Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1439: Chiến tranh bộc phát, công kích trí mạng của diệp trần

kích trí mạng của Diệp Trần

Huyền Vũ phế tích…

Từng chiếc chiến hạm đang tập kết tại đâu đó, rậm rạp chằng chịt che khuất cả bầu trời, những chiến hạm này chia thành mấy trận doanh, lấy Ma tộc chiến hạm làm trung gian, hai bên theo thứ tự là chiến hạm Dạ Xoa Tộc và Tà Linh tộc, bên cạnh đó còn có cả Lục nhân tộc...Thô sơ giản lược xem xét, sẽ thấy số lượng không thấp hơn mấy chục vạn, có loại chiến hạm cỡ nhỏ, cỡ trung cùng với cỡ lớn.

Ông ông ông ông...

Nguyên một đám vòng xoáy không gian xuất hiện, đám chiến hạm tiến vào bên trong vòng xoáy và bắt đầu bay xuyên qua thời không.

...

Đội quân tiền tiêu của Nhân tộc tại Thiên Mục tinh.

Giờ này khắc này, Thiên Mục tinh đã tập kết vô số đội quân, trạng thái chiến tranh cơ hồ đã trải rộng toàn bộ Thiên Mục tinh, mà bốn phương tám hướng ở Thiên Mục tinh, đồng dạng cũng có vô số chiến hạm được tập kết tại đâu đó, hào khí chiến tranh làm cho cả tinh không trở nên yên lặng tĩnh mịch và thật nặng nề, đến mức khiến cho người ta không thở nổi.

Phần lớn chiến hạm được phân bố thành từng mảng lớn, ở bên trong mỗi mảng lớn này lại có rất nhiều mảng nhỏ hơn, trong đó có một chiếc chiến hạm màu đen có hình giọt nước, đó là Mị Ảnh số của Diệp Trần.

Thân là Tử Kim Thống lĩnh, Diệp Trần có thể thống soái đội ngũ năm ngàn quân, dưới trướng còn có 50 chiếc chiến hạm. Đại đa số các vị hạm trưởng của mỗi một chiếc chiến hạm đều là Tiểu đô thống cùng với Bách phu trưởng, về phần Mị Ảnh số thì chỉ có một mình Diệp Trần mà thôi.

Diệp Trần và những chiến hạm dưới trướng đều dưới quyền thống soái của Tuyết Không Đế, bởi Tuyết Không Đế là tướng quân. Khi thống soái năm vạn quân, đương nhiên, Tuyết Không Đế phải lo lắng cho an nguy của họ, cho nên Xích Phong Đế cũng ở cùng một chỗ với Tuyết Không Đế để hỗ trợ, hai người đều ở trên Hoàng cấp chiến hạm Xích Phong Hào.

Về phần hai người Hỏa Tước Đế và Thạch Nhân Đế, mỗi người đều thống soái năm vạn quân, các đội quân của họ cũng đóng quân kế bên quân đội của Tuyết Không Đế.

"Thống lĩnh, ngài nói bọn Ma tộc vì cái gì đang êm đẹp lại muốn đánh Nhân tộc chúng ta, chẳng lẽ bọn chúng cho rằng có thể thoáng cái xâm chiếm toàn bộ Huyền Vũ tinh vực sao?"

Một vị Đô thống dùng linh hồn truyền âm hỏi Diệp Trần.

Diệp Trần trả lời: "Ma tộc không phải bọn ngốc, bọn chúng đã lựa chọn đánh Nhân tộc vào lúc này, khẳng định là có mục đích gì đó, chúng ta không phải là những vị cao tầng, vì vậy chỉ cần giết nhiều địch nhân là tốt rồi, những thứ khác không cần phải biết quá nhiều đâu."

"Giết địch nhân là nhất định được rồi, điểm cống hiến cũng sẽ cao gấp 10 lần hiện tại a!" "

Người đô thống này có chút hưng phấn, đương nhiên, cũng có chút tâm thần bất định.

Nhân tộc cao tầng vì kích lệ mọi người tham chiến nên khi mỗi lần bộc phát chiến tranh, điểm cống hiến đều tăng gấp 10 lần. Nói cách khác, vào thời bình thì chỉ đạt được 100 điểm cống hiến, lúc đến thời chiến sẽ đạt được một ngàn điểm; bình thường mười vạn, lúc chiến tranh đạt một trăm vạn. Khi đã có điểm cống hiến thì các binh sĩ có thể đến tinh cầu quân đội để hối đoái đồ vật mình muốn. Ví dụ như cường đại Bảo Khí, đan dược cùng với bí pháp.... Như vậy, thực lực của mình tựu sẽ mạnh hơn, ngày sau sẽ có khả năng đi thám hiểm các Bí Cảnh với rất nhiều nguy hiểm.

Mặc dù như thế, vẫn có một ít người không dám tham chiến, tạm thời "bỏ chạy".

Đương nhiên, tuyệt đại bộ phận mọi người đều ở lại, người sợ chết chung quy có rất ít, bình thường khi lưu lạc Bí Cảnh hay thám hiểm các di tích, không chỗ nào là không nguy hiểm, nếu như sợ chết thì còn không bằng ở nhà, cái gì cũng làm không xong. Hơn nữa, người sợ chết thường rất khó tu luyện tới sinh tử cảnh, trước khi trở thành sinh tử cảnh thì ai mà không từng trải qua trùng trùng điệp điệp nguy hiểm chứ, phải gặp trắc trở thì mới có thể thành công.

Tóm lại, chiến tranh chính là kỳ ngộ, mà cũng chính là trắc trở, nếu như có thể sống sót qua nó thì lập tức sẽ được nâng cao thêm một bước, còn nếu không vượt qua được thì chỉ có chết, thân tử đạo tiêu mà thôi.

"Lần chiến tranh này chính là thời khắc kiểm nghiệm Truy Hồn Kiếm."

Không biết đây là chuyện tốt hay xấu, đối với Diệp Trần mà nói, chiến tranh đến chính là cơ hội tốt nhất để thể hiện uy lực Truy Hồn Kiếm, mà với 5000 viên Tử Hoa luyện hồn đan, tắc thì lại để cho Diệp Trần không còn lo lắng gì nữa, có thể dùng thỏa thích để thi triển Truy Hồn Kiếm. Nhưng chiến tranh vẫn là chiến tranh, nó chỉ mang đến tử vong mà thôi, Nhân tộc, Yêu tộc cùng với đồng minh không biết sẽ tử thương bao nhiêu sinh tử cảnh vương giả đây.

Hít sâu một hơi, Diệp Trần khai mở Linh hồn chi nhãn, nghiêng nhìn vào chỗ sâu trong tinh không.

Trong tinh không là một mảnh tối như mực, không có bất cứ động tĩnh gì.

Một canh giờ.

Ba canh giờ.

Một ngày.

Trong nháy mắt, thời gian hai ngày đi qua.

Hai ngày đối với người bình thường là rất dài, nhưng đối với sinh tử cảnh vương giả mà nói, bất quá chỉ là trong nháy mắt, tùy tiện tu luyện là bỗng chốc hai ngày đã trôi qua rồi.

Ngày thứ ba.

Ô ô ô ô ô ô...

Tiếng kèn chiến tranh lần nữa vang lên, Ma tộc đã xuất hiện.

Nghe được tiếng kèn, Diệp Trần vội vàng mở Linh hồn chi mắt nhìn qua.

Bên ngoài mấy tỉ dặm, đại lượng chiến hạm dị tộc hiện ra, một đám lại một đám rậm rạp chằng chịt, cơ hồ là vô cùng vô tận.

Những chiến hạm này vừa xuất hiện, lập tức tăng tốc độ lên cao nhất hướng phía mục tinh bay tới.

"Mọi người chuẩn bị sẵn sàng, nhớ kỹ, không được tách ra, phải tận lực gắn kết thành một đoàn."

Diệp Trần nhắc nhở tất cả mọi người dưới trướng mình.

"Rốt cục đã có thể đại chiến một hồi rồi."

"Lần này chỉ cần giết được mười tên địch nhân tựu đã có lời rồi, điểm cống hiến thì được gấp 10 lần, trên người địch nhân còn có thể có nguyên thạch đấy."

"Nguyên thạch chắc chắn sẽ không thiếu, chiến tranh sẽ kéo dài trong thời gian rất lâu, nếu không có nguyên thạch thì sớm muộn gì cũng sẽ tiêu hao hết năng lượng."

Mọi người dùng linh hồn lực xuyên thẳng qua xem, tạo thành một mảnh mạng lưới linh hồn.

Diệp Trần cười cười, xem ra đại bộ phận mọi người đều là "liều mạng chi đồ" cả.

"Diệp Trần, địch nhân sắp tới, nếu không chịu nổi thì hãy lên Xích Phong Hào của ta đây."

Lúc này, Xích Phong Đế truyền tới thanh âm.

"Yên tâm, ta tự có chừng mực." Diệp Trần quay trở lại.

Lúc kèn chiến tranh được thổi suốt một phút đồng hồ, mọi người rốt cục đã cảm ứng được sự tồn tại của địch quân, chiến hạm đông nghịt, tràn ngập cả tinh không, cùng bên này giằng co, khoảng cách giữa hai bên chỉ còn vẹn vẹn mấy trăm vạn dặm.

"Sát!"

Phần lớn thống soái Ma tộc, Tà Linh tộc, Dạ Xoa Tộc quát lớn một tiếng, linh hồn lực kích đãng, khuếch tán lên một hình tròn khổng lồ.

Rầm rầm rầm oanh...

Vô số ánh lửa từ khôi lỗi pháo sáng lên, hướng phía bên này kích bắn tới.

Vị thủ lĩnh Đại nguyên soái trong số mười Đại Nguyên Soái của Nhân tộc cũng phát ra mệnh lệnh toàn lực tiến công, một bó hỏa lực đồng dạng kích bắn ra, đan vào nhau tạo thành một mạng lưới tử vong khủng bố.

Ầm ầm!"

Sau làn khói lửa, phảng phất đã có đại lượng chiến hạm bị phá huỷ, có hạm hủy người vong, tắc thì cũng có trốn thoát, họ lại tiếp tục lấy ra một tàu chiến hạm khác mà tiến vào trong đó.

Trong chiến tranh, hao tổn nghiêm trọng nhất chính là người cùng chiến hạm, phải trong thời gian rất lâu kế tiếp, trên thị trường mới lại xuất hiện một chiến hạm có chất lượng tốt.

Mị Ảnh số của Diệp Trần đã ở vào thế tiến công, chủ pháo không ngừng tích súc năng lượng và phát ra từng đạo hỏa lực cực mạnh, đương nhiên, chiến hạm công kích chỉ là bề ngoài, công kích càng trí mạng hơn lại là vô thanh vô tức.

Bên trong một chiếc Ma tộc chiến hạm địch quân, một gã Ma tộc tướng quân đang đứng tại trong phòng lái, trước mặt hắn là Thủy Tinh trong suốt, thông qua đó hắn có thể xem xét các cảnh tượng ở bên ngoài, đương nhiên, việc này cũng không có chút ý nghĩa nào, song phương đang cách nhau mấy trăm vạn dặm, dùng mắt thường sẽ không nhìn tới bất kỳ vật cụ thể nào, chỉ có thể dùng linh hồn lực quét qua để cảm ứng mà thôi.

"Hừ, xem ai trong các ngươi có thể ngăn cản linh hồn công kích của ta."

Gã Ma tộc tướng quân này không ngừng thi triển linh hồn công kích, thường cứ cách một đoạn thời gian, hắn lại phục dụng đan dược một lần, rất hiển nhiên, cái đan dược này có thể bù đắp linh hồn lực.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, hắn đã đánh chết hàng chục người, mà hàng chục người này cũng không phải là binh sĩ bình thường, mà là những thống lĩnh khá mạnh, còn các tướng quân thì đều là Phong đế vương giả, linh hồn công kích bình thường sẽ không có hiệu quả, dù sao khả năng của hắn chỉ có như vậy mà thôi. Hắn không thể biết ai có linh hồn phòng ngự mạnh, ai có linh hồn phòng ngự yếu, chỉ có thể tìm thống lĩnh để ra tay, ngẫu nhiên mới tấn công được một tướng quân Nhân tộc.

Bỗng nhiên, hai mắt hắn đột nhiên mở lớn rồi té ngã xuống, trước khi chết, đôi mắt mở rộng mà trên vẻ mặt tràn ngập kinh ngạc.

"Tên thứ 40."

Diệp Trần tiếp tục tìm kiếm đối thủ kế tiếp, tất cả mục tiêu mà hắn lựa chọn đều là tướng quân dị tộc.