Ai nấy lảo đảo đứng không vững, hết cách, Xích Phong Kiếm Thần rất mạnh, trận chiến ấy bọn họ thành mấu chốt của thắng lợi. Cuối cùng chuyển thua thành thắng giết hết Thần tộc, nhưng cái giá là lực lượng cạn kiệt quá độ.

Sở Mộ vội vàng lấy ra đan dược ném vào trong miệng, Cầu Chân công vận chuyển nhanh chóng phục hồi lực lượng của bản thân. Các cường giả Chúa Tể cảnh khác cũng nhích người bắn ra các viên đan dược vào miệng chiến sĩ Xích Phong, cho bọn họ lấy lại sức.

Lực lượng cạn kiệt không thể kéo dài lâu, không thì sẽ ảnh hưởng đến căn cơ.

- Nhân tọc may mắn thật.

Một cường giả Đại Chúa Tể cảnh Kim Cương tộc khẽ thở dài:

- Tiểu tử Sở Mộ tuyệt thế vô song, tìm khắp Căn Nguyên Nguyên Giới trong cùng thế hệ ai sánh bằng? Thành tựu tương lai không thể đo lường, dù trong hậu bối Ma tộc, Thần tộc chắc cũng khó tìm ra ai sánh ngang với hắn.

Một cường giả Đại Chúa Tể cảnh Binh tộc buông tiếng thở dài:

- Đúng rồi, hơn nữa một vạn kiếm tu trải qua chiến đấu như vậy, tự mình thể nghiệm sẽ là kinh nghiệm độc nhất vô nhi, sau này trưởng thành có một nửa sẽ là cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh.

Gã rất hâm mộ, vì sao không phải là người của Binh tộc bọn họ?

Ngẫm lại xem, nơi này có một vạn năm ngàn kiếm tu Đại Đế cảnh, mỗi người ít nhất tu vi là Đại Đế nhị bộ. Trong nhiều tu luyện giả bọn họ xem như tinh anh, tiềm lực hơn người, nhưng dù vậy ít ai đột phá đến Chúa Tể cảnh.

Tuy nhiên tổ hợp Xích Phong Kiếm Thần, được Sở Mộ điều khiển tham gia các cuộc chiến sống chết, đối thủ là chiến sĩ Thần tộc, thậm chí là cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh, Đại Chúa Tể cảnh của Thần tộc. Tuy bọn họ không tự mình đánh nhưng tự tham gia, thấy rõ ràng, cảm giác được.

Ứng dụng lực lượng, thi triển kiếm pháp, kinh nghiệm chiến đấu trong sống chết, mỗi loại đều rõ ràng khắc sâu trong lòng.

Sau này bọn họ muốn đột phá đến Tiểu Chúa Tể cảnh sẽ bớt rất nhiều đường vòng, trở ngại, xác xuất thành công càng lớn. Nên cường giả Đại Chúa Tể cảnh Binh tộc mới nói có một nửa sẽ thành cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh.

Một vạn năm ngàn người, một nửa là bảy ngàn năm trăm người, dù không nhiều như thế ít ra cũng được mấy ngàn người. Thêm mấy ngàn cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh, trong đó có một số sẽ trở thành Đại Chúa Tể cảnh, đủ tăng thêm sức chiến đấu đỉnh cao cho nhân tộc.

Nếu có thể thì bọn họ rất muốn ra tay xóa sổ một vạn năm ngàn người, tránh cho sau này nhân tộc càng mạnh hơn lấn át các tộc. Nhưng không thể, mỗi người đều bị thương, Sở Mộ tuyệt thế thiên kiêu khiến bọn họ kinh hoàng, nếu không thể giết hắn sẽ là thù không đội trời chung, sau này sẽ mang về tia nạn cho chủng tộc của mình.

Mọi người ở trong hư không thật lâu, nhờ đan dược mới phục hồi một chút lực lượng, vết thương từ từ khép lại nhưng không quá nhanh. Dù sao là lực lượng Chúa Tể cảnh gây ra vết thương, không dễ xua tan.

Xác Thần tộc để lại còn một ít không gian giới chỉ, kiếm khí đều bị thu gom.

Luân Hồi Chúa Tể khiến người ngạc nhiên, gã vốn bị thương nặng hấp hối vậy mà vết thương nhanh chóng khép lại, sắp lành hẳn. Tốc độ này vượt qua nhiều người, khí thế của Luân Hồi Chúa Tể cũng tăng cao, chắc hẳn thực lực mạnh lên nhiều.

Luân hồi đại đạo là đại đạo xếp hạng bốn trong vũ trụ hỗn độn, vô cùng huyền diệu, tham ngộ ảo diệu trong sinh tử. Đại chiến này vòng quanh giữa sống và chết, cuối cùng Luân Hồi Chúa Tể bị thương gần chết khiến gã lĩnh ngộ ảo diệu luân hồi sâu sắc hơn, vêt thương nhanh chóng phục hồi, thực lực cũng thăng cấp.

Cường giả Chúa Tể cảnh các tộc thầm nghĩ:

- Nhân tộc lại xuất hiện một tuyệt thế thiên kiêu ghê gớm, nếu tiểu tử này trở thành cường giả Đại Chúa Tể cảnh thì thực lực sẽ rất kinh người.

Lại qua một thời gian, lực lượng phục hồi, vết thương cũng lành nhiều.

Một cường giả Đại Chúa Tể cảnh nhân tộc lấy ra chiếc phi chu to lớn, là phi chu vượt vực.

Cường giả Đại Chúa Tể cảnh nói:

- Các vị, về đi.

Về đây là quay về Căn Nguyên Nguyên Giới.

Các cường giả Đại Chúa Tể cảnh tộc khác cũng lấy phi chu ra, đều là phi chu vượt vực. Các tộc lục tục vào phi chu vượt vực, khởi động, tốc độ càng lúc càng nhanh hóa thành các luồng sáng bay nhanh trong hư không hỗn độn lao hướng Căn Nguyên Nguyên Giới.

Tốc độ của phi chu vượt vực rất nhanh nhưng không bằng Thiểm Không Thần Thuyền, muốn từ chiến trường Nguyên Thần tan vỡ trở về Căn Nguyên Nguyên Giới sẽ mất thời gian khá lâu.

Ít nhất là vài chục năm.

Trong phi chu vượt vực có mấy cường giả Đại Chúa Tể cảnh, Tiểu Chúa Tể cảnh nhân tộc, ngoài ra còn một vạn năm ngàn kiếm tu Xích Phong quân sống sót.

Trải qua tĩnh dưỡng mỗi kiếm tu Thần tộc phục hồi lại lực lượng bị cạn kiệt, bế quan tu luyện.

Trong Xích Phong Kiếm Thần, tham gia địa chiến sống chết nhiều phen, mỗi cuộc chiến đấu đều là bọn họ không tưởng tượng nổi. Các kiếm tu được thu hoạch rất lớn, đặc biệt kiếm tu trên bảng Địa Sát. Bọn họ có thể xếp hạng trên bảng Địa Sát vốn có thiên tư hơn kiếm tu khác.

Huyết Kiếm Đế Đông Huyết, Lãnh Phong Kiếm Đế, Lãnh Trường Phong vân vân, Dương Vô Cực thì điều khiển Kiếm Thần Xích Phong Vô Cực bị cường giả Đại Chúa Tể cảnh Thần tộc giết chết.

Mỗi kiếm tu Đại Đế cảnh sống sót sau đại chiến khi bế quan hơi thở lên xuống không ổn định, mỗi hơi thở sắc bén kinh người, đó là cảm ngộ của bọn họ.

Trong một căn phòng chỉ có mình Sở Mộ huơ kiếm tập luyện.

Kiếm là Chư Thiên kiếm.

Kiếm pháp là kiếm pháp cơ sở.

Càng tu luyện Sở Mộ càng cảm thấy trong kiếm pháp cơ sở ẩn chứa huyền diệu khó tả, hắn cho rằng chỉ là ảo giác của mình.

Một kiếm một thức phân biệt rõ ràng, như cầm bút luyện chữ từng nét rõ rệt.

Luyện một hồi người Sở Mộ phát ra hơi thở huyền diệu, dường như sắc bén vô cùng lại sâu thẳm vô biên, vừa xuất hiện đã tràn ngập nguyên phi chu vượt vực, lan hướng hư không hỗn độn xa xăm, bao trùm bốn phương tám hướng, kinh động các cường giả Chúa Tể cảnh, kiếm tu trong phi chu.

Các kiếm tu cảm giác kiếm khí của mình bị triệu hoán, rục rịch thoát khỏi thân thể mình lơ lửng giữa không trung, mũi kiếm rũ xuống một hướng như đang triều bái.

Hơi thở đó khiến bọn họ sinh ra cảm giác kính sợ.

Tru Tâm Kiếm Chủ hoang mang:

- Loại hơi thở này...

Luân Hồi Chúa Tể thầm nghĩ:

- Hơi thở kiếm đạo thật huyền diệu.

- Đây là... cảnh giới kiếm pháp Thiên cảnh!

Một cường giả Đại Chúa Tể cảnh ánh mắt kinh sợ giật mình kêu lên:

- Dường như không phải mới bước vào Thiên cảnh!