Tuyết chi áo nghĩa kỳ thực là một nhánh của thủy chi áo nghĩa. Nhưng lại có chút biến hóa khác nhau ở hậu thiên. Khi hai loại áo nghĩa này kết hợp với nhau khiến cho kiếm pháp của Tuyết Kiếm Hầu trở nên chí nhu chí thiện. Kết quả này khác với việc những áo nghĩa khác nhau kết hợp thành, ý nghĩa cũng không giống nhau. Tỷ như phong chi áo nghĩa kết hợp với hỏa chi áo nghĩa, kim chi áo nghĩa kết hợp hợp với thổ chi áo nghĩa có biến hóa rất lớn. Nhưng tuyết chi áo nghĩa và thủy chi áo nghĩa kết hợp với nhau lại giống như hợp nhất làm một.

- Xem ra cần phải chú ý đến những kiếm khách khác nhiều hơn mới được.

Đầu lông mày Tinh Kiếm Hậu giãn ra, đạm thanh nhất tiếu.

- Ha ha! Đến lượt ta!

Sở Trung Thiên từ mật thất nhỏ đi ra.

- Ba chiêu đánh bại ngươi!

Sở Trung Thiên đánh giá Vương Thái một hồi rồi nói.

- Nằm mơ!

Da mặt Vương Thái co rúm lại.

- Chiêu thứ nhất!

Chiêu thức không có gì là cường đại, Sở Trung Thiên hoàn toàn lấy lực áo người, bảo giản ám hồng trên tay hắn phóng xuất ra quang mang chói lọi, nóng cháy không gì so sánh được.

Oanh!

Vương Thái bị một quyền này đánh lui bốn bước, y phục trước ngực cũng bị cháy đen.

- Chiêu thứ hai!

Sở Trung Thiên giống như một con ngựa hoang thoát khỏi sự trói buộc của dây cương, cuồng bạo mà đến.

- Đi tìm chết!

Bàn tay lộ ra, chân nguyên Vương Thái vận chuyển đến cực hạn. Năm ngón tay phóng xuất ra năm con thủy long giống nhau được tạo từ kình khí. Kình khí đều hướng về phía Sở Trung Thiên công kích.

- Phá! Phá! Phá!

Hơi nước tràn ngập, hồng quang lóe ra, Vương Thái hoàn toàn mất đi thế tiến công. Thấy đối phương đang dần bước vào thế yếu, Sở Trung Thiên giống như một đầu mãnh thú từ thời viễn cổ, nhe nanh múa vuốt, thế như chẻ tre đánh tới Vương Thái.

- Chiêu thứ ba!

Bảo giản dựng thẳng lên. Sở Trung Thiên bổ một giản xuống dưới.

- Phụt!

Há mồn phun ra một ngụm tiên huyết lớn. Ngực Vương Thái xuất hiện một cái động xuyên qua cơ thể. Lục phủ ngũ tàng cũng bị nghiền nát.

- Người này bạo lực thái quá.

Mấy người của Chân Linh đại lục thẳng thắn lắc đầu, vì Vương Thái mà cảm thấy bi ai.

Đối thủ của Đạm Thai Minh Nguyệt là Nguyệt Linh Sương. Tên của hai người đều có chữ " Nguyệt ". Khi xuất thủ dường như cũng như ánh trăng nước chảy (nguyệt quang lưu thủy), mở ảo vô hình.

Dù sao Đạm Thai Minh Nguyệt cũng thuộc dạng thiên tài cấp yêu nghiệt ở Chân Linh đại lục. Nguyệt Linh Sương thi triển hết mọi thủ đoạn cũng không thể nào làm gì được đối phương. Cuối cùng phải nhận lấy thất bại. Nàng thua tâm phục khẩu phục.

Tượng thiếu bước vào tràng đấu, lập tức dấy lên một bầu không khí nóng bỏng.

Đổi thủ của hắn không phải ai khác chính là người đi cùng Diệp Trần vào Sinh Tử điện, Tần Thiên Hùng.

Kết quả không ngoài dự đoán. Một quyền của Tượng thiếu đánh tới, phảng phất giống như làm cho không gian tan vỡ. Tần Thiên Hùng thiếu chút nữa biến thành huyết vụ.

Tiếp sau đó là Bất Tử ma thiếu, La Thiên. Cả đám đều quét ngang đối thủ. Phỏng chừng ngay cả phân nửa thực lực cũng chưa có xuất ra. Dù sao người có thể khiến cho bọn họ xuất ra phân nửa thực lực cũng rất ít.

Vòng thứ nhất nhanh chóng kết thúc. Thời gian diễn ra vòng này cũng mất đến nửa canh giờ.

Tuy rằng mới chỉ diễn ra một vòng, nhưng từ trong một vòng thi đấu này không khó để nhận ra, thực lực ai cường đại, ai thâm bất khả trắc. Những người khác mặc kệ có nguyện ý hay không cũng phải làm nền cho bọn họ.

Vòng thứ hai!

Vòng thứ ba!

...

Luận chiến liên tiếp diễn ra sáu vòng, rất nhiều người cũng đại khái nhìn ra được một chút.

Huyết Thiên đại lục có Tượng thiếu, Bất Tử ma thiếu, Lam Sơn Mi là mạnh nhất.

Thiên Kiếm đại lục có Tinh Kiếm Hậu, Tuyết Kiếm Hậu cùng Kiếm Trận Hậu là mạnh nhất.

Chân Linh đại lục tương đối biến thái. Hầu như phân nửa số người của bọn họ đều rất mạnh. Tỷ như La Thiên, Diệp Trần, Từ Tĩnh, Độc Cô Tuyệt, Sở Trung Thiên, Đạm Thai Minh Nguyệt, Yến Phượng Phương.

Đội hình bên phía hải ngoại thì có Thần Sa công chúa Sa Nhược Tình và Khương Thiên tương đối xuất sắc.

Vòng thứ bảy, trận thứ năm tích phân chiến.

Diệp Trần đấu với Vương Thái.

- Đã lâu không gặp!

Diệp Trần nhìn Vương Thái mỉm cười nói.

- Chết tiệt!

Vẻ mặt Vương Thái ngưng trọng, sáu trận chiến trước, hắn đã nhìn ra bản thân mình không phải là đối thủ của Diệp Trần. Lúc này mới qua bao lâu chứ, không ngờ Diệp Trần đã có được thành tựu tới mức này. Điều này khiến cho hắn thập phần không cam lòng và nghẹn khuất.

Chiến đấu kết thúc, Diệp Trần xoay người tiến vào bên trong mật thất.

Mi tâm Vương Thái xuất hiện một vết kiếm đang rỉ máu.

- Xem ra ta đã đánh giá thấp hắn!

Nguyệt Linh Sương đi vào Sinh Tử bí cảnh đã chuẩn bị tình huống xấu nhất có thể bị người ta đánh chết. Đám tuyệt thế thiên tài mọc lên như nấm. Theo nàng tiên đoán Diệp Trần muốn tiến nhập vào bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh là rất khó. Thế nhưng hiện tại, Diệp Trần đang tranh đoạt vị trí trong top năm người đứng đầu bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh. Chỉ có thể nói nàng quá lạc hậu đi. Sinh Tử bí cảnh lần này, không hề giống với những lần trước một chút nào.

Vòng tích phân chiến đấu thứ tám, Kiếm Trận Hậu bị Khương Thiên đánh bại khiến cho mọi người lưu ý. Sau đó Yến Phượng Phượng bị Bất Tử ma thiếu đánh bại. Bất Tử ma thiếu có bất tử thân, thực lực vô cùng cường đại.

Vòng tích phân chiến đấu thứ chín.

Sở Trung Thiên đánh với Bất Tử ma thiếu.

Rống!

Sở Trung Thiên một điểm cũng không dám sơ ý, hắn để thực lực đề thăng tới cực hạn. Bất Tử ma thiếu đứng thứ năm trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh lần trước. Lần này tranh đoạt ba vị trí đứng đầu. Theo như nhiều người quan sát, ngoại trừ Tinh Kiếm Hậu, La Thiên và Tượng Thiếu ra thì có rất ít người có thể cùng với hắn tranh phong. Đương nhiên còn có thêm một người nữa là Tuyết Kiếm Hầu, kiếm pháp của Tuyết Kiếm Hầu thực sự là quá tuyệt mỹ. Cho đến bay giờ hầu như không có một ai có thể tiếp nổi một kiếm của hắn.

Kiếm pháp của Diệp Tràn tuy sắc bén, cũng là một kiếm giết địch, thế nhưng nhiều người cho rằng hắn không thể nào bằng được Tuyết Kiếm Hầu. Tự nhiên cũng không bằng được Bất Tử ma thiếu.

- Phá!

Hỏa thổ cương quyền đánh ra. Toàn thân Sở Trung Thiên nhảy dụng lên, một giản bổ về phía Bất Tử ma thiếu.

Khi!

Bất Tử ma thiếu nhếch miệng cười nhạt, một quyền nệt xuống bảo giản của Sở Trung Thiên.

Lực lượng thật lớn, Sở Trung Thiên bay ngược ra ngoài.

- Hỗn thế ma quyền!

Bất Tử ma thiếu giết tới, quyền pháp cương mãnh vô cùng.

Thình thịch, thình thịch thình thịch...

Hai người lấy công đối công, căn bản không có phòng ngự làm gì. Đúng như những gì bọn họ thể hiện trên tràng đấu, phòng ngự chỉ là dư thừa, duy nhất có thể làm chính là tận lực sức mình công kích đối phương, phát tiết trên người đối phương.