Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 814: Cảm nhận sâu sắc chưa đủ lực lượng (thượng)

- Không sai.

Thiết Thủ Vương cười ha ha, áo giáp trên người hắn có lai lịch lớn, là một kiện Cực phẩm phòng ngự bảo khí duy nhất trong Cổ gia, gọi là Thanh Nguyên Giáp, chỉ cần có Thanh Nguyên Giáp trên người thì chân nguyên của hắn sẽ không bị hao tổn, vì thế phòng ngự không bị công phá.

- Liệt Nguyên Thuật!

Chân nguyên bên ngoài cơ thể Thiết Thủ Vương hừng hực thiêu đốt, tiếp tục bay vút lên.

Nhưng chỉ thế vẫn chưa xong, chân nguyên thiêu đốt Tinh Cực Cảnh cường giả có thể nắm giữ, bí pháp Liệt Nguyên Thuật đáng sợ ở chỗ, có thể tiến hành tầng tầng thiêu đốt, tầng thiêu đốt thứ nhất, chỉ là tốc độ bình thường, tầng thiêu đốt thứ hai, tốc độ của nó sẽ tăng lên ba thành, tầng thiêu đốt thứ ba, tốc độ sẽ lại tăng hơn ba thành so với tầng thứ hai, XÍU... UU! một tiếng, Thiết Thủ Vương hóa thành ánh sáng, lóe lên một cái, thoáng cái đã bỏ Ám Ảnh Quỷ Bức Vương lại sau lưng.

- Ồ, còn có loại thủ đoạn trốn chạy chối chết này, cũng tốt, để cho Chiếu Trạch Vương đối phó ngươi, ta an tâm cầm giữ lấy cửa thứ nhất là được rồi.

Ám Ảnh Quỷ Bức Vương không phải là không đuổi kịp Thiết Thủ Vương, chỉ là thấy không cần phải làm vậy, hắn có cảm giác rằng người tiến vào thế giới dưới lòng đất càng ngày càng nhiều, hắn chỉ cần ôm cây đợi thỏ là được.

- Ngươi tại sao lại không chạy!

Ám Ảnh Quỷ Bức Vương kỳ quái nhìn về phía thanh niên đang bị đại cầu phù văn bao bọc ở bên trong.

- Ngươi cho rằng ta có thể chạy trốn khỏi ngươi sao?

Thanh niên hỏi lại.

- Cũng đúng, như vậy ngươi nguyện ý thúc thủ chịu trói?

Ám Ảnh Quỷ Bức Vương không có hứng thú gì đối với thanh niên, tinh hoa huyết nhục của đối phương còn không bằng Bán Bộ Vương giả, nhưng có thể ban thưởng cho thủ hạ.

- Không, vây khốn ngươi rồi ta sẽ đi, Thiên Phù Trận.

Thanh niên quát lớn một tiếng, đại cầu phù văn bên ngoài cơ thể căng phồng lên, biến thành một đại cầu rỗng ruột có đường kính vài dặm, từng đạo phù văn uốn lượn dán trên mặt ngoài đại cầu rỗng ruột, chuyển động có quy luật dọc theo một quỹ tích hình tròn, vô số quang vân uốn lượn kết nối cùng một chỗ, không chê vào đâu được.

Bá!

Làm xong hết thảy, thân hình thanh niên trầm xuống, xuất hiện bên ngoài đại cầu rỗng ruột, bỏ chạy theo hướng lão giả gầy ốm đã rời đi.

- Hừ!

Ánh mắt Ám Ảnh Quỷ Bức Vương lạnh như băng, thân hình lóe lên, liền muốn đuổi theo.

Phanh!

Phù văn ngay ngắn bên trên đại cầu rỗng ruột lập loè hào quang, đẩy Ám Ảnh Quỷ Bức Vương bắn trở lại.

- Phá cho ta!

Ám Ảnh Quỷ Bức Vương biến sắc, đối phương chỉ là một con sâu cái kiến tu vi Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, nhưng lại có thể bằng lực lượng bản thân mà bố trí ra trận pháp như thế, khiến hắn quả có chút giật mình pha lẫn tức giận.

Ầm ầm!

Đại cầu rỗng ruột tạo thành từ phù văn thoáng lắc lư, ngăn cản lần trùng kích thứ hai của Ám Ảnh Quỷ Bức Vương.

Phanh!

Phanh!

Trên vách núi, một đạo nhân ảnh đang vọt đến chỗ đại cầu phù văn.

- Mộ địa Tứ Cực Đại Đế ở ngay chỗ này?

Kẻ lầm bầm lầu bầu lưng đeo một thanh chiến đao, mặc áo giáp kim loại bên ngoài để che chắn, nếu có ai là Bán Bộ Vương giả ở chỗ này, tất nhiên sẽ nhận ra thân phận của hắn, người này không phải ai khác, chính là kẻ mạnh nhất trong Bán Bộ Vương giả, Lôi Linh Vương.

- Hình như có không ít kẻ đã vào được.

Lôi Linh Vương nghe được động tĩnh phía trước, ánh mắt bình thản.

Chi chi chi chi!

Khoảng cách hơn mười dặm thoáng một cái đã qua, Lôi Linh Vương chứng kiến ngọn nguồn động tĩnh, một số lượng rất lớn biên bức đang đốt một cái phù văn tạo thành đại cầu, một hình người từ trong đàn dơi đi ra, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía hắn.

- Một Bán Bộ Vương giả lại tới đây, vận khí của ta cũng coi như không tệ.

Ám Ảnh Quỷ Bức Vương liếm liếm bờ môi, tức giận lúc trước tan thành mây khói, không cần làm gì mà thịt cũng tự đưa tới cửa, làm cho hắn thực hưng phấn.

- Chỉ sợ vận khí của ngươi là vận rủi.

Ánh mắt Lôi Linh Vương quét ngang toàn bộ Lôi Điện.

- Các con, lên cho ta.

Ám Ảnh Quỷ Bức Vương nhìn ra Lôi Linh Vương không phải nhân vật dễ đối phó, đầu tiên để cho thủ hạ Ám Ảnh Quỷ Bức vây quanh đối phương, sau đó tùy thời hành động.

Chi chi chi chi chi chi...

Vô số Ám Ảnh Quỷ Bức đánh về phía Lôi Linh Vương, nhiều không đếm xuể.

- Diệt!

Tay phải dựng thẳng chưởng đao, Lôi Linh Vương nhẹ nhàng phun ra một chữ, bổ tới một chưởng đao.

Ầm ầm!

Lôi Điện đao mang lóe lên rồi biến mất, diệt sạch toàn bộ Ám Ảnh Quỷ Bức đang xông tới, xa xa nhìn lại, như là một cơn thủy triều màu đen bị một đao cắt đứt, trời đất lại yên tĩnh như cũ.

Đồng tử thoáng co lại thành hai điểm, Ám Ảnh Quỷ Bức Vương kinh hãi rối tinh rối mù.

- Có lẽ ngươi có thể chơi cùng với ta.

Lôi Linh Vương nhìn về phía Ám Ảnh Quỷ Bức Vương.

- Đừng cuồng vọng!

Ám Ảnh Quỷ Bức Vương rít một tiếng, cực tốc đánh về phía Lôi Linh Vương, ảo ảnh trùng trùng điệp điệp.

- Cút!

Đối mặt với khí thế hung hãn của Ám Ảnh Quỷ Bức Vương, Lôi Linh Vương lại bổ đến một chưởng đao như trước.

Phốc!

Máu tươi ám sắc vẩy ra, từ vai phải đến bụng bên trái Ám Ảnh Quỷ Bức Vương bị đao cắt một đường máu, cả người thiếu chút nữa bị xẻ thành hai, thấy rõ cả cặn bã xương cốt và nội tạng. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

Phanh!

Hắc khí quay cuồng, Ám Ảnh Quỷ Bức Vương chật vật xuất hiện tại vị trí cũ, cúi đầu nhìn nhìn ngực mình, lại nhìn Lôi Linh Vương một thoáng, trong ánh mắt lạnh như băng mang theo một tia kị sợ, tuy thực lực của hắn vẫn chưa khôi phục đến thời kì đỉnh phong, nhưng cũng đã đến trình độ tám chín thành đỉnh phong, mà đối phương chỉ vừa huơ chiến đao một cái đã suýt chút nữa đem hắn phân thây, thực lực bực này, cho dù hắn đang ở thời kì đỉnh phong, cũng không dám chắc thắng.

Huyết nhục chuyển động, vết thương trên người Ám Ảnh Quỷ Bức Vương dần dần liền lại, nhìn không ra một dấu vết bị thương, đây là năng lực thiên phú thuộc về Ám Ảnh Quỷ Bức, giống như Bất Tử Chi Thân vậy.

- Ah! Ngươi có tư cách để cho ta dùng tới đao rồi đấy.

Lôi Linh Vương tay phải nắm chặt chuôi chiến đao sau lưng, chậm rãi rút ra, ánh đao rét lạnh, lưỡi đao sắc bén, hồ quang điện dọc theo lưỡi đao chợt lóe sáng.

- Ngươi có thể đi qua đó.

Ám Ảnh Quỷ Bức Vương hét lên một tiếng, vèo một phát chạy thục mạng ra ngoài, nói đùa gì vậy, đối phương chưa rút đao mà đã suýt nữa giết chết hắn, nếu để cho hắn rút đao, tuyệt đối là cửu tử nhất sinh, thậm chí thập tử vô sinh, hắn vẫn chưa sống đủ đâu, ít nhất hiện giờ hắn chưa muốn chết, đương nhiên, chờ hắn khôi phục đến thời kì đỉnh phong hắn sẽ tìm đối phương tính sổ, còn trước thời kỳ khôi phục đến đỉnh phong, hắn chỉ có cách hạ cái đầu cao quý này xuống.