Ba người Kỷ Xuyên, Trâu Liệt, Đằng Thanh đều đã thấy Huyền Thiên ra tay ở đại hội thiên tài hậu bối tổ chức tại Tịch Dương Lâu Tây Huyền Vực, biết rõ chiến lực của Huyền Thiên quả thật đáng sợ. Nhưng đối với lời Huyền Thiên vừa nói, lại hoàn toàn không tin tướng.

Kỷ Xuyên nói:

- Huyền Thiên, ngươi ở nơi nhỏ bé như Tây Huyền Vực thắng ba Vương giả thiên tài hậu bối của Tây Huyền Vực đã trở nên cuồng vọng, không coi ai ra gì như thế sao, hắc hắc... Ba Vương giả thiên tài bại trong tay ngươi tuy rằng ở Tây Huyền Vực được xưng tụng là thiên tài, nhưng đối với chúng ta mà nói, hoàn toàn là rác rưởi, chiến lực của ngươi tuy mạnh, nhưng ở trong mắt chúng ta, ngươi bây giờ không khác gì con sâu cái kiến. Cho dù là năm tên biến thái kia tu vị ở Bán Bộ Vương Giả liên thủ lại, cũng không phải đối thủ của 24 người chúng ta. Ngươi cho rằng chiến tích mạnh hơn năm tên yêu nghiệt biến thái kia thì sẽ thật sự là vô địch thiên hạ đến sao? Trong chúng ta, một Vương giả tiểu thành là đã đủ trảm ngươi rồi.

- Thứ cuồng vọng, lão tử dư sức trảm ngươi!

Không ít Vương giả tiểu thành, vỗ lồng ngực quát lớn.

Huyền Thiên khẽ cười một tiếng, nói:

- Huyền mỗ vô địch thiên hạ không dám nói, nhưng trảm hai bốn tên các ngươi vẫn dư xài.

- Ta nhổ vào! Tiểu tử, đừng ở đó khẩu xuất cuồng ngôn, Động Thụ ta mười quyền liền giết được ngươi, có bản lĩnh thì đừng trốn, xuống đánh với ta một trận.

Một Vương giả thiên tài thân cao chừng 2m, thân thể mạnh mẽ phi thường vỗ lồng ngực quát lớn.

Trong khi nói chuyện, Đồng Thụ thân ảnh lóe lên, liền xuất hiện ở trong quảng trường rộng lớn kia.

Ngụ ý, là muốn giao thủ với Huyền Thiên.

Huyền Thiên mặc dù cách bọn hắn rất gần, nhưng hắn có thể thuấn di, nếu muốn chạy trốn thì đối phương tuy rằng nhiều người, nhưng cũng khó có thể đuổi theo hắn, cho nên, đối phương không vội vã động thủ.

Huyền Thiên ăn hết Thành Vương Đan cực phẩm, một mực áp chế tu vị, hiện tại hắn chính thức có thể tùy thời Thành vương, chỉ cần hắn kích hoạt một huyệt khiếu cuối cùng đang áp chế thì lập tức sẽ đúc thành Linh Khu, bước vào Vương giả cảnh.

Huyền Thiên bước vào Thiên giai cảnh cửu trọng, bầu trời liền xuất hiện dị tượng, bước vào Thiên giai cảnh thập trọng, càng đánh xuống Thiên Lôi kiếp cường hãn để diệt hắn.

Mà bước vào Vương giả cảnh, lại càng là vượt qua một đại cảnh giới, là một lần biến hóa thoát thai hoán cốt, Huyền Thiên có thể khẳng định, Thiên Địa đại đạo sẽ đánh xuống Thiên Kiếp kinh khủng hơn nữa để công kích hắn.

Hoàn hảo, Huyền Thiên không sợ nhất chính là Thiên Lôi, Ngự Lôi Châu nơi tay, lôi điện càng nhiều, thực lực của hắn càng mạnh.

Những người này dám bắt giữ Yến Tịch Tịch, Lý Dật Phong để bức bách hắn hiện thân, Huyền Thiên đã động sát tâm, chuẩn bị lợi dụng Thiên Kiếp hàng lâm để một mẻ hốt gọn.

Vèo!

Thân ảnh Huyền Thiên lóe lên, cũng xuất hiện ở trong quảng trường, đứng thẳng cách Đồng Thụ hơn nghìn thước, ánh mắt thì lại quét qua các Vương giả thiên tài khác, duỗi ra một ngón tay từng cái điểm đi, nói:

- Các ngươi toàn bộ lên một lượt đi, nhanh chóng giải quyết một lần, tránh phải khiến Huyền mỗ động thủ hai lần!

Bọn người Hoàng Tĩnh Phong, Kim Thế Lăng nguyên một đám trong ánh mắt gần muốn phun ra lửa.

Cái này cũng quá không để bọn chúng để vào mắt rồi.

Bọn hắn đều là Vương giả thiên tài, hơn nữa không ít đều là thiên tài nhất lưu, thiên tài siêu nhất lưu, trong toàn bộ Trung châu đại địa, ngoại trừ năm tên yêu nghiệt biến thái kia thì tư chất cũng thuộc hàng đầu, một tên Bán Bộ Vương Giả, lại khinh miệt bọn hắn, điều này khiến bọn hắn cảm thấy tôn nghiêm nhận lấy đả kích nghiêm trọng.

Bất quá, Huyền Thiên nói như thế, những thiên tài Vương giả này càng không thể nào xông lên được, Huyền Thiên gọi bọn hắn toàn bộ lên một lượt, bọn hắn cũng đã cảm thấy như bị đánh mặt, bị khinh thị, cảm thấy tôn nghiêm bị giẫm đạp, phẫn nộ không thôi rồi.

Bọn hắn lại làm sao có thể tự mình chà đạp tôn nghiêm của mình, xông lên vây công một Bán Bộ Vương Giả được.

Hoàng Tĩnh Phong, Kim Thế Lăng đồng thời rống to:

- Đồng Thụ, nghiền xương tiểu tử này thành tro, khiến hắn phải chế đi!

- Tiểu tử cuồng vọng! Chịu chết đi!

Đồng Thụ quát lớn:

- Vạn Thú Hoàng Quyền, Giao Long Xuất Hải.

Trong lúc hét lớn, khí thế Đồng Thụ chợt trương lên, thân thể của hắn như một phát đạn pháo xông về trước, đánh một quyền tới Huyền Thiên.

Oanh!

Theo quyền thế cùng một chỗ, một cổ đại thế kinh khủng hàng lâm, sau lưng Đồng Thụ xuất hiện một mảnh hư ảnh biển cả mênh mông, một đầu Giao Long cực lớn, chợt từ trong biển rộng vọt ra.

Theo Đồng Thụ đánh ra một quyền này, cái Giao Long cực lớn kia vọt mạnh về phía trước, ngưng tụ thành một đạo quyền cương, mang theo thân hình thật dài, đánh về phía Huyền Thiên.

Giao Long lập tức liền đánh đến trước mặt Huyền Thiên, mà Giao vĩ lại rời khỏi phiến biển cả sau lưng Đồng Thụ, chiều dài chừng ngàn mét.

Tuy rằng là hư ảo, nhưng Giao Long ki thoạt nhìn lại vô cùng chân thật, lực lượng của một quyền này khủng bố vô cùng.

Vạn Thú Hoàng Quyền, võ kỹ Hoàng cấp, uy mãnh Vô Song, cùng là Vương giả thiên tài, cùng cảnh giới, nhưng nếu đối phương chỉ tu luyện võ kỹ Vương cấp thì một quyền này của Đồng Th cũng đủ để khiến đối thủ trọng thương, thậm chí là chết.

Đối mặt với một quyền "Giao Long Xuất Hải" của Đồng Thụ, Huyền Thiên ngược lại không hề sợ hãi, thần sắc bình tĩnh, lạnh nhạt tự nhiên.

Bỗng nhiên, trong tay của hắn xuất hiện một thanh bảo kiếm Vương cấp bộc phát ra hào quang kịch liệt như Liệt Nhật vậy.

Cùng một thời gian, Huyền Thiên hai tay hóa thành màu vàng ròng, toàn thân tản ra quang mang màu vàng, trong cơ thể có một đoàn kiếm quang sáng chói bắn ra, vạn chuôi Linh Kiếm bay ra, vừa mới bay đến bên ngoài cơ thể liền ngừng lại, thiếp thân mà đứng.

Nhìn qua như mặc vào một bộ kiếm giáp vậy.

Vạn Kiếm Sát Vương Kiếm Trận, bao vây lấy thân thể Huyền Thiên thân, tam đại lực lượng áo nghĩa toàn lực thôi động, câu dẫn lực lượng thiên địa vô cùng vô tận gia trì trên thân Huyền Thiên khiến nó càng mạnh.

XÍU... UU!!

Huyền Thiên bỗng đâm ra trước một kiếm, kiếm quang kia như mặt trời mới lên ở hướng đông, không thể ngăn cản, hào quang lóe lên, Giao Long Hóa Hải phía trước đã bị một kiếm đâm xuyên.

Mặt trời mới mọc thuấn sát kiếm thức đến lúc mặt trời lặn.

Tốc độ, lực lượng, một kiếm này đều đạt đến trình độ không thể tưởng tượng nổi, ngoại trừ hai vị Vương giả đại thành, không có bất kỳ người thấy rõ Huyền Thiên như thế nào xuất kiếm, chỉ thấy Kiếm Cương kia như một đạo Liệt Nhật chi quang, trong nháy mắt liền đâm rác quyền cương của Đồng Thụ quyền cương.

Hoàng Tĩnh Phong cùng Kim Thế Lăng liếc mắt liền nhìn ra một uy lực kiếm này không phải Đồng Thụ có thể địch lại, đang muốn thuấn di cứu giúp thì lại kinh ngạc phát hiện, hư không bốn phía chắc chắn như sắt, vậy mà không cách nào thuấn di.

Kiếm Cương như Liệt Nhật chi quang kia trong chốc lát liền thấy được thân ảnh Huyền Thiên hắn trong chớp mắt, xuất hiện ở sau lưng i Đồng Thụ vài trăm mét.

Đồng Thụ hay bảo bảo trì một quyền đánh tư thế về phía trước, trong ánh mắt của hắn, lộ vẻ không thể tưởng tượng nổi, hắn cảm giác được, nơi cổ họng có một đạo cảm giác mát, truyền khắp toàn thân.