“Đó chính là đường chủ Hỏa Vô Biên của
Liệt Hỏa đường tại Thần Hỏa bộ lạc, Thần Hỏa bộ lạc có tất cả Tam đại đường,
theo thứ tự là Liệt Hỏa đường, Thánh Hỏa đường cùng với Chiến Hỏa đường. Mỗi vị
đường chủ của từng đường đều là chuẩn Truyền Kỳ chí tôn, hai người bên cạnh là phó
đường chủ của Liệt Hỏa đường, sáu người khác thì chính là các trưởng lão. Có
thể nói tinh anh lực lượng của Liệt Hỏa đường đều quy tụ ở nơi này đấy.”
Lam Nguyệt nhỏ giọng nói với Diệp Trần.
Diệp Trần khẽ gật đầu, nhìn qua liền biết toàn bộ sự việc, chỉ là một Liệt
Hỏa đường mà đã cường đại như thế thì không khó tưởng tượng, cả Thần Hỏa bộ lạc
đến tột cùng là cường đại đến mức nào, lục cấp bộ lạc muốn khiêu chiến thất cấp
bộ lạc thì căn bản là không có khả năng.
Giao hai cái Thần Hỏa Chí Tôn Lệnh, Diệp Trần cùng Lam Nguyệt tiến nhập vào Thần
Hỏa huyệt.
Tầng thứ nhất trong Thần Hỏa huyệt là một thế giới màu đỏ rực, độ nóng thập
phần cao, dù có trăm ngàn cái mặt trờ tụ tập cùng một chỗ thì sức nóng cũng đều
không thể cao như vậy.
“Tầng thứ nhất không có bảo vật gì đâu, chúng ta trực tiếp tiến về phía dưới tầng
thứ năm.”
Lam Nguyệt quen thuộc đường đi, mang theo Diệp Trần lao đi.
Rất nhanh, hai người đã tới tầng thứ sáu Thần Hỏa huyệt.
Tầng thứ sáu Thần Hỏa huyệt không còn là một thế giới màu đỏ rực nữa, mà có màu
lam nhạt, nhìn về phía trên tựa hồ có chút lạnh lẽo, nhưng tại đây độ nóng lại cao
hơn gấp trăm lần tầng thứ nhất.
“Nóng quá.”
Diệp Trần cảm giác Kiếm Nguyên của mình đang bị tiêu hao từ từ, bởi tại tầng
thứ nhất, Kiếm Nguyên đã không bị tiêu hao như vậy.
“Tại đây như vậy là tốt lắm rồi, xuống đến tầng thứ 9 thì buộc phải khởi động
cái lồng năng lượng mới được đấy.”
Lam Nguyệt nói ra.
“Thần Hỏa huyệt cuối cùng có bao nhiêu tầng vậy?” Diệp Trần hỏi.
Lam Nguyệt nói: “Theo ta biết thì có 11 tầng, còn cụ thể bao nhiêu thì ta
không rõ lắm, từ rất sớm trước kia, Thần Hỏa huyệt chỉ có một tầng mà thôi. Về
sau, có người phát hiện ra tầng thứ hai, ngay sau đó phát hiện được tầng thứ
ba, tầng thứ tư,.... Có lẽ, đến bây giờ đã có người phát hiện ra tầng thứ
mười hai, tầng thứ mười ba rồi cũng nên, bất quá chỉ cần không ngu ngốc thì
bình thường họ sẽ không nói ra đâu, địa phương mới phát hiện thì bảo vật có rất
nhiều.”
Tầng thứ bảy Thần Hỏa huyệt có màu sắc là xanh da trời.
Tầng thứ 8 có màu xanh đậm, tầng thứ 9 cũng là màu xanh da trời, tầng thứ 10
màu xanh nhạt, tầng thứ 11 là màu lam.
Trong thế giới màu xanh này, hỏa diễm cùng tia chớp đồng dạng như nhau, chỉ cần
nó lóe lên thì không thể tránh được, và ở vị trí nào đó mà xuất hiện một vụ nổ
mạnh, không khoa trương mà nói, ngay cả cường đại Chí Tôn mà bị ngọn lửa màu
xanh chớp lên quét trúng, cũng sẽ bị tan thành mây khói. Diệp Trần cùng Lam
Nguyệt đều khởi động lồng năng lượng bảo vệ, nếu không, lúc bị trúng phải ngọn
lửa màu xanh chớp lên thì sức mạnh sẽ bị tiêu hao rất nhanh.
Một ngọn lửa màu xanh lao về hướng Diệp Trần, Diệp Trần vừa nhìn nhưng cũng như
không nhìn, ngọn lửa màu xanh lập loè với tốc độ quá nhanh, cho dù có tránh né
thì cũng sẽ rất chật vật, còn không bằng không quan tâm đến nó, coi nó như một lực
va đập cường đại và chịu đựng chống đỡ. Thế như, ngay lập tức nó đã làm cho
Diệp Trần phải lảo đảo một cái, chuyện gì vừa xảy ra? Diệp Trần nhìn lại, vừa
hay nhìn thấy một cây búa bắn ra.
“Chí Tôn Phủ!”
“Không thể tưởng được trong ngọn lửa màu xanh lại bao phủ lấy một thanh Chí Tôn
Phủ, toàn thân cây búa có màu đỏ thẫm, hiển nhiên là nó đã bị nung đỏ đấy.”
“Vận khí không tệ mà!”
Lam Nguyệt trêu ghẹo nói.
“Hi vọng là vận khí nhiều một chút.”
Đối với Chí Tôn vũ khí, Diệp Trần muốn thu thập càng nhiều càng tốt.
Đến tầng thứ mười một thì có không ít Chí Tôn, trong chốc lát khổ công, hai
người đã gặp năm vị, bất quá rất hiển nhiên, tất cả mọi người đều rất cẩn thận,
liền tránh ra xa xa.
Tầng thứ mười một Thần Hỏa huyệt thập phần rộng lớn, nếu như không phải tại tự nơi
đây tạo thành một không gian riêng biệt thì chỉ sợ toàn bộ Hi Âm bình nguyên cũng
đều không thể bao trùm được nó.
Hai người phi hành mà chẳng có mục tiêu gì rõ ràng, cứ phát hiện chỗ nào dị
thường thì liền nhìn xuống một cái.
Hai người phải đi qua một cái hồ có dày đặc nham thạch nóng chảy, bỗng nhiên,
nham thạch nóng chảy phía dưới hồ lập tức bị bốc hơi, mặt đất rạn nứt, ngay sau
đó một khối lại một khối thủy tinh màu xanh đen bay loạn lên, “phốc phốc”, hộ
thể Kiếm Nguyên của Diệp Trần bị nó đánh trúng liền bị thủng vài lỗ. Một ít
khối thủy tinh màu xanh đen dính lại tại phía trên hộ thể Kiếm Nguyên, Diệp
Trần đưa tay cầm lấy một cái, “xuy xuy”, khối thủy tinh nóng đến mức có thể gây
phỏng tay, ngọn lửa màu xanh đen từ nó tỏa ra, thoáng cái đã đem Diệp Trần bao
trùm tại trong ngọn lửa.
Kiếm Nguyên bộc phát, thanh sắc hỏa diễm liền bị dập tắt.
Đây là thứ thủy tinh gì vậy?
Diệp Trần lại càng hoảng sợ hơn, hắn cảm giác được cái khối thủy tinh màu xanh
đen này không hề đơn giản, độ nóng của ngọn lửa từ nó còn cao hơn trăm ngàn lần
so với ngọn lửa màu xanh tại tầng thứ mười một.
“Thần Hỏa thạch!”
Lam Nguyệt giật mình nói.
Nghe vậy, Diệp Trần nhìn về phía Lam Nguyệt.
Lam Nguyệt giải thích nói: “Thần Hỏa thạch là một loại thủy tinh có năng lượng thuộc
tính hỏa, theo truyền thuyết, bên trong nó có ẩn chứa một tia lực lượng của Hoang
Thần, cho nên độ nóng cực kỳ cao. Thần Hỏa thạch có công dụng rất rộng, nhưng công
dụng lớn nhất chỉ dùng để chế tạo ra Chí Tôn vũ khí, một ít Chí Tôn nguyên liệu
rất khó hòa tan, nhưng chỉ cần bị ngọn lửa Thần Hỏa thạch đốt cháy thì sẽ lập
tức bị hòa tan ra. Nếu có đầy đủ Thần Hỏa thạch thì việc chế tạo Chí Tôn vũ khí
sẽ đơn giản hơn rất nhiều lần. Trừ việc đó ra, Thần Hỏa thạch đối với việc Luyện
Thể sẽ có tác dụng rất lớn, ngọn lửa của nó có thể đốt cháy các tạp chất không
nhìn thấy được trong cơ thể, từ đó làm cho thân thể trở nên cường đại hơn, càng
thêm thuần túy hơn.
“Thần Hỏa thạch có thể giúp cho bát giai linh khu tăng lên tới cửu giai không?”
Diệp Trần hỏi.
Lam Nguyệt nhìn liếc Diệp Trần, “Đương nhiên là có thể rồi, nhưng là quá trình
này sẽ thống khổ và nguy hiểm vô cùng, chỉ cần lợi dụng một tia lực lượng Thần
Hỏa thạch là đủ, tuyệt nhiên không thể thoáng cái dùng quá mãnh liệt được.”
“Có thể là được rồi.”
Diệp Trần có chút cảm khái, thật sự là tìm hoài mà không thấy được thứ cần tìm,
việc đến đây hoàn toàn là không uổng công rồi.
Những cái Thần Hỏa thạch còn lại kia vẫn đang bay loạn, Diệp Trần cùng Lam
Nguyệt cũng không quan tâm, ánh mắt hai người chăm chú nhìn về phía dưới chỗ rạn
nứt, nơi đó có một tia ánh sáng thanh sắc đang lóng lánh.
Rốt cục, mặt đất ngưng rung động, chỗ rạn nứt xuất hiện ra một cái đầu nhọn, bên
trên đầu nhọn này được khảm đầy Thần Hỏa thạch màu xanh đen, rậm rạp chằng
chịt.
“Thu thập Thần Hỏa thạch nhưng không được sử dụng năng lượng của nó, bằng không
thì năng lượng bên trong Thần Hỏa thạch sẽ bộc phát, lúc đó sức nóng của nó sẽ
không còn cao nữa”. Lam Nguyệt nói xong thì thu hồi cái lồng năng lượng lại, sau
đó đi đến bên cạnh đầu nhọn, bắt đầu thu thập Thần Hỏa thạch.
Diệp Trần cũng đi tới thu thập.
Một khối, hai khối, ba khối...
Rất nhanh, Diệp Trần đã góp nhặt trên trăm khối Thần Hỏa thạch, số lượng Thần
Hỏa thạch bên trên đầu nhọn theo sự thu thập của hai người, đã trở nên không còn
nhiều lắm, bắt đầu trở nên thưa thớt rồi.
“Thần Hỏa thạch?”
Cách đó không xa, một đạo lưu quang bay vụt tới, trong lưu quang là một gã hạt
y lão giả.
Diệp Trần cùng Lam Nguyệt nghiêng đầu nhìn sang, tốc độ ra tay của hai người chẳng
những không giảm bớt, ngược lại còn nhanh hơn.
“Dừng tay, Thần Hỏa thạch của ta?”
Hạt y lão giả trong nội tâm như bị nhỏ máu, trong Thần Hỏa huyệt này, thứ bảo
vật trân quý nhất ngoại trừ Thần thạch ra, chính là Thần Hỏa thạch. Thần
thạch thì còn phải xem cơ duyên của từng người, còn Thần Hỏa thạch mặc dù không
hiếm thấy như Thần thạch, nhưng cũng cần phải có vận khí thật lớn mới có thể có
được, có ít người cả đời cũng đều không chiếm được một khối nào, cũng có ít
người có lẽ lần đầu tiên đến đây liền có thể đạt được.
Lần trước, Hạt y lão giả đã mua ba khối Thần Hỏa thạch từ Thần Hỏa bộ lạc với một
cái giá thật lớn, thế nhưng lần này thật vất vả mới nhìn thấy được số lượng nhiều
như vậy, vậy mà hắn lại không phải là người đầu tiên thấy được.
“Hoặc là để lại Thần Hỏa thạch, hoặc là để lại cái mạng của các ngươi.”
Hạt y lão giả là một chuẩn Truyện Kỳ chí tôn, hắn hung dữ nhìn chằm chằm vào
Diệp Trần cùng Lam Nguyệt.
“Diệp Trần, cẩn thận một chút, gã này là một cao thủ của Vụ Ẩn bộ lạc, một thất
cấp bộ lạc khác đấy, có thực lực chuẩn Truyện Kỳ chí tôn, không thể khinh
thường.” Lam Nguyệt âm thầm nhắc nhở Diệp Trần.
Diệp Trần trả lời: “Một mình ta thì không đánh thắng được chuẩn Truyền Kỳ chí
tôn, nhưng hai người chúng ta liên thủ thì có thể đấy.”
“Tốt, vậy đánh cho là hắn phải “hoa rơi nước chảy” đi.”
Lam Nguyệt đầy hào khí nói.