Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1157: Long Thần thiên cung! Người khác không được phép động tới

Trước kia từ Chân Linh đại lục đi tới Huyết Thiên đại lục, Diệp Trần không biết đã đi mát bao lâu. Lần này từ Huyết Thiên đại lục trở về Chân Linh đại lục, thời gian rút ngắn xuống trăm nghìn lần, giống như khoảng cách giữa hai đại lục không phải là vô tận mà chỉ có một cái gang tay mà thôi.

- Rốt cuộc cũng trở về!

Đường bờ biển Chân Linh đại lục, Diệp Trần hiện thân, ánh mắt nhìn về quê nhà có chút phức tạp.

Thời gian hắn rời đi mới chỉ có tu vi Linh Hải Cảnh. Lần này trở về đã là Vương giả Sinh Tử Cảnh rồi. Hơn nữa cũng không phải Vương giả Sinh Tử Cảnh bình thường. Tu vi cao tới hai trăm ba mươi năm, có thể nói hắn hiện tại một kiếm có thể giết chết chính mình trước đây hơn một trăm lần.

Xưa đâu bằng nay.

- Long Vương tiền bối tuy rằng không biết sinh tử ra sao, thế nhưng Long Thần thiên cung, người khác không được phép động tới. Hừ!

Ngân quang từ trong mắt tràn ra, ánh mắt Diệp Trần quét qua nửa đại lục, thấy được ở khu vực Long Thần thiên cung đã thay đổi chủ nhân. Phân biệt bị nhân mã của Toàn Phong Môn, Thủy Đào Tông, Hắc Vương môn cùng Thiên Ưng Giáo chiếm lĩnh, phân thành bốn khối. Mà ở một khối của Thủy Đào Tông còn có một pho tượng Vương giả tọa trấn.

- Để ta xem các ngươi còn có con bài chưa lật nào không?

Phụt!

Thân ảnh tiêu tan, Diệp Trần trốn vào trong hư không.

Thời gian một chén trà trôi qua, Long Thần thiên cung ở trên một đảo nhỏ, không gian nữu khúc, một đạo thân ảnh đi ra, áo lam phiêu phiêu, thần sắc lãnh tĩnh.

Hít một hơi sâu, Diệp Trần vận chuyển chân nguyên lên tiếng nói:

- Ai không phải là người của Long Thần thiên cung, cút khỏi đảo này cho ta! Cút!

Thanh âm lúc đầu cũng không phải là lớn, thế nhưng khuếch tán ra xung quanh, thanh âm càng lúc càng lớn. Giống như lũ quét bất ngờ bạo phát. Toàn bộ người trên đảo nhỏ đều nghe được thanh âm này, nhất là chữ "cút" cuối cùng bao hàm sát khí nồng đậm, tốc độ bay đi cực nhanh, đâm vào linh hồn.

- Người nào lớn gan đến như vậy?

Người trên đảo nhỏ sợ ngây người.

Có Toàn Phong Môn.

Có Hắc Vương Môn.

Có Thủy Đào Tông.

Còn có Thiên Ưng Giáo.

Long Vương sinh tử không biết, hòn đảo này đã sớm bị các thế lực chia thành bốn khối lãnh địa. Người ở Chân Linh đại lục cùng với hải vực xung quanh ai ai cũng biết nhưng không ai dám gây nháo sự. Tựu ngay cả Huyền Hậu cũng không có đến. Có người nói nàng bị một cường giả phong đế cường đại ngăn chặn, cho nên không thể đến ứng cứu. Điều này khiến cho các thế lực khác mơ ước Long Thần thiên cung càng không dám vọng động, chỉ có thể giương mắt ếch nhìn bốn thế lực lớn ăn mảnh.

Lúc này, cư nhiên lại có người dám kêu bọn họ cút đi. Điều này không phải ăn gan hùm mật gấu sao?

- Quả thực là tìm chết. Ngay cả Huyền Hậu cũng chưa từng bảo vệ Long Thần thiên cung, nàng cũng không cả hỏi thăm đến.

- Có thể một người ngày xưa nhận ân huệ của Long Vương, bế quan vài thập niên, không biết được tin tức bên ngoài, nay thấy Long Thần thiên cung đổi chủ cho nên khó tiếp nhận.

- Họa từ miệng mà ra, cũng tốt. Để cho thế nhân biết đắc tội với bốn thế lực lớn có hậu quả như thế nào.

Trên đảo nhỏ, người của bốn thế lực lớn đều nghị luận, vẻ mặt khinh thường.

- Lớn mật, chuột nhắt phương nào tới nơi này nháo sự?

Một đạo nhân ảnh bay lên, toàn thân mặc một bộ trường bào màu lục, nhìn qua cũng là một lão giả sáu mươi tuổi.

Lão giả và Diệp Trần đứng cách nhau vài dặm.

- Ngươi là?

Lão giả có điểm chân chờ, cảm giác Diệp Trần rất quen mặt.

- Ngươi là Diệp Trần!

Lão giả quát to một tiếng, hắn đã nhìn qua bức họa của Diệp Trần. Trước kia, Long Thần thiên cung đã bang trợ cho Diệp Trần rất lớn, cũng chính vì Diệp Trần mà bốn thế lực lớn bị Long Thần thiên cung tiêu diệt không ít lực lượng trung kiên. Kể từ đó Diệp Trần cũng trở thành cái gai trong mắt bốn thế lực lớn.

- Không tồi! Ta đã trở về!

Diệp Trần nhìn đối phương, lãnh đạm trả lời.

- Diệp Trần. Hắn là Diệp Trần! Chẳng lẽ là Kiếm Tông Diệp Trần của Chân Linh đại lục?

- Thật sự là hắn! Khó trách ta lại thấy có điểm quen mặt.

Bởi vì cách quá xa, cho nên mọi người thấy không được rõ ràng. Nghe được lão giả nói như vậy mới nhận thức được.

- Hắn đã tiến vào Sinh Tử Cảnh!

- Đoạn thời gian trước, dị tượng Thiên Hoa Loạn Trụy chắc không phải là do hắn đấy chứ?

- Tuy rằng không muốn thừa nhận nhưng Diệp Trần này tuyệt đối là thiên tài đáng sợ nhất thời thời Nguyên Hoang tới nay. Niên kỉ của hắn cũng chỉ mới ba mươi đi!

Danh khí của Diệp Trần quá lớn, lớn đến nỗi thanh niên đồng lứa không ai đọ nổi với hắn. Bốn thế lực lớn cũng có thiên tài, thế nhưng khi Diệp Trần xuất hiện thì giống như so sánh giữa mặt trời chói chang và mặt trăng vậy. Căn bản không thể nào so sánh. Hiện tại ngay cả Độc Cô Tuyệt và Đạm Thai Minh Nguyệt cũng không thể nào so được với Diệp Trần.

Mà nay, Diệp Trần đã trở thành Vương giả Sinh Tử Cảnh, tin tức này một khi truyền ra ngoài, tuyệt đối là chân động.

- Đáng tiếc hắn quá kiêu ngạo, mới tiến vào Sinh Tử Cảnh đã nghĩ muốn khôi phục Long Thần thiên cung. Hắn cho rằng hắn là ai, nếu như ta là hắn, ta sẽ lựa chọn giấu tài, nỗ lực đề thăng thực lực.

Người ở phái dưới nghị luận, nhưng tất cả những điều đó đều không ảnh hưởng đến hai người.

Lão giả âm trầm nói:

- Diệp Trần, ngươi tới đây muốn làm gì. Khuyên ngươi một câu, không nên ở chỗ này gây sự. Bằng không ngươi muốn chạy cũng không được.

Lão giả không dám sơ ý, mọi người đều nói thiên tài tiến vào Sinh Tử Cảnh đều có chiến lực cường đại. Ngay như Huyền Hậu khi vừa tiến vào Sinh Tử Cảnh chauw được mấy năm đã trở thành một Vương giả đỉnh cấp. Mà hiện tại, hắn không nắm chắc có thể chiến thắng Diệp Trần, cho nên dự định khuyên Diệp Trần thối lui. Nếu không được thì cùng ba người khác liên thủ bắt đối phương.

- Đi! Ta vì sao phải đi! Bằng vào ngươi còn không có tư cách nói những lời này.

Nếu như Diệp Trần đoán không sai thì đối phương chính là Thủy Đào Vương tông chủ Thủy Đào Tông. Ngoại trừ Long Thần thiên cung ra thì Vương giả Sinh Tử Cảnh của bốn thế lực lớn đều là Vương giả cao giai. Thủy Đào Tông là Thủy Đào Vương, Toàn Phong Môn, Hắc Vương Môn cùng với Thiên Ưng Giáo phân biệt là Toàn Phong Vương, Hắc Vương, Thiên Ưng Vương. Lấy thực lực của Long Vương có thể chiến thắng được bốn Vương giả này, nhưng phía sau bốn thế lực lớn cũng có hậu thuẫn cường đại. Đây là nguyên nhân vì sao bốn Vương giả cao giai liên thủ chống lại Long Thần thiên cung.

- Làm càn! Nếu không đi! Vậy thì không nên đi.

Thủy Đào Vương lần đầu tiên bị một người trẻ tuổi khinh thường, tuy rằng thiên phú của Diệp Trần rất cao, nhưng hắn không tiếp thu được Diệp Trần trong khoảng thời gian ngắn có thể đề thăng chiến lực lên mức độ có thể chiến thắng được mình. Hắn có ba tinh chiến lực cao đẳng, tu vi vượt qua tám mươi năm. Thủy Đào Vương tin tưởng thực lực của mình có thể giết chết đối phương dễ dàng.

- Hồng Thủy Đại Thủ Ấn!

Giận giữ quát một tiếng, một chưởng của Thủy Đào Vương đánh về phía Diệp Trần.

Một chưởng này ẩn chứa hai đại áo nghĩa. Một chưởng đánh ra, hồng thủy ngập trời, trước sau ngưng tụ thành một đại thủ ẩn, không gian nhất thời bị xé rách thành nhiều mảnh nhỏ.

Đương!

Diệp Trần xuất kiếm, Thiên Hạt Kiếm vừa ra lập tức bộc phát ánh sáng ngọc kim quang, một kiếm chém ra ngoài. Đây chính là Chân Kiếm Quyết, thức thứ nhất Thiên Cát Kiếm.

Lấy chiến lực của Thủy Đào Vương còn không đáng để Diệp Trần xuất ra kiếm thứ hai trong Chấn Kiesm Quyết là Thiên Thương Kiếm.

Đại thủ ấn bị cắt ra làm đôi, kiếm quang vẫn còn ẩn chứa lực lượng chấn động cuồng bạo, bay về phía Thủy Đào Vương.

- Đây là kiếm pháp gì?

Thủy Đào Vương hoảng hốt, thân thể hóa thành dòng nước, vội vàng né tránh ra ngoài. Đáng tiếc hắn có nhanh hơn nữ thì vẫn chậm hơn một kiếm này. Thân thể Thủy Đào Vương bị một kiếm này chém qua.

Phụt!

Nửa người Thủy Đào Vương hóa thành huyết vụ, ngay cả nội tạng cũng lộ ra ngoài, huyết nhục mơ hồ.

Sau một khắc tiếng kêu thê lương thảm thiết bay đến Thượng Vân Tiêu. Một kiếm này của Diệp Trần khiến cho Thủy Đào Vương cảm thụ được sự uy hiếp của tử vong. Phải biết rằng hắn không phải Diệp Trần cũng không phải Huyền Hậu, bất tử thân cũng không có đạt tới cảnh giới Đoạn Chi Trọng Sinh đỉnh phong, càng không nói đến cảnh giới Huyết Nhục Diễn Sinh. Cảnh giới như vậy không phải một Vương giả Sinh Tử Cảnh tầm thường có thể đạt được.

Thiên Cát Kiếm không phải là sát chiêu của Diệp Trần nhưng Vương giả cao giai có thể tiếp được mọt kiếm này không nhiều. Dù cho bị lưc lượng của Hồng Thủy Đại Thủ Ấn dung hòa một phần nhưng vẫn có thể đánh chết được Thủy Đào Vương. Nếu như thân pháp của đối phương không tốt, thì một kiếm này đã lấy mạng hắn rồi.

- Tiểu bối! Ra tay thật ngoan độc.

Vận chuyển bất tử thân, Thủy Đào Vương miễn cưỡng chữa trị thân thể. Với cảnh giới hiện giờ của hắn cho dù sử dụng hết chiến lực thì chỉ có thể khôi phục lại ba đến bốn phần thân thể, đấy là Thủy Đào Vuong đã ăn vào vài viên đan dược.

- Lúc này đây, ta không giết ngươi. Mang theo người của ngươi cút khỏi đây!

Diệp Trần không có xuất kiếm. Thủy Đào Vương không có gây được uy hiếp cho hắn. Thế nhưng nếu giết hắn sự tình sẽ trở nên không thể vãn hồi. Hắn dmas khẳng định phía sau bốn thế lực lớn có hậu trường rất cường đại. Bằng không Huyền Hậu cũng không có khả năng để Long Thần thiên cung bị bốn thế lực lớn chếm lấy.

- Đắc tội với bốn thế lực lớn, ngươi sẽ hối hận.

Thủy Đào Vương hắng giọng nói.

- Nếu không đi, ta cũng không ngại giết ngươi.

Con mắt Diệp Trần nheo lại, sát khí tràn ra.

Phía dưới, người của bốn thế lực lớn sợ đến ngây người. Một kiếm, chỉ một kiếm thôi Diệp Trần đã đánh bại được Thủy Đào Vương.

- Không có khả năng! Thủy Đào Vương là Vương giả cao giai. Diệp Trần sao có thể một kiếm đánh bại hắn, còn suýt nữa giết chết nữa chứ. Chẳng lẽ nào Diệp Trần là Vương giả đỉnh caaos?

Vương gia cao giai có ba tinh chiến lực, nhưng cho dù là ba tinh bá chủ đi chăng nữa cũng không thể giống như Diệp Trần hời hợt xuất ra một kiếm có thể suýt đánh chết Thủy Đào Vương.

Thủy Đào Vương giằng co, tựa hồ đang chờ cái gì>

Oanh! Oanh! Oanh!

Đúng lúc này bầu trời đột nhiên bị nghiền nát, ba đạo bóng ảnh đi ra.

- Diệp Trần! Ngươi muốn chết!

- Diệp Trần, lần này ngươi sẽ không thoát được.

Người tới chính là Toàn Phong Vương, Hắc Vương cùng với Thiên Ưng Vương.