Lại
Huyền
Vũ phế tích to lớn đến không thể tưởng tượng nổi, đường kính của nó lớn đến
hàng bao nhiêu năm ánh sáng, dù là ánh sáng đi nữa cũng phải mất rất nhiều năm
mới có thể đi qua hết đoạn đường này, bất quá vùng đất trọng yếu của Huyền Vũ
phế tích cũng không phải quá lớn, ước chừng cũng có chu vi cỡ mấy trăm vạn ức
dặm. Sở dĩ có tồn tại vùng trọng yếu này là bởi vì ở trung tâm của Huyền Vũ phế
tích có một cái hắc động, cái hắc động này có lực hút vô cùng cường đại, nó đã hấp
dẫn về phía nó các vật thể có trọng lượng lớn đang đi ngang qua Huyền Vũ phế
tích, từ từ tích tiểu thành đại tạo thành vùng đất trọng yếu này.
Vùng đất trọng yếu có rất nhiều "vật chất lẫn lộn", tỷ như mây thiên thạch, những
tinh cầu đã bị tàn phá, hay một chút vũ trụ kỳ cảnh hung hiểm, so với khu vực bên
ngoài của Huyền Vũ phế tích thì sự nguy hiểm ở vùng đất trọng yếu bạo tăng gấp
trăm lần, dĩ nhiên, nếu như có thực lực cao thì vận khí cũng không phải là quá
kém, nếu nói nguy hiểm thì đó cũng chỉ là tương đối mà thôi.
Bay vút lên không trung của vùng đất trọng yếu, Diệp Trần cảm nhận được một cổ khí
tức và quang cảnh đổ nát mà không khỏi cảm thán, thuở ban đầu khi Nhân Tộc cùng
dị tộc đại chiến đã sinh ra sự tàn phá khổng lồ đến cỡ nào, dõi mắt nhìn lại,
nơi nơi đều là vẫn thạch, những vẫn thạch thứ này trước đó chính là một phần của
mỗi viên tinh cầu, có cái chỉ nhỏ chừng lòng bàn tay, cũng có cái có thể so với
một tòa núi to lớn, số lượng đâu chỉ tính bằng hàng ức tỉ, căn bản không cách
nào đếm hết được.
Thỉnh thoảng, Diệp Trần còn có thể thấy một hai viên tinh cầu đã bị tàn phá, dĩ
nhiên, đây không phải là tinh cầu bình thường, mà là sinh mệnh tinh cầu bị tàn
phá, đối với những tinh cầu bình thường thì căn bản không cách nào có thể tự bảo
tồn được, bởi chúng quá yếu ớt nên dẫn lực của hắc động có thể từ từ vặn vẹo làm
bọn chúng tan rã.
Những sinh mệnh tinh cầu này chẳng những vô cùng khổng lồ, mà còn ẩn chứa sức
sống lớn đến khó có thể tưởng tượng nổi, dù cho lực phá hoại mạnh gấp trăm ngàn
lần năng lượng này từ bên ngoài rớt xuống, thì căn bản cũng không cách nào có
thể tiến hành phá hoại trên phạm vi lớn như thế. Như vậy, có thể phá hủy được
một sinh mệnh tinh cầu thành ra thế này thì chỉ có Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên
Chí Tôn mới có thể gây ra. Như mới vừa rồi, từ một viên tàn tích sinh mệnh tinh
cầu có đường kính nghìn vạn dặm vừa bay xẹt qua bên cạnh, Diệp Trần rõ ràng nhìn
thấy ở phía trên nó có một chưởng ấn khổng lồ. Chưởng ấn mặc dù mơ hồ, nhưng
Diệp Trần vừa nhìn qua thì trái tim của hắn cũng muốn ngưng đập đấy.
Thật sự thật là đáng sợ!
Chưởng ấn mặc dù là đã được lưu lại và tồn tại từ rất lâu trước đây, nhưng võ
đạo ý chí ở phía trên nó như cũ vẫn còn chứa đựng lực lượng mang tính hủy diệt.
Diệp Trần hoài nghi, liệu rằng nếu như mình đến quá gần nó thì linh hồn có thể bị
diệt sát hay không. Chưởng ấn cực đại này ít nhất cũng lớn đến trăm vạn dặm, quả
thực đã vượt qua phạm vi tiềm lực của con người rồi, có thể nói đó là chưởng ấn
của Thần.
So với chủ nhân của chưởng ấn này, Diệp Trần cảm giác mình rất nhỏ bé, tựa như một
hạt bụi vậy.
"Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên, một bước có thể lật đổ trời cao, là tồn tại
không thể so sánh được rồi!"
Diệp Trần trong lòng cảm khái không dứt, đừng xem Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên
cùng Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên chỉ xê xích nhau nhị trọng thiên, và xê xích
tứ trọng thiên so với Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên, chênh lệch đó cũng tựa như
hồng câu vậy. Mà càng về sau, chênh lệch sẽ càng cao, từ Sinh Tử Cảnh lục trọng
thiên đến Thất trọng thiên là cả một mảng lớn. Và từ Thất trọng thiên đến Bát
trọng thiên lại càng là một mảng lớn hơn, còn từ Bát trọng thiên đến Cửu Trọng
Thiên thì chính là cấp bậc Chí Tôn, có thể một bước vượt qua cấp bậc cự đại này
thì sẽ trở thành Chí Tôn, là Chí Tôn của vũ trụ Tinh Không.
Bất quá chênh lệch cự đại này cũng không thể đả kích Diệp Trần, ngược lại còn hoàn
toàn kích phát ra ý chí chiến đấu của hắn.
Ước chừng sau khi phi hành được mấy chục ức dặm, Diệp Trần lại thấy được một
viên tàn tích sinh mệnh tinh cầu khác, viên tàn tích sinh mệnh tinh cầu này so với
cái trước đó còn muốn lớn hơn, chiều rộng ước chừng hơn một nghìn vạn dặm, phía
trên không có chưởng ấn nhưng lại có một cái quyền ấn lớn chừng vài trăm vạn
dặm, quyền ấn này sâu thẩm đến không lường được, đoán chừng là sâu đến vài chục
vạn dặm.
Đây là sinh mệnh tinh cầu, nếu như là tinh cầu bình thường thì chỉ sợ quyền ấn
này còn lớn hơn gấp trăm lần, đoán chừng cũng có thể bị một quyền này chất nát.
Sinh mệnh tinh cầu tương đối kỳ lạ ở chỗ không cách nào thoáng cái oanh kích nó
thành từng mảnh nhỏ, bởi trong nó ẩn chứa một thứ năng lượng có thể triệt tiêu lực
phá hoại gấp trăm ngàn lần, dĩ nhiên, hiện tại năng lượng của viên sinh mệnh
tinh cầu này không sai biệt lắm đã thất thoát toàn bộ, còn thừa lại không bao
nhiêu, nếu như không phải là có quyền ý chống đỡ thì đoán chừng nó đã sớm tan
rã từ lâu rồi.
"Không bằng cảm thụ một chút quyền ý của chủ nhân quyền ấn này vậy."
Trong tâm Diệp Trần vừa động đã quyết định đi thể nghiệm một phen xem quyền ý của
Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn cường đại đến cỡ nào.
3000 vạn dặm!
2500 vạn dặm!
2200 vạn dặm!
"Thật là mạnh!"
Diệp Trần chợt biến sắc, hắn cảm giác được một cổ quyền ý vô cùng mênh mông đập
vào mặt, làm cho hắn sinh ra cảm giác sợ hãi mà trước nay chưa từng có.
2000 vạn dặm.
1800 vạn dặm!
1500 vạn dặm!
Đang lúc này, sắc mặt Diệp Trần thoáng cái đã trắng bệch đi khi hắn cảm ứng được
sự cuồng nộ của một vị "Cự Nhân" đỉnh thiên lập địa, một quyền kia như đang hướng
về phía hắn oanh tới, quyền thủ này lúc đầu cũng không lớn lắm, nhưng chỉ trong
nháy mắt nó tựu đã phủ đầy cả thiên địa, tựa hồ cả thiên địa cũng bị nứt vỡ vì nó.
Phốc!
Phun ra một ngụm máu tươi, cả người Diệp Trần bị hất bay ngược ra ngoài, hắn đã
bị quyền ý đả thương, Chàm Sắc Hồn Hoàn vốn không thể phá vỡ cũng đã bị phá nát
ra, ngay sau đó Lam sắc Hồn Hoàn cùng Lục sắc Hồn Hoàn cũng theo đó vỡ nát, đến
Vàng sắc Hồn Hoàn thì mới miễn cưỡng ổn định lại.
"Thật sực quá cường hãn rồi."
Diệp Trần trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Từ khoảng cách xa như vậy mà quyền ý còn sót lại của Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng
Thiên Chí Tôn cũng có thể đả thương hắn, nếu như không phải là hắn cẩn thận thi
triển ra Hồn Chi Hoàn bí pháp rồi mới nhích tới gần thì tất nhiên linh hồn đã bị
trọng thương, hồn phi phách tán cũng có thể. Điều này làm cho hắn không hiểu
chút nào, Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn cho dù cường thịnh trở lại thì
cũng không đến mức mạnh đến trình độ bá đạo như vậy chứ!
Nếu như nói, lúc trước Diệp Trần chẳng qua là hoài nghi về việc “tiến đến quá
gần” sẽ khiến linh hồn bị phá hỏng, thì hiện tại, Diệp Trần đã xác định, tiến
vào quá gần chính xác là có nguy hiểm đến tánh mạng!
"Chẳng lẽ đây chính là lực lượng của Vô thượng võ học sao?"
Vô thượng võ học là Chí cường võ học, đã đạt đến đỉnh phong của võ học, nên nó ẩn
chứa một chút tính chất bá đạo thì cũng là chuyện rất bình thường, mà cũng chỉ
có lời giải thích này là hợp lý mà thôi, dù sao võ đạo ý chí cũng có đến chín cấp,
hiện tại Bất Hủ Kiếm Ý của Diệp Trần là ở cấp thứ bảy, so với cấp thứ chín thì
có xê xích đến hai cấp. Ý chí cấp thứ chín còn sót lại sẽ không thể nào cách
1500 vạn dặm mà có thể đả thương được hắn, dĩ nhiên Diệp Trần cũng biết, đồng
dạng là ý chí cấp thứ chín thì Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn sẽ phát huy
ra uy lực lớn hơn nhiều so với những người khác.
"Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn…!"
Diệp Trần yên lặng niệm một câu, nghiêng người rời đi.
...
Dọc theo con đường này, Diệp Trần tiêu diệt được không ít đội quân dị tộc, đáng
tiếc vinh dự thống lĩnh không phải là dễ dàng nhìn thấy như vậy, bất quá cũng giống
như Nhân Tộc, vinh dự thống lĩnh có chừng năm mươi người, chết một người là
thiếu một người, còn dị tộc vinh dự thống lĩnh thì có nhiều hơn, đoán chừng
cũng có mấy trăm tên nhưng cũng chỉ thỉnh thoảng gặp qua mà thôi, ngay cả Diệp
Trần cũng không tin là mình có vận khí tốt mà thường xuyên gặp được chúng như
vậy.
Bất tri bất giác, đã ba ngày đi qua.
Ngày hôm đó, Diệp Trần đi tới vùng phụ cận của một sinh mệnh tinh cầu cự đại.
Viên sinh mệnh tinh cầu này không tính là tàn tích, bất quá cũng không tính là nguyên
vẹn, trên bề mặt của nó có đến mấy chục cái động cực lớn, những cái động lớn này
không phải do tự nhiên tạo thành, mà giống như bị người ta đánh thủng vậy, đường
kính cửa động đại khái không sai biệt lắm cũng rộng chừng mấy vạn dặm, độ
sâu cũng có chút đáng sợ, nếu đi dọc theo những cửa động sâu hun hút này, loáng
thoáng có thể nhìn thấy nham tương địa hỏa hiện lên hắc hồng sắc ở sâu bên trong
lòng tinh cầu.
Rất hiển nhiên, năng lượng sống của viên sinh mệnh tinh cầu này vẫn còn sót lại
chứ không bị thất thoát sạch sẻ.
Nhìn từ xa xa, viên sinh mệnh tinh cầu này tựa như một cái tổ ong, cô độc lơ
lững ở trong chân không, thế nhưng thỉnh thoảng lại có bóng người theo các cửa
động tiến vào bên trong lòng sinh mệnh tinh cầu, có lúc là một người, có khi là
cả đoàn người, cũng có lúc là một chi quân đội nghiêm chỉnh. Bởi vì Diệp Trần đang
đứng ở cách đó quá xa nên những người này cũng không chú ý đến hắn.
"Bên trong hẳn là có cái gì mê hoặc sao?!"
Diệp Trần không cho là những người này vì vui chơi mà tiến vào trong lòng sinh
mệnh tinh cầu này, khẳng định là có thứ gì đó hấp dẫn bọn họ, bất quá có thể
khẳng định chính là, bên trong tất nhiên là dị thường nguy hiểm, không chỉ là
hoàn cảnh nguy hiểm mà địch nhân còn nguy hiểm hơn, ai biết được ở bên trong sẽ
gặp phải cao thủ gì chứ.
Linh Hồn Chi Nhãn phát huy đến cực hạn, cho đến khi Diệp Trần nhìn thấu cả sinh
mệnh tinh cầu, nhưng chỉ nỗ lực sau mấy lần hô hấp thì Diệp Trần đành phải nhắm
lại Linh Hồn Chi Nhãn, năng lượng tầng thứ của sinh mệnh tinh cầu quá cao nên không
có biện pháp nhìn thấu toàn bộ, mặc dù đây chỉ là năng lượng của một viên sinh
mệnh tinh cầu không hoàn chỉnh.
Muốn tìm ra thứ mê hoặc đó thì chỉ có cách tự mình tiến vào để xem mà thôi.
Sưu!
Không có quá nhiều do dự, thân hình Diệp Trần chợt lóe lên, hướng phía sinh
mệnh tinh cầu lao đi.
Sau mấy mươi lần hô hấp, Diệp Trần theo một cái cửa động tiến vào trong.
Cửa động rất sâu, một cổ nhiệt phong thổi từ bên trong ra ngoài cũng đủ để làm
tan chảy cả kim thiết, mà càng đi vào sâu bên trong thì nhiệt độ càng tăng cao.
Sau chốc lát công phu, Diệp Trần đã đi tới trong lòng sinh mệnh tinh cầu.
"Nóng quá!"
Dõi mắt nhìn lại, nơi nơi đều là hắc hồng sắc, đây cũng không phải là hắc hồng
sắc hoả diễm, mà là chất lỏng hắc hồng sắc, nơi này phảng phất như là một cái
động rất rộng, bốn phương thông suốt, Linh Hồn Lực ở chỗ này bị hạn chế rất lớn,
chỉ có thể lan tỏa ra đến vài ngàn dặm.
Mức độ năng lượng quá cao nên đối với Linh Hồn Lực cũng sẽ có ảnh hưởng vô cùng
lớn.
Bên ngoài vách tường dung nham đôi khi bị hắt lên một đám chất lỏng hắc hồng
sắc, nhất thời tạo nên những tiếng nổ lớn, những chất lỏng hắc hồng sắc này phảng
phất là do năng lượng tạo thành và có lực lượng thiêu đốt rất mạnh, Diệp Trần
xem chừng, những chất lỏng hắc hồng sắc này hẳn là do dung nham trong lòng sinh
mệnh tinh cầu tạo nên, là hỗn hợp giữa dung nham và năng lượng sinh mệnh.
Chân không chạm đất, Diệp Trần men theo lối dòng chảy dung nham đi tới.
Tại nơi này có rất nhiều dòng chảy dung nham, sau nửa canh giờ, Diệp Trần đã không
còn tìm được đường trở về nữa, hắn hạ quyết tâm không quan tâm đến những cái
khác nữa, cứ tùy tâm sở dục mà tiêu sái.
"Ồ? Đây là?"
Đi qua một dòng chảy dung nham, Diệp Trần bỗng nhiên ngừng lại, tay hắn khẽ hấp
lấy một khối xích hồng sắc bảo thạch nằm ở trên mặt ngoài vách tường dung nham ở
bên trái.
"Đây là linh năng hỏa tinh!"
Diệp Trần lấy làm kinh hãi.
Linh năng hỏa tinh cùng Linh năng tinh thạch là hai dạng vật chất nhưng bất quá
lại có cùng công dụng, đó chính là có thể dùng để rèn luyện lực lượng Linh Thể,
còn điểm khác biệt chính là ở chỗ, Linh năng tinh thạch thì đến từ thi hài của Linh
Hải Cảnh võ giả và Sinh Tử Cảnh vương giả, còn Linh năng hỏa tinh thì chính là tài
nguyên của tự nhiên, hết sức hiếm thấy.
"Đáng tiếc đây chẳng qua chỉ là Sơ cấp linh năng hỏa tinh mà thôi."
Sơ cấp linh năng hỏa tinh chỉ có công hiệu đối với Nhất hoặc Nhị giai Linh Thể,
Trung cấp linh năng hỏa tinh thì hiệu quả đối với Tam hay Tứ cấp Linh Thể, còn
Cao cấp linh năng hỏa tinh thì có công hiệu đối với Ngũ hoặc Lục cấp Linh Thể.
Mà trước mắt, Diệp Trần đã có Ngũ cấp Linh Thể, ý chính là nói, muốn đề thăng
Linh thân thể của mình thì hắn cần phải có được Cao cấp linh năng hỏa tinh. Dĩ
nhiên, khối linh năng này Diệp Trần không dùng đến, nhưng cha mẹ của hắn thì có
thể dùng được, bởi bọn họ đến trước mắt cũng là Nhị giai Linh Thể.
Thu hồi linh năng hỏa tinh, Diệp Trần tiếp tục đi tới phía trước.
"Lại một viên nữa!"
"Nơi này cũng có một viên!"
Sau nửa ngày thời gian, Diệp Trần đã thu được bảy viên linh năng hỏa tinh, trong
đó có sáu viên sơ cấp và một viên trung cấp.
Hiện tại Diệp Trần đã biết rõ, vì sao có nhiều người tiến vào viên sinh mệnh
tinh cầu này như thế, thì ra là bởi vì một nguyên nhân đặc thù, bên trong lòng viên
sinh mệnh tinh cầu này đang bắt đầu thải ra linh năng hỏa tinh, đây có thể nói
là cơ hội ngàn năm một thuở.
Không đi theo lộ tuyến Luyện thể Sinh Tử Cảnh vương giả nên Linh Thể rất khó
tăng lên, chỉ có thể dựa vào ngoại vật để rèn luyện, Diệp Trần cũng là như thế.