Băng đao, băng thuẫn, tường băng, băng kiếm, Băng Vương thi triển tất cả thủ đoạn, lực lượng hàn băng vô cùng kinh người, đạt tới cực hạn làm người ta mở rộng tầm mắt, nhưng Sở Mộ không sợ hãi, hắn chỉ dùng một kiếm hóa giải tất cả, phá nát tất cả.

Cái gọi là một kiếm phá vạn pháp cũng chính là như vậy.

Trên không, mười Đại Đế của Xích Viêm địa giới nheo mắt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, lợi hại ánh mắt như muốn đâm thủng linh hồn Sở Mộ.

Chiến đấu kịch liệt làm người ta nhiệt huyết sôi trào, các đệ tử Úy Lam Thánh Cung xiết chặc nắm đấm, tuy bọn họ không thích Sở Mộ nhưng lại hi vọng hắn thắng, tối thiểu từ mức nào đó cũng liên quan tới thể diện đệ tử Úy Lam Thánh Cung.

Sở Mộ khống chế thực lực của mình, hắn không sử dụng Vấn Kiếm Thuật, cũng không dùng toàn lực, nếu không hắn đã thắng Băng Vương rất nhanh.

Chiến Chiến Chiến!

Băng Vương sử dụng tất cả thủ đoạn, không ngừng công kích, từ mọi phương diện góc độ đều bị kiếm của Sở Mộ ngăn cản, mỗi một kiếm phản kích làm người ta sợ hãi.

Song kiếm chấn động, cánh tay chấn động, Băng Vương cảm thấy Sở chém một kiếm chứa uy lực khủng khiếp, đôi tay của nàng run rẩy khi ngăn cản kiếm chiêu, nàng không thể không lui ra phía sau lại lui về phía sau hóa giải lực trùng kích.

Băng Vương vừa lui về phía sau, Sở Mộ nắm cơ hội bộc phát ngay lập tức.

Một kiếm như vẫn thạch thiên hàng, uy lực cường đại tới cực điểm, đánh nát từng phòng tuyến của Băng Vương.

Một kiếm cuối cùng mang theo lực bộc phát cực kỳ khủng bố, lực lượng như bài sơn đảo hải, áp lực khủng khiếp bao phủ Băng Vương.

Tuyết Dạ Kiếm chém vào Băng Vương giống như ác ma từ thâm uyên bò ra ngoài, nó mang theo hương vị tử vong.

Trước khi đó một kiếm của Sở Mộ oanh kích, cánh tay Băng Vương run rẩy, trong lúc nhất thời khó có thể phát huy ra bao nhiêu lực lượng để ngăn cản kiếm tiếp theo.

Vào lúc lâm nguy, trên bầu trời xuất hiện một đạo hào quang bắn vào kiếm của Sở Mộ, uy lực một kiếm sắp giáng xuống biến mất.

Là Một Đại Đế ra tay, sau đó có lực lượng bao phủ Sở Mộ, ý đồ cuốn Sở Mộ đi, Thánh cung chi chủ ra tay, lực lượng như thiên kiếm hàng lâm chặt đứt lực lượng đang cuốn lấy Sở Mộ, bảo hộ hắn.

- Trẻ tuổi thua, già muốn ra tay sao, cách làm này quá không biết xấu hổ.

Một trưởng lão Thánh cung cười khẩy.

- Bổn đế có thể khẳng định hắn là người giết tam vương của Xích Viêm địa giới.

Tên Đại Đế nhị bộ lạnh lùng nói ra, hắn trực tiếp định tội lên đầu Sở Mộ, thật tình không biết hắn nói đúng.

- Giao hung thủ ra.

Lại có một Đại Đế lên tiếng.

- Úy Lam Thánh Cung bao che hung thủ, có ý định đối địch với chúng ta sao?

Quang Lôi Đại Đế cười dữ tợn, giống như tìm được lý do làm dữ với Thánh cung chi chủ.

Mười Đại Đế và một trăm cường giả tuyệt thế phóng thích lực lượng khí tức đáng sợ.

- Muốn đánh thì đánh.

Thánh cung chi chủ vẫn cường ngạnh.

- Có phải ngươi cảm thấy hai bên khai chiến sẽ làm Kiếm Minh chú ý cho nên có chỗ dựa vào đúng không?

Phân Ảnh Kiếm Đế cười lạnh không thôi:

- Yên tâm, bổn đế sẽ không để cho các ngươi thực hiện được, từ giờ trở đi, chúng ta sẽ ở ngay chỗ này, muốn chiến, cái ngươi động thủ trước đi.

Thánh cung chi chủ và các trưởng lão cùng nhiều đệ tử biến sắc, loại cách làm này thập phần vô lại, hoàn toàn quấy nhiễu Thánh cung vận hành bình thường.

- Hắn cũng không phải đệ tử Thánh cung các ngươi, chẳng lẽ các ngươi nguyện ý bởi vì hắn mà phá hư hoàn cảnh của mình sao?

Một Đại Đế nhị bộ nói ra.

Ánh mắt các đệ tử Thánh cung nhìn lên người Sở Mộ.

- Các vị sư đệ, không nên bị châm ngòi.

Úy Lam Thánh Nữ vội vàng lên tiếng nhưng hiệu quả không rõ ràng.

- Các vị sư đệ, đây là châm ngòi không sai, nhưng các ngươi nguyện ý bởi vì một người ngoài của Thánh cung để cả Thánh cung của chúng ta rơi vào hoàn cảnh xấu hổ như hôm nay sao?

Bỗng nhiên Tây Môn Trữ lên tiếng, hắn trực tiếp trên lập trường đại nghĩa.

- Không muốn.

- Hắn không phải đệ tử Thánh cung chúng ta, dựa vào cái gì?

Lúc này có đệ tử Thánh cung lên tiếng, hoàn toàn ủng hộ Tây Môn Trữ.

- Úy Lam Thánh Cung là tồn tại đứng đầu quần long Úy Lam giới vực, chỉ cần là người thuộc về Úy Lam giới vực sẽ được Thánh cung che chở.

Thánh cung chi chủ lên tiếng, trong mắt mang theo bi ai.

- Cung chủ nghĩ lại, chúng ta nên cân nhắc cho Thánh cung.

Một trưởng lão nói ra, ngụ ý không đồng ý với ý kiến của Thánh cung chi chủ.

- Sở Mộ, nếu như ngươi có cốt khí thì tự mình đối mặt đi, không nên để ngàn vạn đệ tử Thánh cung lâm vào nguy hiểm.

Tây Môn Trữ nhắm đầu mâu vào Sở Mộ.

Cục diện như thế, Sở Mộ không có khả năng tiếp tục thừa nhận Thánh cung che chở.

Người sống phải có cốt khí, có lẽ mặt dày mày dạn có thể bảo toàn mạng sống nhưng lại vi phạm bản tâm, không phải Sở Mộ muốn.

- Đa tạ hảo ý của cung chủ, có một số việc cần bản thân mình đối mặt.

Sở Mộ nói với Thánh cung chi chủ, hắn rất cảm kích, cảm kích từ nội tâm, về phần đám người Tây Môn Trữ đối với hắn như vậy, hắn cũng không oán hận gì, dù sao bọn họ cũng nói sự thật.

Người bình thường đều cân nhắc tới mình trước.

- Sở Mộ, ngươi có thiên phú nhưng thực lực của ngươi hiện tại còn xa mới đủ.

Thánh cung chi chủ trịnh trọng nói ra.

Thiên phú của Sở Mộ là không thể nghi ngờ, tuyệt đối còn trên cả Úy Lam Thánh Tử và Úy Lam Thánh Nữ, nhưng tình huống hôm nay không phải thiên phú có thể giải quyết, phải có thực lực, thực lực đủ cường đại, nếu không đối mặt một đám cường địch hắn không có khả năng phản kháng.

- Cung chủ, ta phải đối mặt tình thế hôm nay.

Sở Mộ nói chuyện với ngữ khí tiêu sái.

Hắn đã hạ quyết tâm toàn lực đánh cược một lần.

Toàn lực này không chỉ dùng Cầu Chân Công và Vấn Kiếm Thuật, còn có dùng kiếm đạo bổn nguyên.

Có lẽ bởi vì tu luyện Cầu Chân Công và thân thể Sở Mộ rất mạnh, hắn có thể sử dụng kiếm đạo bổn nguyên bộc phát mạnh hơn nữa nhưng nhiều nhất chỉ đạt được một phần vạn mà thôi, một khi vượt qua một phần vạn kiếm đạo bổn nguyên bộc phát sẽ làm thân thể Sở Mộ bị thương, kiếm đạo bổn nguyên càng tạo thành thương tổn lớn.

Nhưng tình huống của hôm nay, Sở Mộ cũng chỉ có bộc phát kiếm đạo bổn nguyên mới giải quyết được, nếu không sẽ không thể thoát khỏi đám Đại Đế, nhưng bộc phát kiếm đạo bổn nguyên chính là thân thể nghiền nát, chỉ còn lại kiếm đạo bổn nguyên mang theo linh hồn thoát đi, hơn nữa hắn có khả năng bắt đầu lại từ đầu.