Muốn luyện một
môn Tam Chuyển võ học đến đại thành phải trải qua muôn vàn khó khăn, nhất là
môn Tam Chuyển võ học đầu tiên trong cuộc đời của Vương giả.
Dưới tình huống bình thường, Diệp Trần muốn đem môn Tam Chuyển võ học đầu tiên tu
luyện tới đại thành, ít nhất phải mất thời gian tối thiểu là ba mươi năm, nếu đổi
thành những người khác của Thần Chi Nhạc Viên thì có khả năng phải mất 100 năm hay
thậm chí là 300 năm. Tính ra, tổng cộng hắn chỉ ngây người hơn ba tháng tại Vũ
kỹ tháp tầng thứ 4 nhưng hiệu quả đạt được lại cao gấp trăm lần so với ở ngoại
giới, tựu là hơn 300 tháng, tức là trên dưới ba mươi năm.
Đương nhiên, đây là môn Tam Chuyển võ học đầu tiên, trước khi sáng tạo ra nó đã
không có bất kỳ kinh nghiệm nào, hiện tại đã có kinh nghiệm nên khả năng sáng tạo
ra môn Tam Chuyển võ học thứ hai có lẽ sẽ nhẹ nhõm hơn một điểm, không đến mức
giống như “người mù qua sông”, sờ không được mọi thứ ngay bên cạnh mình nữa.
Đinh đinh đang đang!
Chiến Thần tháp tầng thứ 10, Diệp Trần rốt cục đã có thể vượt qua chiêu đầu
tiên của Ma tộc Kiếm Vương mà không bị miểu sát như trước.
Gã Ma tộc Kiếm Vương này có thực lực đáng sợ đến mức tận cùng, Cự Kiếm màu đen tại
trên tay hắn tựa như một máy cắt kim loại khổng lồ, có thể thiết cắt cả một
tinh tú trong vũ trụ, mỗi lần hắc quang lóe lên thì bất kỳ vật gì đều cũng bị hắn
chặt đứt, nhưng mấu chốt nhất chính là việc đối phương vẫn còn nhắm hai mắt, tựa
hồ như vẫn không toàn lực ứng phó, giống như cưỡi ngựa xem hoa vậy. Nhưng ngược
lại, Diệp Trần mỗi lần ngăn cản công kích của hắn thì cả thân thể đều bị kịch
chấn, máu tươi cuồng phun.
Đến chiêu thứ chín.
Ahhhhhhhhhh!
Diệp Trần đã bị chém đứt người thành hai nữa rồi bị chấn nát bấy thành hư vô.
"Thật lợi hại!"
Diệp Trần tán thưởng không thôi, chỉ so về thực lực đơn thuần thì gã Ma tộc Kiếm
Vương này chỉ sợ đã là đỉnh phong Chiến Đế, còn bản thân Diệp Trần thì đã có thể
tiến nhập vào hàng ngũ trung đẳng Chiến Đế.
Ly khai Chiến Thần tháp, Diệp Trần đi vào Sinh Tồn Tháp.
Nửa canh giờ đi qua, Diệp Trần đi ra.
Lần này hắn đã xông qua Sinh Tồn Tháp tầng thứ 9 và đi vào tầng thứ 10, phần thưởng
nhận được là mười vạn Thần tệ.
"Haizz! Đi uống rượu thôi."
Tại Thần Chi Nhạc Viên, đối với mỹ thực thì mọi người chỉ là ngẫu nhiên hưởng
thụ thoáng qua, có ăn hay không thì đối với bọn họ mà nói chỉ là thứ yếu vì
Sinh Tử Cảnh Vương giả đã không cần dựa vào đồ ăn để duy trì tánh mạng nữa rồi,
nhưng đối với mỹ tửu thì ai cũng đều ưa thích cả, mỗi năm Diệp Trần đều chi
không dưới mấy ngàn Thần tệ để uống rượu, có khi lên đến cả vạn đấy.
Trong tửu điếm lúc này cũng không có nhiều người cho lắm, riêng Diệp Trần hắn thì
tự đắc vui vẻ ngồi thưởng thức mỹ tửu.
"Diệp Trần, ngươi đã trở ra rồi à!"
Một thanh âm truyền tới, là Lưu Địch.
"Lưu Địch, mời ngồi."
Diệp Trần chỉ chỗ đối diện mời khách ngồi.
Lưu Địch ngồi xuống và tiếp nhận Nham Tương Tửu mà Diệp Trần đưa cho hắn, uống ực
mạnh một ngụm, "Suốt một tháng nay không được uống, thật là thoải
mái."
"Diệp Trần, chỉ còn mười tháng nữa là đến kỳ săn bắn tiếp theo, kế tiếp
ngươi không có vấn đề gì chứ?" Lưu Địch dò hỏi.
"Không có đại sự gì đâu, mà có chi không đấy?"
Nhật Tinh Hóa Cực đã đại thành nên Diệp Trần hoàn toàn chính xác an tâm không
có việc gì rồi, về phần tăng tu vi lên thì cũng không phải một sớm một chiều
mà làm được, cũng không phải một năm hay ửa năm là có thể thành công.
"Vậy theo chúng ta đi Huyền Vũ tinh vực chơi nhé, ý ngươi như thế
nào?"
Lưu Địch vừa uống rượu, vừa hỏi.
"Huyền Vũ tinh vực?"
Diệp Trần lông mày nhíu lại.
"Đúng vậy, Huyền Vũ tinh vực là nơi tập trung vô số cao thủ, vì bọn Ma tộc
đã cầm đầu các tà ác chủng tộc đến xâm chiếm rất nhiều tinh cầu của Huyền Vũ
tinh vực, thường xuyên bộc phát chiến tranh cùng Nhân tộc chúng ta. Vì kích
thích mọi người tham chiến, Nhân tộc ta từ rất sớm đã thi hành sách lược quân đội,
và bọn Ma tộc bên kia cũng thế, cái gọi là “sách lược quân đội” kia tựu chính là
chế độ thăng cấp quân hàm. Quân hàm cũng có cả thảy chín cấp bậc, theo thứ tự
là Hạ cấp binh sĩ, Trung cấp binh sĩ, Thượng cấp binh sĩ, Bách Phu Trường, Tiểu
Đô Thống, Đại Đô Thống, Thống Lĩnh, Tướng Quân, Nguyên Soái."
"Trừ phi tu vi đạt đến Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên, nếu không bất luận kẻ
nào vừa đầu quân đều có cấp bậc là Hạ cấp binh sĩ, sau khi hắn đánh chết số lượng
địch nhân theo tiêu chuẩn thì sẽ được thăng cấp. Cụ thể như sau:
Đánh chết 10
gã địch nhân Hạ cấp binh sĩ, thì có thể thăng cấp thành Trung cấp binh sĩ.
Đánh chết 20
Trung cấp binh sĩ sẽ trở thành Thượng cấp binh sĩ.
Đánh chết 50
tên Thượng cấp binh sĩ sẽ có thể trở thành Bách Phu Trường.
Đánh chết 1 tên
Tiểu Đô Thống cùng với 10 tên Bách Phu Trường thì sẽ là Tiểu Đô Thống.
Đánh chết 1 tên
Đại Đô Thống cùng với 5 tên Tiểu Đô Thống thì sẽ là Đại Đô Thống.
Còn về phần
muốn trở thành Thống Lĩnh, vậy thì sẽ khó khăn hơn, phải chặn đánh giết 2 gã Thống
Lĩnh và 10 tên Đại Đô Thống.
Về phần cấp
bậc Tướng Quân và Nguyên Soái, đó chính là quân hàm dành cho Phong Đế Vương giả,
dù cho chúng ta có thực lực cao thế nào cũng không thể trở thành Tướng Quân
cùng Nguyên Soái được."
Lưu Địch êm tai nói tới.
Diệp Trần nói: "Xem ra, rất khó tăng quân hàm lên ah!"
"Cũng không hẳn là vậy, ba cái quân hàm đầu tiên thì khá dễ, nhưng khi từ
Bách Phu Trường muốn thăng cấp lên Tiểu Đô Thống thì sẽ bắt đầu khó khăn, để trở
thành Tiểu Đô Thống thì phải chặn đánh giết được 10 tên Bách Phu Trường, mấu chốt
chính là bọn Bách Phu Trường cũng không phải đơn thương độc mã, bên cạnh bọn hắn
còn có 180 binh sĩ, cho dù thực lực của ngươi có mạnh hơn so với đối phương
Bách Phu Trường nhưng nói không chừng cũng sẽ bị vây giết đấy."
Lưu Địch tựa hồ đã thấm sâu sự tình này vào trong người nên thấu hiểu rất rõ, gật
đầu lia lịa.
Nói xong, Lưu Địch móc trong túi ra một cái huy chương, cười nói: "Xem nè,
đây là huy chương Bách Phu Trường của ta, không nên xem thường cái huy chương này
ah, khi ta mua đồ tại cửa hàng trong quân đội thì liền có thể được giảm giá, mặt
khác, khi tham gia quân đội còn được phát quân lương đấy, cấp bậc Bách Phu Trường
mỗi năm được phát 3000 khối Nguyên thạch, mặc dù không được coi là nhiều, nhưng
tích lũy xuống cũng sẽ không ít đâu, tóm lại là có rất nhiều chỗ tốt."
"Thần Chi Nhạc Viên có rất nhiều người gia nhập quân đội sao?"
Diệp Trần hỏi.
Lưu Địch gật đầu, "Đúng vậy, trên cơ bản tất cả Chuẩn Đế cùng Chiến Đế đều
tham gia, đạt được cấp bậc cao nhất chính là Khung Vũ Vương, hắn hiện đã là Thống
Lĩnh rồi, chậc chậc, Thống Lĩnh có thể nói là rất uy phong, có thể suất lĩnh
5000 quân mã tác chiến, là thống soái một phương đấy, còn Thần Đao Vương cùng
Chu Tước Vương đã là hai Đại Đô Thống, cũng có thể suất lĩnh 1000 quân mã rồi."
"Thế lúc nào thì đi Huyền Vũ tinh vực vậy?" Diệp Trần cảm giác mình
nên tất yếu phải biết một chút về nơi này, mỗi người đàn ông đều có mộng quân
trường, hắn cũng không ngoại lệ.
"Ba ngày sau đấy!"
...
Trong nháy mắt, ba ngày đi qua.
Bảy người Thú Ma chiến đội đã tập hợp cùng một chỗ.
Từ Thần Chi Nhạc Viên tiến về phía trước Vũ Trụ Tinh Không của ngoại giới, cần
phải ngồi Thần Chi Thuyền, mỗi người phải trả 100 miếng Thần tệ.
Hô!
Thần Chi Thuyền cất cánh, hướng phía Huyền Vũ tinh vực bay đi.
Trong các cuộc nói chuyện phiếm dọc theo hành trình, Diệp Trần đã biết quân hàm
của sáu người bọn họ, trong đó Vạn Tiễn Vương là có quân hàm cao nhất, là Tiểu
Đô Thống, Lưu Địch, Trương Nhân Nhân, Tư Mã Phi cùng với Viên Hồng đều là Bách
Phu Trường, còn lục Văn Kiệt mới tham gia quân đội được hai năm nên cấp bậc chí
là Thượng cấp binh sĩ.
Một bên Tư Mã Phi vừa uống rượu vừa tràn đầy tự tin nói: "Ta đã giết mười tên
Bách Phu Trường, chỉ cần đánh chết thêm một tên Tiểu Đô Thống nữa là có thể trở
thành Tiểu Đô Thống rồi."
"Ta thì còn kém không ít, ta mới giết được 5 tên Bách Phu Trường thôi."
Trương Nhân Nhân bất đắc dĩ nói.
"Ngươi so với ta tốt hơn nhiều rồi còn gì, ta chỉ mới giết được ba tên Bách
Phu Trường ah."
Viên Hồng miệng liếng thoắng kể khổ.
Vạn Tiễn Vương cười nói: "Trong cuộc chiến tranh, có vũ lực thôi thì vẫn
không đủ, cần phải có trí tuệ tốt nữa, thực lực của ngươi không kém nhưng đáng
tiếc là chỉ biết một mạch chém giết lung tung mà thôi, sẽ không thể suất lĩnh đội
ngũ đi giết địch được đâu đấy."
Viên Hồng sờ lên đầu, "Cái này thì hết cách rồi, đây không là sở trường của
ta đâu."
Vạn Tiễn Vương cười cười, nghiêng đầu đối với Diệp Trần nói: "Lần đầu tham
gia quân đội, ngươi nên ở cùng một chỗ với chúng ta, mấy người Lưu Địch hắn đều
là Bách Phu Trường cả, đến lúc đó ngươi có thể tùy ý chọn một người mà đi
theo."
"Ừ."
Diệp Trần gật đầu, Bách Phu Trường có thể suất lĩnh tối đa là 100 quân, Lục Văn
Kiệt hiện đang là thủ hạ của Tư Mã Phi.
Thần Chi Thuyền Vượt Qua Thời Không, so với bất luận Khôi Lỗi chiến hạm nào
cũng đều nhanh hơn rất nhiều, chỉ chốc lát sau công phu, Thần Chi Thuyền đã đi
vào Huyền Vũ tinh vực rồi ngừng lại tại bên trên một khỏa đại tinh.
"Đi thôi!"
Bảy người họ đều hướng phía tinh cầu quân đội gần đó bay đi.
Huyền Vũ tinh vực có 10 Đại tinh cầu quân đội, phân biệt do mười Đại Nguyên
Soái trấn thủ, nơi bảy người họ tiến đến chính là Kim Giáp Tinh do Kim Thương
Nguyên Soái trấn thủ.
Kim Giáp Tinh so với Hỏa Điểu tinh thì lớn hơn một chút, đường kính có chừng ba
nghìn vạn dặm, trên thượng diện tồn tại cao thủ nhiều như mây, 100 cái Hỏa Điểu
tinh cộng lại cũng đều so ra vẫn còn kém hơn, phải biết rằng để có thể tham gia
vào quân đội thì đều phải là Sinh Tử Cảnh Vương giả, còn Linh Hải Cảnh thì ngay
cả tư cách tham gia quân đội cũng đều không có.
Một Đại
Nguyên Soái có thể Thống Lĩnh đội ngũ 500 vạn quân, tính ra chính là 500 vạn
Sinh Tử Cảnh Vương giả, số lượng Vương giả của toàn bộ Chân Linh thế giới so ra
cũng không bằng được một con số lẻ của đội ngũ này, tính ra cũng tựu hơn một
ngàn người mà thôi.
Đương nhiên, số lượng Vương giả tại Chân Linh thế giới sở dĩ ít ỏi như vậy, chủ
yếu là bởi vì người ở bên trong không cách nào đi ra ngoài tinh không, Sinh Tử
Cảnh Vương giả bình thường có tuổi thọ chừng mười vạn năm, nhưng tại trong Chân
Linh thế giới thì cũng chỉ có một ngàn năm tuổi thọ mà thôi, nếu Vương giả của Chân
linh thế giới có tuổi thọ cũng đạt đến mười vạn năm thì số lượng Vương giả ít
nhất cũng có đến vài vạn, cũng là nhiều chứ không phải ít rồi.
Mà Tứ đại Sinh Mệnh tinh vực có chừng 4000 đến 5000 khỏa sinh mệnh tinh cầu, mỗi
khỏa tinh cầu đều có lượng nhân số không thể ít hơn so với Chân Linh thế giới,
4000~5000 khỏa sinh mệnh tinh cầu này lại tương đương với 4000~5000 cái trung đẳng
thế giới, nên do đó, số lượng Vương giả nhiều như vậy thì có thể nghĩ ra rồi.
Rất nhanh, bảy người đã tới bên trên Kim Giáp Tinh.
Kim Giáp Tinh chỉ có một tòa thành thị để có thể báo danh tòng quân, tòa
thành thị này được gọi là Binh Giáp thành.
Phía tây Binh giáp thành có một tòa đại điện, thỉnh thoảng có vài Sinh Tử Cảnh
Vương giả tiến vào bên trong.
"Thật nhiều Vương giả ah."
Đây là lần đầu tiên Diệp Trần chứng kiến nhiều Sinh Tử Cảnh Vương giả hội tụ về
một chỗ như vậy.
"Các ngươi đến để báo danh tòng quân sao?"
Người nhân viên ở chỗ ghi danh gần nhất dò hỏi.
Vạn Tiễn Vương nói: "Chúng ta cũng đã tòng quân rồi, lần này là dẫn hắn đến
tòng quân." Hắn vừa nói vừa chỉ vào Diệp Trần.
"Tốt!" nhân viên đăng ký nhìn về phía Diệp Trần, nói: "Ngươi muốn
trở thành người ngoài biên chế quân nhân, hay vẫn là người bên trong biên chế
quân nhân."
Diệp Trần hỏi: "Cái gì là người ngoài biên chế, cái gì là người trong biên
chế?"
"Người ngoài biên chế tựu là có thể tùy thời ly khai quân đội mà không cần
thông báo, còn người trong biên thì phải thường trú tại trong quân đội và phải
phục tùng mệnh lệnh, nếu không phục tùng mệnh lệnh hoặc tự tiện ly khai, tắc
thì sẽ bị xử trí theo quân pháp, đương nhiên, người ở bên trong biên chế quân
nhân sẽ hưởng thụ đãi ngộ rất tốt, còn người ngoài biên chế thì kém hơn rất nhiều,
quân lương cũng ít hơn nhiều."
"Diệp Trần, chọn làm người ngoài biên chế đi."
Lưu Địch nhắc nhở.
"Ta chọn làm người ngoài biên chế." Trong biên chế mặc dù rất tốt,
nhưng không quá tự do.
Nhân viên đăng ký gật gật đầu, "Hiện tại bắt đầu đăng ký xong rồi, ngươi hãy
nhớ kỹ là tốt nhất không được điền thông tin cá nhân giả mạo đấy."
Việc đăng ký rất đơn giản, tựu chỉ là ghi rõ danh tính, tuổi tác, tu vi trước mắt,
đến từ đâu, trừ việc đó ra, còn phải lưu lại hình ảnh của mình vào bên trong khối
thủy tinh lưu trữ hình ảnh.
Sau khi đăng ký hoàn tất, nhân viên đăng ký phát cho Diệp Trần một cái huy
chương.
"Đây là Hạ cấp binh sĩ huy chương, ngươi cần nhỏ 1 giọt máu lên nó để luyện
hóa." Dừng một chút, nhân viên đăng ký lại nói tiếp: "Kim Giáp Tinh
cùng sở hữu 100 cái quân doanh, trong đó có 82 cái là quân doanh trong biên chế,
chỉ có 18 cái quân doanh là dành cho người ngoài biên chế mà thôi, các ngươi chỉ
có thể đi đến quân doanh dành cho người ngoài biên chế, còn nó ở đâu thì cứ hỏi
bằng hữu của ngươi, cũng không cần ta nhiều lời rồi."
Bên ngoài đại điện, bảy người đi dạo trên phố.
Tư Mã Phi nói: "người trong biên chế Quân nhân thì chú ý đến tính kỷ luật
rất cao, phục tùng mệnh lệnh, còn người ngoài biên chế quân nhân thì được tự do
hơn, có thể tùy ý lựa chọn gia nhập đội ngũ nào đó, đương nhiên, tất cả mọi người
đều là Sinh Tử Cảnh Vương giả chứ không phải là Võ Giả bình thường hợp lại tạo
thành quân đội, nên vào thời khắc mấu chốt sẽ không xuất hiện tình huống giống như
‘xe bị tuột xích’."
Diệp Trần gật đầu, Võ Giả bình thường tạo thành quân đội thì tất nhiên quá cần
đến tính kỷ luật rồi, bởi vì bọn họ vẫn còn tiếp cận là người bình thường nên
có các loại mặt trái cảm xúc, một khi không có kỷ luật thì chỉ biết gây ra hậu
quả tai hại, mà quân đội do Sinh Tử Cảnh Vương giả tạo thành thì tắc thì không
có vấn đề này, bọn hắn đều biết rõ lúc nào nên làm chuyện gì và lúc nào không.
Với sự tình này thì có thể dùng một câu để hình dung: “một vị Sinh Tử Cảnh
Vương giả là một con rồng, một đám Sinh Tử Cảnh Vương giả thì chính là một bầy
rồng”, chênh lệch cũng không lớn bao nhiêu.