Ngay sau đó,
ngoại trừ Diệp Trần ra, năm thành viên khác cũng phát ra tuyệt chiêu của mình. Tiếp
đó, cự đại chiến đao trong tay Lưu Địch được chém dọc từ trên xuống, ánh đao tựa
như điện quang màu xanh vượt qua người Sa Trùng, mang theo một chùm huyết nhục tựa
như sắt thép vậy.
Ào ào Xoạt!
Chợt, một mảnh dây leo dài hẹp tráng kiện hệt như mãng xà được triệu hồi ra và quấn
chặc lấy Sa Trùng, càng lúc càng quấn chặc hơn, mặt ngoài dây leo còn mang theo
từng dãy gai ngược không ngừng đâm vào thể nội con vặt, dù là da thịt bằng sắt thép
cũng dễ dàng bị lột ra, đâychính là Ám mộc áo nghĩa võ học của Trương Nhân Nhân,
một loại triền trụ tử vong võ học, nó chẳng những có thể dùng để trói buộc mà
còn có thể hấp thu lực lượng của địch nhân.
Tư Mã Phi cũng không phải nhân loại, mà là Yêu thú Liệt Phong ưng, trảo kình của
hắn lăng lệ ác liệt vô cùng, một trảo tung ra lập tức kéo xuống một khối lớn huyết
nhục như sắt thép trên người Sa Trùng.
Viên Hồng cũng là Yêu thú, bản thể của hắn là Kim Cương Vượn, trời sinh có lực
lượng lớn vô cùng, đao thương bất nhập, sau khi trở thành Yêu Vương thì chỉ kém
hơn một chút so với Cự Long và Chu Tước, đây là một loại đỉnh cấp Yêu Vương. Viên
Hồng tung ra nắm đấm kim quang chói lọi oanh kích vào bên ngoài thân Sa Trùng, đánh
run cả thân thể đồ sộ của nó, làm đại lượng máu tươi màu đen từ miệng các vết
thương khác bắn tung tóe ra, thật giống như chiếc thùng gỗ bị rỉ nước khắp nơi
vậy.
Về phần lục Văn Kiệt, Diệp Trần đã biết được hắn chính là ca ca của Lục Văn Tú,
đã đến Thần Chi Nhạc Viên mới vài chục năm, cũng không hề nghi ngờ hắn là một Siêu
cấp thiên tài, so với A Cửu thì cũng không thua kém bao nhiêu, nếu không thì sẽ
không có khả năng tại trong thời gian không đến hai mươi năm mà đã có được thực
lực Chuẩn Đế.
Lục Văn Kiệt có vũ khí là một cây trường thương, thương dài đến chín thước, nơi
đầu thương hiện lên màu huyết hồng, trường thương vừa run lên thì trong hư
không lập loè vô số huyết sắc thương hoa, một đóa hợp với một đóa rậm rạp chằng
chịt hệt như trăm hoa đua nở khoe sắc. Mỗi một thương tung ra đều tạo ra chi
chít vết thương trên người con thần trùng.
Cuối cùng là Bạch Long Diệt Thế của Diệp Trần, chỉ thấy Long Tuyền Kiếm của Diệp
Trần vung lên, kiếm khí màu trắng ngưng tụ thành một Bạch Long diệt thế, giương
nanh múa vuốt oanh kích tại trên người Sa Trùng, lực phá hoại cường đại làm cho
thân thể con vật mất đi một khối lớn.
Sa Trùng tuy là Tinh Anh cấp Thần Trùng nhưng cũng không thể chịu nổi công kích
của nhiều người như vậy, sau khi đã nhận lấy ba bốn đạo công kích luân phiên của
Thú Ma chiến đội đã triệt để tử vong, ngay cả sức hoàn thủ cũng không có.
"Tinh Anh cấp Thần Trùng tuy cường đại nhưng so với thống lĩnh cấp Thần
Trùng thì không đáng giá nhắc tới, bất luận một con Thống lĩnh cấp Thần Trùng
nào cũng đều có được Chiến Đế thực lực, bất quá Thống lĩnh cấp Thần Trùng lại có
ý thức lãnh địa nên sẽ không rời khỏi lãnh địa của mình." Thu hồi Trường
Cung màu bạc, Vạn Tiễn Vương đối với Diệp Trần nói.
Diệp Trần gật
đầu, hắn cũng đã từng nghe Liệt Không Vương nói qua về sự tình Thần Trùng tại Cao
cấp Thú Liệp chiến trường. Thật ra, Thần Trùng bình thường tại Cao cấp Thú Liệp
chiến trường đã là Cao cấp Thần Trùng rồi. Còn các thần trùng tại Sơ cấp Thú Liệp
chiến trường chính là sơ cấp Thần Trùng, Trung cấp Thú Liệp chiến trường chính
là Trung cấp Thần Trùng. Trên Cao cấp Thần Trùng một cấp chính là Tinh Anh cấp
Thần Trùng, sau đó là thống lĩnh cấp Thần Trùng.
Thống lĩnh cấp
Thần Trùng thập phần cường đại, không kém gì Chiến Đế, dưới tình huống đội ngũ không
có Chiến Đế, thì việc vây giết bọn nó là hoàn toàn không có khả năng, nhưng thống
lĩnh cấp Thần Trùng sẽ chỉ hoạt động ở trong lãnh địa của mình, chỉ cần ly khai
khỏi cái lãnh địa này thì tựu cũng sẽ không lọt vào công kích của Thống lĩnh cấp
Thần Trùng nữa.
Bên trên Thú
Liệp Chi Tinh, Thần Trùng có số lượng rất nhiều, chỉ sau ba ngày, Thú Ma chiến
đội đã đánh chết mười con Thần Trùng bình thường, bốn con Tinh Anh cấp Thần
Trùng, thu nhập đã đạt đến chín vạn. Về sau còn gặp phải một con Thống lĩnh cấp
Thần Trùng, con Thống lĩnh cấp Thần Trùng này chính là một con Thần Trùng có
hình dáng Bọ Ngựa có chân trước che kín răng cưa, so với bất luận thứ bảo đao gì
cũng đều muốn lợi hại hơn rất nhiều, phòng ngự cũng rất mạnh. Ngay cả Viên Hồng
chỉ bị ánh đao lau thoáng qua thì huyết nhục trong cơ thể đã lập tức bay tứ
tung, suýt nữa vẫn lạc, ngay tại thời khắc mấu chốt, Vạn Tiễn Vương đã bắn ra một
mũi tên Băng Sương làm trì hoãn động tác của Bọ Ngựa Thần Trùng, ngay lập tức, Diệp
Trần tắc thì dùng Ngự Kiếm Thuật cản trở thoáng một chút đối phương, nếu không có
sự tính toán này thì bảy người hắn nếu có thể thoát đi cũng muốn bị trảm thương
một nửa quân số rồi.
"Thống lĩnh cấp Thần Trùng thật là lợi hại, đây là Chiến Đế thực lực
sao?" Diệp Trần là lần đầu tiên đối mặt với thống lĩnh cấp Thần Trùng có được
Chiến Đế thực lực, công kích của đối phương cực kỳ mạnh mẽ, cả Thú Ma chiến đội
không ai có có thể trụ nổi một kích chính diện của nó.
"Không tốt! Tà Quang chiến đội đang ở ngay tại phụ cận chúng ta."
Chợt, Lưu địch hô lên.
Cao cấp Thú Liệp chiến trường cũng có hình thức báo thù, nhưng bất quá bởi vì tính
đặc thù của Thú Liệp Chi Tinh nên khoảng cách song phương tại trong vòng 10 vạn
dặm liền sẽ tự động nhắc nhở, mà Tà Quang chiến đội đúng là chiến đội của Tà Đồng
Vương. Kích phát ra màn sáng huy chương, Diệp Trần phát hiện có một điểm đỏ đang
hướng bên này di động tới.
"Lần trước Tà Đồng Vương tuy đã giết Tử Sơn Vương, nhưng chúng ta cũng đã
giết một gã thành viên của Tà Quang chiến đội, trong vòng10 vạn dặm, song
phương đều có thể phát giác được sự tồn tại của nhau."
Vạn Tiễn Vương mặt sắc mặt ngưng trọng.
"Nếu không, ta nên tạm thời lui lại a?" Nói chuyện chính là Trương
Nhân Nhân.
Kim Cương Vương Viên Hồng cũng đồng ý đề nghị của Trương Nhân Nhân, "Tên Tà
Đồng Vương này thật lợi hại, Tử Sơn Vương có phòng ngự mạnh hơn gấp đôi so với
ta nhưng cuối cùng lại chết trên tay hắn."
Vạn Tiễn Vương nhìn về phía Diệp Trần, "Diệp Trần, ngươi thấy thế
nào?" Không đánh mà chạy đến cùng lại không phải là điều tốt để nghe, dù
sao Tà Quang chiến đội cũng không có Chiến Đế, Diệp Trần mới gia nhập Thú Ma
chiến đội cũng nên hỏi ý kiến của hắn một chút, Diệp Trần mở miệng nói:
"Các ngươi nói trong thời gian một năm, Tà Đồng Vương có khả năng trở
thành Chiến Đế hay không?"
"Có lẽ không có khả năng, thực lực càng cường đại thì càng khó tiến bộ đạt
tới Chuẩn Đế thực lực, mỗi một lần tiến bộ đều vô cùng gian nan, Tà Đồng Vương mặc
dù được coi như là tuyệt thế thiên tài của Tà Linh tộc thì cũng chỉ sợ là cần
ba ~ năm năm trở lên mới có thể trở thành Chiến Đế a!" Tuy không biết Diệp
Trần nói những lời này là có ý gì, nhưng Vạn Tiễn Vương như cũ vẫn trả lời.
"Nếu như hắn không có khả năng trở thành Chiến Đế trong vòng 1 năm nữa thì
ta có vài phần tin tưởng có thể cùng hắn đánh một trận." Tà Đồng Vương có
thể được gọi là một trong hai đại Chuẩn Đế mạnh nhất trong Cao cấp Thú Liệp chiến
trường, tự nhiên không phải hư danh hay lời nói chơi, nhưng bất quá Diệp Trần
cũng không sợ, thực lực trước mắt của hắn là đỉnh phong Chuẩn Đế, không đánh thử
một hồi thì ai mạnh ai yếu, còn chưa thể biết được.
"Ngươi có lòng tin có thể đánh một trận cùng hắn?" Tư Mã Phi kinh ngạc
nói: "Tà Đồng Vương thế nhưng lại là Chuẩn Đế mạnh nhất đấy."
Đồng dạng là Chuẩn Đế nhưng chênh lệch như trước lại rất lớn, tại Thần Chi Nhạc
Viên, Tinh Hà Vương, Bạch Hổ Vương, Vạn Tiễn Vương cùng với Tử Sơn Vương là Tứ
đại Chuẩn Đế, thế nhưng mà tại Cao cấp Thú Liệp chiến trường, Tinh Hà Vương là mạnh
nhất trong bốn người cũng chỉ được sắp xếp không đến 5 người mạnh nhất, còn Tà
Đồng Vương sở dĩ được xưng là một trong hai đại mạnh nhất Chuẩn Đế, không chỉ
là bởi vì thực lực của hắn cường đạo, bao trùm phía trên các Chuẩn Đế khác, mà quan
trọng nhất chính là, hắn có chiến tích có thể toàn thân thoát khỏi vây giết của
Chiến Đế, ngay cả với Bạch Ngân Vương là Chuẩn Đế mạnh nhất cũng thế.
"Ta tin tưởng ngươi, vậy thì chiến thôi!"
Với tư cách là đội trưởng của Thú Ma chiến đội, lời quyết định của Vạn Tiễn
Vương kỳ thật hết sức quan trọng, trong lòng của hắn cũng nghẹn lấy một đoàn lửa
giận, Tử Sơn Vương là lão bằng hữu của hắn, hai người đã kề vai chiến đấu mấy
chục năm rồi, nếu không vì Tà Đồng Vương thật sự quá mạnh mẽ thì hắn tuyệt đối
sẽ không do dự, hiện tại, Diệp Trần đã nói có nắm chắc cùng Tà Đồng Vương đánh một
trận, vậy thì còn do dự làm gì nữa chứ. Tại Thú Liệp Chi Tinh, khoảng cách 10 vạn
dặm không tính là ngắn, đương nhiên, cũng không quá lâu để đến nơi, ước chừng nửa
canh giờ sau, bảy tên Tà Vương thần sắc âm lãnh bay tới.
Gã Tà Vương cầm đầu nhìn bên ngoài mới chỉ chừng mười ba mười bốn tuổi, hệt như
là một thiếu niên non nớt vậy, nhưng bất quá đây chỉ là bề ngoài của hắn, khí
chất của hắn có thể làm cho người ta không rét mà run, một đôi mắt màu bích lục
tựa như tà ma trong đêm tối có thể câu hồn đoạt phách người khác, lại phối hợp
thêm làn da tái nhợt như không có chút máu nào, khiến cho hắn giống như một con
rối tà ác vậy.
"Vạn Tiễn Vương, chúng ta lại gặp nhau rồi, không biết lần này ai sẽ làm đối
thủ của ta?" ánh mắt của thiếu niên Tà Vương theo trên người Vạn Tiễn
Vương dời đi, rơi vào trên người Diệp Trần, trực giác nói cho hắn biết, Thú Ma
chiến đội cậy vào hơn phân nửa tựu là người này.
"Để ta làm đối thủ của ngươi." Tại dưới ánh nhìn soi mói của Tà Đồng
Vương, Diệp Trần đứng dậy.