Một kiếm bay ra, không gặp người cũng không thấy kiếm, chỉ có một đạo kiếm quang thật nhỏ bay tới, nó nhanh vượt qua tưởng tượng của Sở Mộ.

Kiếm của đối phương quá nhanh, nhanh tới mức xuyên qua không gian và đâm về phía Sở Mộ, nhưng Sở Mộ có thể thấy được thực hư trong đó, khoảng cách giữa mình và đối phương hơi xa, nhưng nếu có người cảm giác được sẽ phát hiện một kiếm này rất gần Sở Mộ.

- Kiếm cảu ta cực nhanh, ngươi làm sao ngăn cản?

Tuyệt thế tam luyện lẩm bẩm.

Sở Mộ lui ra phía sau, đôi mắt nhìn chằm chằm vào kiếm của đối phương và phân tích.

Kiếm của đối phương không chút biến hóa, đó là nhanh, nhanh thuần túy, diễn dịch nhanh tới mức tận cùng.

Bỗng nhiên trong đầu Sở Mộ xuất hêện linh cảm.

- Ta tu hành Vấn Kiếm Thuật tới thức thứ tám, thức thứ chín chưa thành hình, hôm nay có linh cảm, ta biết tinh túy của kiếm thứ chín là gì rồi.

- So nhanh, vậy phải xem ai nhanh hơn ai mới được.

Sở Mộ cười vui vẻ.

Tuyết Dạ Kiếm nâng lên, từ chậm biến nhanh, kiếm quang sáng như tuyết cắt qua hư không.

Vấn Kiếm Thuật thức thứ chín, Thiên địa Nhất Lộ!

Thiên Địa Nhất Lộ là kiếm thứ chín do Sở Mộ nghĩ ra, trực tiếp truy cầu tốc độ thâần túy, đương nhiên, kiếm lấy nhanh làm chủ nhưng vô cùng cường đại, nó còn nhanh và mạnh hơn Thâm Lam Sắc Thế Giới không ít.

Một kiếm này giống như bỏ qua không gian và thời gian, phát sau mà tới trước.

Vận dụng ba phần trăm vạn kiếm đạo bổn nguyên, dùng đại chân lực phối hợp, huống chi còn phát huy uy lực của kiếm tới mức tận cùng.

Cổ ngữ có nói: võ học thiên hạ, vô kiên bất phá, duy nhanh bất phát!

Có lẽ không phải tuêệt đối nhưng nhanh tới cực hạn, nhanh tới mức tận cùng vượt qua bản thân phản ứng, căn bản bỏ qua đối phương cảm sẽ vô cùng đáng sợ, đối phương có khả năng sẽ chết không nghi ngờ, nhưng nếu phòng ngự của đối phương quá mạnh sẽ khác.

Trong thiên địa, mọi thứ không có tuyệt đối, luôn luôn có biện pháp phá giải.

Nhìn thấy kiếm quang quá nhanh, kiếm của Sở Mộ nhanh hơn đối phương một đường, đối phương không có năng lực phòng ngự cường đại gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn kiếm quang đâm tới.

- Tại sao lại nhanh như thế?

Khiếp sợ, vô cùng khiếp sợ, chỉ có miễn cưỡng né tránh nhưng vẫn chậm một đường.

Kiếm quang đâm xuyên mi tâm, xé nát nguyên thần.

- Thiên Địa Nhất Lộ, không hổ là kiếm cực hạn truy cầu tốc độ.

Sở Mộ nhìn đối thủ không cam lòng chết đi, nội tâm có một tia thoả mãn.

Vận dụng ba phần trăm vạn kiếm đạo bổn nguyên làm mũi Sở Mộ chảy máu tươi, may mắn bị thương không nặng, hắn có thể sử dụng bí pháp khôi phục, chỉ cần dựa vào uy lực của Cầu Chân Công là có thể khôi phục nhanh chóng.

- Kiếm của người này rất nhanh, còn muốn nhanh hơn Thiên Nhai Hải Giác Kiếm không ít, không biết là kiếm gì?

Nói thầm một câu, Sở Mộ gỡ không gian giới chỉ của đối phương, lại hủy thi diệt tích.

Hắn vừa chạy đi vừa kiểm tra chiến lợi phẩm.

Trong không gian giới chỉ của kiếm tu tuyệt thế tam luyện này có không ít đồ vật, tài phú nhiều hơn nhị luyện rất nhiều, nguyên tinh cực phẩm chồng chất thành núi, mấy ngàn pháp tắc kết tinh cũng, chỉ bằng tài phú một người cũng đủ so với rất nhiều tông môn đỉnh cấp của thế giới Thâm Lam.

Hiện tại Sở Mộ không thiếu nguyên tinh, chỉ thu hoạch lần này đã đủ tăng lên tới Vạn Cổ cửu trọng thiên cực hạn, pháp tắc kết tinh cái gì, đương nhiên cũng hữu dụng, đó là để kiếm đạo bổn nguyên luyện hóa, chỉ có điều pháp tắc và bổn nguyên chênh lệch không thể hình dung, bởi vậy hao tổn một phần trăm vạn kiếm đạo bổn nguyên cần hơn mười vạn pháp tắc kết tinh mới có thể bổ sung trở lại, dù sao cả hai chênh lệch quá lớn, cần số lượng mới bổ sung được.

Sở Mộ tìm được một mộ kiếm pháp.

Bạch Câu Kiếm Pháp!

Sau khi xem vài lần, Sở Mộ khẳng định đây là kiếm pháp của kiếm tu tam luyện kia, bởi vì đây là kiếm pháp truy cầu cực hạn.

Phân tâm quan sát công pháp, Sở Mộ được ra kết luận, Bạch Câu Kiếm Pháp là kiếm pháp cao minh hơn Thiên Nhai Hải Giác Kiếm, trước mắt Thiên Nhai Hải Giác Kiếm chỉ có cấp độ ngũ luyện, kiếm pháp này đạt tới cấp độ Đại Thánh Tôn.

Phàm là kiếm pháp, lúc ban đầu được sáng tạo ra đều có cực hạn của mình, hậu nhân có thiên phú cao sẽ không ngừng hoàn thiện nhưng khó đột phá cực hạn của kiếm pháp, trừ phi sáng tạo cái mới.

Thiên Nhai Hải Giác Kiếm nghiêm khắc không phải do Sở Mộ tự nghĩ ra, hạn mức cao nhất của nó là ngũ luyện mà thôi.

Nhưng cực hạn của Thiên Nhai Hải Giác Kiếm là ngũ luyện, nó không thể tăng lên nữa, Bạch Câu Kiếm Pháp là cấp độ Đại Thánh Tôn, nó cao minh hơn Thiên Nhai Hải Giác Kiếm rất nhiều.

Sở Mộ xem xong đã có lý giải về Bạch Câu Kiếm Pháp, lại cẩn thận suy nghĩ, Sở Mộ lập tức nắm giữ tinh túy trong nó.

Kỳ thật Bạch Câu Kiếm Pháp rất phức tạp, ít nhất Sở Mộ nắm được tinh túy của một chiêu cũng cần thời gian không ngắn..

- Có một chiêu của Bạch Câu Kiếm Pháp, dùng Thiên Địa Nhất Lộ thôi động, tốc độ của kiếm sẽ nhanh hơn không ít, thực lực của ta sẽ cường đại hơn.

Sở Mộ nói thầm.

Kiếm pháp cấp độ Đại Thánh Tôn mạnh hơn ngũ luyện quá nhiều, cũng giống thực lực Đại Thánh Tôn mạnh hơn ngữ luyện, đương nhiên, thực lực là thực lực, cấp độ kiếm pháp là cấp độ kiếm pháp, dù sao thực lực là trực tiếp, kiếm pháp cần phát huy, Sở Mộ phát huy uy lực Bạch Câu Kiếm Pháp tới mức tận cùng

Vùng quê rất lớn, lực trói buộc không gian của Úy Lam giới vực rất mạnh, tốc độ của cường giả tuyệt thế độ không kém nhưng không thể so sánh với thế giới Thâm Lam, dù sao thế giới Thâm Lam còn cao cấp hơn Úy Lam giới vực quá nhiều.

Năm trăm cường giả tuyệt thế nghe thì rất dọa người, nhưng thực té đặt ở vùng quê này như chìm vào đáy biển, thần hồn của bọn họ có hạn, muốn tìm được Sở Mộ tại đây là quá khó khăn.

Lúc này có một khí tức cường đại tập trung vào Sở Mộ, khí tức cường đại làm Sở Mộ sởn gai ốc.

Đây là khí tức cường đại hơn cả tứ luyện.

- Thánh Tôn!

Sở Mộ nói thầm, sắc mặt khó coi.

Cách đây không lâu chém giết kiếm tu tam luyện, hắn tự tin đối mặt tứ luyện cũng có lực đánh một trận, nhưng hiện tại không phải tứ luyện xuất hiện, mà là Tiểu Thánh Tôn cường đại hơn cả ngũ luyện.

- Không biết năm phần trăm vạn kiếm đạo bổn nguyên có thể đối kháng Tiểu Thánh Tôn hay không.

Tư duy của Sở Mộ rất nhanh.

- Cũng được, cùng lắm thân thể nghiền nát, linh hồn bỏ chạy, tùy thời trùng tu.

Sở Mộ nói thầm, ánh mắt mang theo kiên định.

Ý niệm câu thông kiếm đạo bổn nguyên, năm phần trăm vạn kiếm đạo bổn nguyên chi lực bị điều động, trên người Sở Mộ có lực lượng cường đại bộc phát.