Độc Cô Đao vương Độc Cô Tuyệt, trong những năm này hoàn toàn chính xác rất cô
độc, thời điểm mà một người đạt đến đỉnh phong và không có đối thủ, tiến bộ bản
thân cũng sẽ trì hoãn và chậm lại, chỉ có thực sự gặp phải đối thủ cường đại
thì mới có thể kích thích cho hắn nâng cao thêm một bước, không ngừng đột phá
chính mình.
Vô luận là Huyền Hậu cũng tốt, Từ Tĩnh cũng tốt, Sở Trung Thiên cũng tốt, Tuyết
Kiếm Vương cũng tốt, tại trên phương diện thực lực, có lẽ ít nhiều gì bọn họ cũng
có thể chống lại được hắn, nhưng chẳng biết tại sao, hắn lại tìm không thấy một
loại cảm giác hứng thú với bọn họ, có lẽ có quan hệ cùng thuộc tính đao ý của
hắn, Tuyệt Vọng Đao Ý, nó là thứ mà cần phải bị áp bách thì mới có thể đem tiềm
năng phát huy ra hoàn toàn được.
"Diệp Trần!"
Trên vai đeo trường đao, Độc Cô Tuyệt với một mái tóc trắng nhìn về phía Diệp
Trần.
"Độc Cô Tuyệt."
Diệp Trần đã cảm thụ được đao ý của đối phương.
Sở Trung Thiên lui qua một bên rồi nói với Độc Cô Tuyệt: "Ta ngược lại
muốn nhìn xem, ba năm này tiến bộ của ngươi có vượt qua ta hay không, đừng có
mà nói mạnh miệng thế chứ."
"Là thật hay khoác lác, ngươi rất nhanh tựu sẽ biết thôi."
"Hi vọng là thế ah."
Mới vừa rồi, Sở Trung Thiên kỳ thật còn chưa toàn lực ứng phó, hắn còn có Cuồng
Sư Loạn Vũ - một chiêu thức tiếp theo của Nộ Sư Cuồng Kích vẫn chưa thi triển
ra, không biết sao, khi Diệp Trần đem Nộ Sư Cuồng Kích xé rách nát một cách gọn
gàng linh hoạt, thì hắn cũng không còn hứng thú mà thi triển ra nữa.
"Diệp Trần, tiếp đao."
Độc Cô Tuyệt chưa từng nói nhảm nhiều, tay phải rút trường đao sau lưng ra,
thân đao sáng bóng như tuyết, một đao nhanh chóng chém về phía Diệp Trần, có
thể nói một đao kia có uy lực và đao thế nhanh chóng như bôn lôi vậy.
Hai ngón tay phải hợp lại thành một chỉ lực và tán phát ra một vòng kiếm quang,
ngay khi kiếm quang đánh trúng vào Bôn Lôi đao quang, ánh đao trắng như tuyết lập
tức bị nghiền nát làm nổi bật lên gương mặt của Diệp Trần.
"Độc Cô Tuyệt, sao thế, thi triển ra toàn bộ đi chứ!"
Diệp Trần nhàn nhã dạo chơi hướng đến Độc Cô Tuyệt.
"Như ngươi mong muốn."
"Liên Hoa Trảm!"
Độc Cô Tuyệt cả người phóng lên cao, hai tay cầm đao bổ xuống, trong chốc lát,
vô số ánh đao tách ra rồi tổ hợp thành một đóa Liên Hoa lạnh lẽo, mà tại trung
tâm của Liên Hoa chính là Diệp Trần.
"Rõ ràng có thể nghiên cứu ra Liên Hoa Trảm, trách không được hắn tràn đầy
tự tin."
Sở Trung Thiên sắc mặt có chút ngưng trọng một ít, ba năm trước đây, Độc Cô
Tuyệt còn không cách nào hoàn toàn thi triển ra được Liên Hoa Trảm, chỉ có vài
cánh hoa mà thôi, còn hiện tại cái Liên Hoa Trảm này đã đạt đến viên mãn rồi. Một
khi bị ánh đao Liên Hoa quét trúng, dù là người có thực lực cao hơn Độc Cô
Tuyệt đi nữa cũng đều sẽ bị thiệt thòi lớn, không biết Diệp Trần sẽ ứng đối như
thế nào.
Thân ở bên trong Liên Hoa, Diệp Trần mặt vẫn không đổi sắc.
Bằng vào năng lực của hắn thì hoàn toàn có thể cường hành phá vỡ Liên Hoa Trảm,
không có gì khó khắn, trái lại rất dễ dàng, bất quá hắn cũng muốn xem xem Độc
Cô Tuyệt có cực hạn ở nơi nào.
Đinh đinh đang đang!
Kiếm chỉ tự động vung vẩy với một tốc độ rất nhanh, từng đạo kiếm quang bắn ra,
mặc kệ là một trượng ánh đao đang lao tới Diệp Trần cũng liền lập tức bị kiếm
quang đánh tan. Khu vực phương viên một trượng quanh thân Diệp Trần, phảng phất
đã trở thành một cái lĩnh vực tuyệt đối, dù có hắt nước thì nước cũng không
tiến vào được, ngay cả gió cũng thổi không thấu vào trong.
"Sát chiêu thực sự có lẽ đến rồi đây!"
Diệp Trần nhạy cảm phát giác được, đao ý từ một đao kia vẫn chưa được dùng hết.
Quả nhiên, sau khi ánh đao nhao nhao bị nghiền nát thì một bó ánh đao sáng chói
khác lặng yên tách ra, đao quang này không lớn nhưng lại rất rậm rạp, phảng
phất như do tinh hoa của vô số đao khí ngưng tụ mà thành và sinh ra biến chất.
"Đây là gì vậy?"
Sở Trung Thiên đồng tử co rụt lại.
"Là Nhụy Liên Hoa!"
Diệp Trần nhìn ra ảo diệu của một đao kia.
Hai ngón tay phải kiếm chỉ lập tức chuyển kiếm quang về dạng mềm dẻo, tựa như
một sợi dây lưng lụa vậy, theo kiếm chỉ vung lên, dây lưng lụa kiếm quang lập
tức uốn lượn một vòng quanh người Diệp Trần, đem tất cả ánh đao đón đỡ tại bên
ngoài, làm chúng nửa bước cũng khó tiến vào được.
"Nhụy Hoa Trảm cũng không làm nên chuyện gì sao?"
Chiêu thức kế tiếp của Liên Hoa Trảm chính là Nhụy Hoa Trảm, bằng vào uy lực của
Nhụy Hoa Trảm, Độc Cô Tuyệt mới dám cùng Diệp Trần lãnh giáo một hai chiêu, nhưng
hắn không nghĩ tới Nhụy Hoa Trảm cũng nhanh chóng bị đối phương khám phá rồi.
"Như vậy mới thú vị chứ!"
Tuyệt vọng đao ý được thúc dục đến cực hạn, đao pháp của Độc Cô Tuyệt lại biến
hóa, Liên Hoa lập tức tàn lụi, nhụy hoa héo rũ, Tuyệt diệt khí tức đã cắn nuốt
sinh cơ của đóa hoa, hóa thành một lưỡi đao màu xám hướng phía Diệp Trần cuồng
bổ đến.
Tuyệt diệt chi đao!
Nếu như một đao trước đó còn có chút sơ hở, thì bây giờ dưới áp bách của Diệp
Trần, một đao này đã đạt tới gần trạng thái viên mãn, người bình thường chỉ
liếc mắt nhìn thoáng qua cũng đều có thể cảm giác được sự tuyệt diệt vô hạn trong
đó, cũng có ảo giác như linh hồn của mình bị tuyệt diệt vậy, chứ đừng nói chi
là đối mặt trực diện với một đao kia rồi.
"Tốt chiêu!"
Ánh mắt Diệp Trần sáng ngời, một đao kia chẳng những ẩn chứa Mộc chi Áo Nghĩa
cùng Thủy Áo Nghĩa, còn ẩn chứa một tia Tử chi Áo Nghĩa, Độc Cô Tuyệt không hổ danh
là Độc Cô Tuyệt, nếu để cho hắn có thêm thời gian thì hoàn toàn có thể sáng tạo
ra chính thức Tam chuyển đao pháp, xem ra Man Hoang thạch cùng Man Hoang tinh
đã để cho một nhóm người cao cấp nhất có được tiến bộ mang tính đột phá.
"Có thể cho ta thoáng chăm chú rồi đấy."
Như trước vẫn đem chân nguyên tu vi khống chế tại Sinh Tử cảnh tam trọng thiên
cảnh giới, kiếm quang bên trên tay phải kiếm chỉ của Diệp Trần nhanh chóng
chuyển sắc, biến thành màu đỏ rực.
Nhị chuyển cực hạn kiếm pháp - Liệt Hỏa Phần Xuân!
Vèo!
Kiếm quang bắn ra giao kích cùng lưỡi đao tuyệt diệt.
Chỉ nghe “phù” một tiếng, Tuyệt diệt lưỡi đao đã bị hóa thành Hỏa Tinh nóng rực,
vẩy ra bốn phía, còn hỏa hồng kiếm quang của Diệp Trần vẫn thần tốc tiến thẳng
về hướng phía Độc Cô Tuyệt.
"Toái cho ta!"
Hai tay Độc Cô Tuyệt giơ thanh đao lên cao, bổ ra một lưỡi đao hỏa hồng nghênh
đón, lưỡi đao hỏa hồng kia có thể nói là vô cùng cô đọng, thế nhưng không biết vì
sao mà Độc Cô Tuyệt chẳng những không thể chém nát kiếm quang mà ngược lại còn bị
lực phản chấn cực lớn đánh bay ngược ra phía sau, cũng may một đao kia đã làm
cho phương hướng của hỏa hồng kiếm quang thoáng bị cải biến, khiến nó lao trúng
vào một dãy núi ở cách đó ngàn dặm, làm cái phiến dãy núi kia lập tức biến
thành biển lửa, một vết kiếm cháy đen thô to đến mười dặm một mực kéo dài đến cuối
chân trời, thiết cắt sâu vào lòng đất khiến dung nham nóng chảy cuồng phóng lên
trời.
Hiện tại, Diệp Trần rốt cục đã hiểu rõ, vì cái gì mà tại Chân Linh thế giới không
cách nào có thể tu luyện đến cảnh giới rất cao, nguyên nhân chính là vì cảnh
giới càng cao thì lực phá hoại càng lớn, một kiếm này của hắn mặc dù chưa toàn
lực ứng phó cũng đã tạo thành thảm họa lớn như thế, nếu dưới tình huống toàn
lực ứng phó thì thật không biết có thể đem toàn bộ Nam trác vực hủy diệt hay
không, cho dù không hủy diệt toàn bộ thì cũng sẽ làm cho khí hậu tại đây đại
biến, hoàn cảnh đại biến, Địa Hỏa nham thạch nóng chảy sẽ không ngừng phun trào,
kiếm ý, kiếm khí sẽ biến nơi đây thành tận thế.
Chỉ có vũ trụ tinh không mới thích hợp làm chốn sinh tồn của cường giả thực sự.
Sau khi lướt đi ra ngoài đến hơn trăm dặm, Độc Cô Tuyệt mới hóa giải thế lui, chỗ
yết hầu của hắn tóe ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng nhợt.
"Một kiếm này có tên gọi là gì vậy?"
Độc Cô Tuyệt hỏi.
"Liệt Hỏa Phần Xuân."
Diệp Trần nói.
"Hảo kiếm chiêu." Độc Cô Tuyệt như thế nào lại nhìn không ra, mặc dù Tuyệt
diệt chi đao của mình có ẩn chứa ba loại Áo Nghĩa, nhưng chỉ ẩn chứa một tia Tử
Vong Áo Nghĩa, còn Mộc chi Áo Nghĩa cùng Thủy Áo Nghĩa cũng không dung hợp được
viên mãn, mà trong Liệt Hỏa Phần Xuân của Diệp Trần thì Hỏa chi Áo Nghĩa cùng
Mộc chi Áo Nghĩa đã được hoàn mỹ dung hợp, không có bất kỳ sơ hở nào.
Cho nên kiếm quang của đối phương mới cô đọng như thế, đao mang của mình dễ
dàng sụp đổ như vậy là điều tất nhiên, nếu như Mộc chi Áo Nghĩa cùng Thủy Áo
Nghĩa có thể dung hợp viên mãn thì may ra ít nhất cũng có thể chống lại thoáng
một lúc, độ cô đọng có gia tăng gấp 10 hay 20 lần cũng không là vấn đề.
Trong các đao khách ở bên trong Chân Linh thế giới, Độc Cô Tuyệt chính là vi
tôn, bất quá còn có một đao khách nữa cũng không thể coi thường, đó chính là Ma
Đao nữ vương Lam Sơn Mi của Huyết thiên đại lục.
Lam Sơn Mi mặc trên người một bộ áo lam, nhìn về phía trên sẽ thấy một tư thế
hiên ngang, thần sắc lãnh diễm, chỉ có lúc nhìn thấy Diệp Trần thì nàng mới lộ
ra vẻ tươi cười.
Nhìn thấy Lam Sơn Mi, Diệp Trần nghĩ tới Lam Diệp gia tộc Lam Tiên Nhi cùng Lam
Hân Nhi tại Hỏa Điểu Tinh, ba người này đều cùng một họ, nhưng bất quá tính
cách lại hoàn toàn không giống nhau.
Sau đó Đạm Đài Minh Nguyệt, Tuyết Kiếm Vương cùng với Tinh Kiếm Vương cũng tới.
Đạm Đài Minh Nguyệt càng phát ra khí chất vô thần, nếu như nói năm đó nàng so với
Huyền Hậu cùng Nguyệt Hậu, tại bên trên phương diện khí chất còn có chút ít kém
cỏi, thì hiện tại đã vượt qua Nguyệt Hậu, có thể cùng sánh vai với Huyền Hậu rồi,
đương nhiên, xét về tướng mạo thì Huyền Hậu lại tốt hơn một bậc.
Tuyết Kiếm Vương thì phảng phất có nét giống như Tuyết Kiếm Đế vậy, rõ ràng đang
đứng ở nơi đó nhưng lại phảng phất như đang cách xa vô số tòa sông băng vạn năm
vậy, khí chất bên trên không dễ dàng tiếp cận, bên trên nội tâm lại càng không
dễ dàng, muốn cùng hắn đứng chung một chỗ thì đầu tiên phải cân nhắc xem mình
có thể thừa nhận vẻ rét lạnh trên tinh thần này hay không.
Tinh Kiếm Vương tiến bộ cũng rất lớn, thực lực tại Chân Linh thế giới ít nhất
có thể được xếp đến 10 vị trí đầu tiên, hai mắt đóng mở mà lập loè Tinh Quang, tạo
cho người đối diện có cảm giác thâm bất khả trắc vậy.
Về phần Từ Tĩnh cùng Mộ Dung Khuynh Thành, tất nhiên không cần phải nói, Từ
Tĩnh trong trẻo cao quý nhưng rất lạnh lùng, mặc trên người một bộ áo trắng,
trong ánh mắt mang theo một tia màu vàng. Còn Mộ Dung Khuynh Thành thì dáng
người xinh đẹp đến mức tận cùng, đường cong hoàn mỹ, luận về hình thể thì không
người nào có thể so sánh được với nàng, còn luận tướng mạo thì có thể làm
khuynh quốc khuynh thành, luận về khí chất thì mang theo một tia khí chất ma nữ
thần bí. Hắc Ám Ma Nữ huyết thống tại trong Ma tộc cũng không có mấy người, Mộ
Dung Khuynh Thành đã kết hợp được Nhân tộc cùng Hắc Ám Ma Nữ huyết thống, đem
cả hai tinh hoa này hội tụ trên cơ thể mình.
Đương kim thời đại này, bọn người Lãnh Tinh Hàn thuộc về Tân Tú, nhưng người ưu
tú nhất trong đó kỳ thật cũng không thể so với Diệp Trần năm xưa, đáng tiếc, thời
đại kia của Diệp Trần là thời đại xấu nhất, cũng là thời đại tốt nhất, bởi vì
phải có cạnh tranh thì mới có áp lực để tiến bộ, còn hiện tại Chân Linh thế
giới đã bước vào giai đoạn thái bình, khuyết thiếu mất sự cạnh tranh Sinh Tử
rồi.
Chung quy mà nói, tại trong toàn bộ lịch sử của Chân Linh thế giới, thời đại của
Diệp Trần chính là thời đại lộng lẫy nhất mà các thế hệ sau sẽ rất khó siêu
việt.