Hồn. Linh hồn võ giả hoặc là Võ Hồn hoặc là Binh hồn, Võ Hồn là thân thể phiên bản thu nhỏ, mà Binh hồn chính là một loại binh ý do võ giả lĩnh ngộ.

Theo Âm Hóa Vũ biết thì chưa từng có Võ Hồn nào hợp cùng với Binh hồn.

Mà Hỗn Độn Nguyên Thần HUyền Thiên thì lại cầm trong tay Hỗn độn kiếm, hiển nhiên là Võ Hồn nhập làm một với binh hồn.

Nguyên thần là hình thái ý niệm cao tầng của Võ hồn, chỉ có Đế giả thành thần cường đại mới có thể chuyển biến Võ Hồn, hợp nhất binh võ tạo nên nguyên thần.

Mà Âm Hóa Vũ chỉ vẻn vẹn là Chuẩn Hoàng. Tại Thiên Châu Kiếm Đế chỉ là truyền thuyết, chưa bao giờ xuất hiện qua nên Âm Hóa Vũ hiển nhiên không biết đến nguyên thần.

Đối với thực lực Huyền Thiên, trong lòng Âm Hóa Vũ có phán đoán. Tại Thiên Long môn, hắn cùng Kiếm Vô Ảnh, Mặc Linh U, tam đại Chuẩn Hoàng liên thủ lại cũng không thể chặn đường Huyền Thiên, ngược lại còn bị đánh lui. Nếu đơn đả độc đấu thì hắn tuyệt đối không phải địch thủ Huyền Thiên.

Hơn nữa, Hỗn Độn Thánh đỉnh của Huyền Thiên có thể giam cầm hư không, Âm Hóa Vũ nào dám rời khỏi trận pháp khí tráo kia để đơn đả độc đấu với Huyền Thiên.

Vương giả Âm La Tông đối với hắn căn bản không thể giúp được gì, chỉ có dựa vào hộ sơn đại trận đối địch với Huyền Thiên.

Hiện giờ Huyền Thiên tái xuất hiện ở Thiên Châu, hắn chỉ có thể liên hợp với những Chuẩn Hoàng khác để vây giết.

Thấy Âm Hóa Vũ không có ý đi ra chiến một trận, Huyền Thiên cười ha ha một tiếng, Linh kiếm Hoàng cấp lóe lên, xa xa rời đi, chỉ lưu lại một lời nói:

- Âm Hóa Vũ, lần sau lúc ta xuất hiện thì chính là lúc Âm La Tông diệt vong!

Bên trong trận pháp khí tráo, cường giả Âm La Tông nghiến răng nghiến lợi.

Âm Hóa Vũ thì càng tức giận đến mức run rẩy cả người.

Hiện giờ hắn cảm thấy lựa chọn của Bái Hỏa Giáo có chút chính xác rồi, trở thành địch nhân của Huyền Thiên đích thực là một bi kịch.

Nhưng đã bước lên con đường này thì chỉ có thể trở thành kẻ thù sinh tử với Huyền Thiên, khó có thể quay đầu lại.

Không lâu sau, Linh kiếm Hoàng cấp đã trở lại thân thể Huyền Thiên.

Trên mặt Huyền Thiên lộ ra vẻ vui mừng, rốt cục đã chém chết được Âm Cơ, thù hận trong lòng hắn cuối cùng đã được xóa đi rồi.

Từ lúc Âm Cơ chết đi thì thù hận của Huyền gia xem như được thanh toán triệt để rồi.

Trong ánh mắt Huyền Thiên lộ ra hào quang lợi hại, thù hận Huyền gia chấm dứt nhưng ân oán cá nhân của hắn giờ mới bắt đầu.

Kiếm gia, Âm La Tông, Ám Nguyệt Giáo, tam đại thế lực đỉnh phong này, Huyền Thiên muốn xóa tên bọn hắn khỏi Thiên Châu.