- Hôm nay ta muốn đại khai sát giới! Ta không cần biết ngươi là ai nhưng ngươi sẽ là người đầu tiên chết dưới kiếm của ta!
Huyền Thiên lạnh lùng nói ra, sát khí kịch liệt kia so với Âm Liên Tinh còn mạnh hơn vài phần.
Bình thường thì thôi nhưng khi đã tức giận thì ngập trời, không giết thì thôi nhưng một khi đã giết thì máu không chảy thành sông tuyệt không ngừng!
Hôm nay, toàn bộ nộ khí của Huyền Thiên đều sẽ phát tiết lên đầu Âm La Tông và Ám Nguyệt Giáo, tất cả bạo phát ra thành một từ:
- Chết!
Một chữ chết kia như rung động cả đất trời. Trong lúc đó, khí thế tu vi Huyền Thiên bộc phát, thực lực tăng lên đến trạng thái đỉnh phong, lập tức thi triển một chiêu kiếm thuật.
Hoàng cấp kiếm thuật Húc Nhật Thuấn Sát thức thứ nhất, Húc Nhật Đông Thăng!
- XIU!
Một đạo kiếm quang liền kích xạ ra ngoài hơn 2000m.
Hỏa chi áo nghĩa tam giai cực hạn phối hợp với Hoàng cấp kiếm thuật, hơn nữa Huyền Thiên còn vận dụng Bất diệt kim thân và lực lượng cương nguyên, lực lượng khủng bố của Linh Khu!
Kiếm Quang lập tức phá vỡ khu vực âm hàn của Âm Liên Hoa!
Nhanh! Quá nhanh! Tốc độ không thể nào tưởng tượng nổi.
Ánh mắt Âm Liên Hoa lập tức trở nên hoảng sợ.
Trong ánh mắt hoảng sợ của hắn, Hoàng cấp bảo kiếm đã lướt qua cổ hắn.
Ngay sau đó, đầu Âm Liên Hoa đã tách rời thân thể hắn.
Âm Liên Hoa thậm chí không cảm giác chút đau đớn nào, chỉ thấy cổ mình mát lạnh.
Trong nháy mắt sau đó, hắn liền nhìn thấy một cỗ thi thể không đầu cách hắn càng ngày càng xa, đại lượng máu tươi từ thi thể không đầu kia phun ra ào ào.
Sau đó, ý thức của hắn nhanh chóng nhạt nhòa rồi bị chôn vùi triệt để.
Một kiếm chém bay đầu! Một kiếm lấy mạng!
Giờ phút này, Huyền Thiên không chút giấu diếm tu vi hay thực lực của mình, bộc lộ toàn bộ ra ngoài.
Trong trạng thái thực lực đỉnh phong, một kiếm đã chém chết Âm Liên Hoa, biến hắn thành ma không đầu!
Nói thì chậm nhưng tất cả diễn rất nhanh.
Hết thảy đều diễn ra với tốc độ ánh sáng.
Người xem cuộc chiến cơ hồ còn chưa kịp phản ứng thì Âm Liên Hoa đã bị một kiếm kia chém bay đầu.
- Vèo!
Thân ảnh Huyền Thiên lao về phía trước hơn 2000m, trong lúc đó xoay người một cái rồi biến mất không thấy gì nữa, thuấn di phá toái hư không mà đi.
Chưa đầy nửa giây sau, Huyền Thiên từ trong hư không đã vọt ra, hắn đi tới chỗ thủ cấp của Âm Liên Hoa.
Lúc này Hoàng cấp bảo kiếm trong tay Huyền Thiên đã biến mất không thấy gì nữa, chuyển biến thành một trường thương, một kiện Thiên cấp bảo khí.
Hắn mãnh liệt đâm một thương về phía trước.
- Ba!
Hư không nổ vang, trường thương như một con mãnh xà lập tức đâm vào mi tâm Âm Liên Hoa.
Lúc này Âm Liên Hoa đang dần dần mất đi ý thức, Võ hồn lập tức bị đâm chết.
Tuy Linh Khu Âm Liên Hoa là lục phẩm, hơn nữa đạt đến cảnh giới tam giai đỉnh phong nhưng đã mất mạng nên lúc này Huyền Thiên sử dụng Thiên cấp bảo khí cũng chỉ đơn giản là đâm thủng đầu của hắn.
- Rít!
- Rít!
- Rít!
- Rít!
Từng đạo thanh âm đâm xuyên đầu lạnh lùng liên tục vang lên không ngừng.
Vô luận là chính đạo hay là tà phái, nguyên một đám đều trợn mắt há hốc mồm, lộ vẻ không thể tin nổi.
Giống như có một tiếng sét đánh ngay trong đầu bọn hắn, chấn hai tai ông ông cả lên.
Nhìn về phía trước, cảm giác hết thảy như mộng như ảo, giống như đang ở trong mộng, không chân thật.Huyền Thiên cầm trường thương trong tay hướng lên trời, tay kia cầm thủ cấp Âm Liên Hoa, ánh mắt sắc bén như kiếm quang quét tới chúng Vương giả Âm La Tông, Ám Nguyệt Giáo, hét lớn:- Còn ai muốn chết?
Lúc này, ngoại trừ Âm Liên Tinh và Mặc Vô Bạch, chúng Vương giả Âm La Tông và Ám Nguyệt Giáo đều bị cỗ khí thế đáng sợ này áp bách không tự chủ được lui về phía sau mấy bước, giẫm hư không nổ vang.
Sắc mặt nguyên một đám đều trắng bệch vì hoảng sợ.
Một kiếm chém chết Âm Liên Hoa, Huyền Thiên đồng thời chém luôn toàn bộ dũng khí của đối phương. Một tiếng hét lớn này của hắn khiến đối phương kinh hồn táng đởm, trong nháy mắt đã thất thần.
Đã không có khí thế, lòng còn mang sợ hãi thì sao có thể không lùi trước tiếng quát lớn kia của Huyền Thiên?
- Vương giả đại thành cực hạn! Hắn chính là vương giả đại thành cực hạn!
Trong liên minh Chính đạo có người lớn tiếng kinh hô lên, giống như là gặp phải ma quỷ hay là một chuyện không thể tưởng tượng nổi.
- Vương giả đại thành cực hạn?
- Hắn quả thực là vương giả đại thành cực hạn?
Huyền Thiên cũng không che giấu tu vi, phát ra khí tức vương giả đại thành cực hạn, chúng nhân quan chiến liếc mắt là có thể nhìn ra được.
Chỉ là, một kiếm chém chết Âm Liên Hoa vừa rồi đã chấn trụ tất cả mọi người, cũng vì vậy mà không ai chú ý đến.
HIện giờ mới bị phát hiện.
Một năm rưỡi trước đây, Huyền Thiên cũng chỉ là vương giả tiểu thành cực hạn.
Nhưng lúc này Huyền Thiên đã là vương giả đại thành cực hạn.
Chỉ một năm rưỡi ngắn ngủi mà tu vi Huyền Thiên đã liên tục đột phá ba cảnh giới?
Trung bình nửa năm đột phá một lần, trách không được có người kinh hô kêu lên như gặp phải quỷ.
Có bao nhiêu người cả đời không thể thành tựu Vương?
Bao nhiêu người trở thành Vương nhưng cả đời kẹt lại dưới Vương giả đại thành?
Chỉ một năm rưỡi mà từ Vương giả tiểu thành cực hạn đột phá đến vương giả đại thành cực hạn, cái này...
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì chúng vương giả sẽ tuyệt đối không thể tin nổi.
Mà có tận mất nhìn thấy thì trong mắt chúng Vương giả cũng lộ ra thần sắc không thể tin nổi.
Tất cả Chiến Vương quan chiến đều vô cùng rung động, chỉ có thần sắc của Long Tử Nghiên vẫn như thường, khóe miệng chỉ nhếch lên vẻ cười, thầm nghĩ:
- Huynh quả nhiên đi đến đâu là nơi ấy đều rung động.
Âm Liên Tinh chăm chú nắm hai tay, ngay cả hai chân cũng rung nhè nhẹ.
Mặc Vô Bạch căng thẳng cắn răng đến mức khô cổ họng.
Có thể thấy được trong lòng hai người rung động như thế ào.
Trước lửa giận ngập trời của Huyền Thiên, hai người Âm Liên Tinh và Mặc Vô Bạch không nói nên lời câu nào, thần sắc vô cùng kích động.
Cách đó không xa, Bái Hỏa giáo chủ thở ra một hơi, liếc nhau một cái với Tào gia gia chủ, trong mắt lộ ra vẻ may mắn.
Tu vi Huyền Thiên đã đạt đến Vương giả đại thành cực hạn, ngay cả Âm Liên Hoa là Vương giả đỉnh phong cũng có thể một kiếm chém chết thì đã triệt để không sợ nhân vật cấp giáo chủ rồi. Đã đến trình độ này thì chỉ sợ chỉ có Chuẩn Hoàng mới có thể áp chế.
Thế nhưng chiến lực của Huyền Thiên đã đạt đến tình trạng như thế này thì dù là Chuẩn Hoàng xuất thế, muốn giết hắn cũng khó như lên trời.
Bên cạnh Bái Hỏa giáo chủ là Hỏa Phượng mặc một thân xiêm y hỏa hồng kinh ngạc trừng lớn hai mắt, cặp môi kiều diễm ướt át như khẽ nhếch lên, trong hai mắt nóng bỏng của nàng lộ ra vẻ rung động.
Đồng dạng là thiên tài hậu bối. Tuy rằng một năm trước Huyền Thiên đã vô cùng xuất chúng nhưng Hỏa Phượng còn có thể thích ứng được nhưng hiện giờ chiến lực Huyền Thiên cơ hồ đã không cách nào tiếp nhận.
Trước kia nàng vẫn cho rằng tư chất của mình là thiên tài tuyệt thế, dung mạo lại xinh đẹp như hoa, chính là thiên chi kiều nữ.