Nguyên thạch chí ít cần đi qua nguyên khí thiên địa trăm năm nuôi dưỡng mới có thể thành hình sơ bộ. Phẩm cấp càng cao hơn nguyên thạch. Niên đại càng lâu, giống như nguyên thạch cực phẩm, chí ít cần phải qua nghìn năm mới có thể thành hình. Là ở trong hòn đá nhét vào rất nhiều nguyên khí thiên địa tinh thuần.

Nguyên tinh lại là nguyên thạch lột xác. So với nguyên thạch cực phẩm, nó cần thời gian dài hơn. Ít nhất phải ba ngàn năm, được nguyên khí thiên địa không ngừng tràn ngập, cải tạo, cuối cùng mới biến thành dạng tinh thể.

Nếu như sau khi nguyên thạch bị hấp thu, còn có thể còn lại một ít cặn đá. Như vậy sau khi nguyên tinh bị hấp thu, lại sẽ hoàn toàn biến mất.

Tỉ lệ lột xác trong nguyên thạch là một phần mười. Như vậy, tỉ lệ lột xác của nguyên thạch cực phẩm và nguyên tinh hạ phẩm, lại biến thành một phần một trăm.

Nếu như Sở Mộ chỉ cần nguyên thạch, hiện tại hắn lấy một ngàn hai trăm điểm Kiếm Thành, chí ít có thể đổi được một vạn hai ngàn khối nguyên thạch cực phẩm. Thậm chí lên mười vạn, cũng không phải không có khả năng.

Nói thật, khi biết được điểm này, Sở Mộ vô cùng động tâm. Hắn thiếu chút nữa tìm nơi bán ra điểm Kiếm Thành. Sau đó hắn mới biết được, Kiếm Thành có không ít Thánh Địa Tu Luyện. Trong đó có bốn chỗ nổi danh nhất, được gọi là bốn đại Thánh Địa Tu Luyện: Kiếm Cảnh, Vạn Kiếm Luyện Ý Sơn và Vô Tận Kiếm Lộ với Thiên Nguyên Đỉnh.

Kiếm cảnh là Thánh Địa Tu Luyện dành cho kiếm giả kiếm tu tu luyện kiếm pháp, cố gắng nâng cao cảnh giới kiếm pháp. Vạn Kiếm Luyện Ý Sơn lại là Thánh Địa Tu Luyện rèn luyện kiếm ý. Vô Tận Kiếm Lộ là Thánh Địa Tu Luyện chỉ dùng để cung cấp cho kiếm giả kiếm tu nâng cao kinh nghiệm chiến đấu bằng kiếm. Thứ hạng của ba nơi này không phân chia cao thấp. Duy nhất chỉ có Thiên Nguyên Đỉnh là không bằng ba chỗ trước.

Bốn đại Thánh Địa Tu Luyện, Thiên Nguyên Đỉnh là một chỗ Thánh Địa Tu Luyện duy nhất không có liên quan tới kiếm. Bởi vì nó nhằm vào chính là tu vi.

Kiếm Thành coi trọng kiếm. Tất cả những điều liên quan tới kiếm, đều được vô cùng hoan nghênh. Tu vi tất nhiên quan trọng, nhưng chung quy không được coi trọng bằng kiếm. Đương nhiên, tu vi cũng không thể bỏ qua. Bằng không, tu vi chưa đủ, kiếm pháp có lợi hại hơn nữa, uy lực cũng không đủ cường đại.

Ở dưới tình huống kỳ lạ như vậy, Thiên Nguyên Đỉnh cũng vượt quá các Thánh Địa Tu Luyện khác, đứng vào hàng bốn đại.

- Lão đệ, tu vi của ngươi quả thực có hơi thấp. So với cảnh giới kiếm pháp không phù hợp nghiêm trọng, chắc hẳn là phải đi tu luyện một phen, mau chóng nâng cao.

Ba người nhìn Sở Mộ, gật gật đầu nói.

Bọn họ đều là tu vi Vạn Cổ Cảnh cao giai. Bởi vậy, bọn họ có thể thấy được tu vi của Sở Mộ là trình độ Quy Nguyên Cảnh nhị giai.

Chưa đủ hai mươi tuổi lại có tu vi Quy Nguyên Cảnh nhị giai. Điều này có thể xem như là thiên tài tu luyện. Nhưng so với đạt được cảnh giới kiếm pháp Nhân cảnh sơ giai, lại có vẻ không xuất sắc.

Chỉ có điều, cảnh giới kiếm pháp của Sở Mộ đạt được Nhân cảnh. Điều này có nghĩa là, cảnh giới tu luyện của hắn cũng sẽ không thấp. Chỉ cần có đầy đủ năng lượng, tu vi có thể nhanh chóng tăng lên. Tối thiểu đạt được Niết Bàn Cảnh sẽ không phải là vấn đề.

- Đã như vậy, chờ sau khi Sở lão đệ từ Thiên Nguyên Đỉnh đi ra, chúng ta lại đi ăn mừng một phen.

Thượng Chí Chân lập tức quyết định nói.

...

Làm một trong bốn đại Thánh Địa Tu Luyện, mỗi lần tiến vào Thiên Nguyên Đỉnh tu luyện đều không rẻ. Một ngày lại cần tiêu hao một trăm điểm Kiếm Thành. Đây chính là thu nhập một tháng bình thường của một vị Kiếm Vương nhất tinh. Chỉ có điều, Kiếm Vương có thể được giảm chiết khấu sáu phần. Chỉ cần sáu mươi điểm Kiếm Thành.

Đắt cũng có lợi ích của đắt. Nguyên khí thiên địa bên trong Thiên Nguyên Đỉnh vô cùng nồng đậm cũng vô cùng tinh thuần, khiến cho Sở Mộ vui mừng bất ngờ.

Hắn ngồi xếp bằng ở trên Thiên Nguyên Đỉnh. Bốn phía xung quanh lộ ra một mảnh trắng xóa. Loại màu trắng này chính là hiện tượng nguyên khí thiên địa tinh thuần nồng đậm đến mức tận cùng.

Còn không có vận chuyển Cầu Chân Công, rất nhiều nguyên khí thiên địa đã bao quanh Sở Mộ, đồng thời chui vào trong cơ thể hắn.

Loại cảm giác này, ở trước kia, Sở Mộ đã từng vài lần cảm nhận qua. Nhưng không nào một lần nào, có thể sâu sắc giống như lần này.

Cầu Chân Công vận chuyển.

Vèo vèo vào.

Những âm thanh nhất thời vang lên, gào thét. Nguyên khí thiên địa màu trắng giống như đã hóa thành vòi rồng, trùng trùng điệp điệp, bao vây trên dưới toàn thân Sở Mộ, điên cuồng chui vào trong đó, khiến cho Sở Mộ cảm nhận được, một loại cảm giác giống như thân thể cũng bị xé rách phá hủy.

Cũng may là Cầu Chân Công của hắn đột phá đệ nhất trọng, tiến vào đệ nhị trọng. Làm cho tốc độ hấp thu luyện hóa thiên địa nguyên khí đã tăng lên trên diện rộng. Nếu không, chắc hẳn cũng có chút nguy hiểm.

Dưới sự hấp thu cuồng bạo như vậy, tu vi của Sở Mộ cũng lấy nhanh chóng tăng lên với tốc độ có thể cảm giác được rõ ràng. Thoáng một cái, nửa canh giờ trôi qua. Thân thể Sở Mộ khẽ run lên.

Quy Nguyên Cảnh tam giai!

Quy Nguyên Cảnh tam giai, tương đương với Cửu Chuyển Cảnh cửu chuyển. Đột phá thêm nữa, chính là tương đương với Nguyên Cực Cảnh Quy Nguyên Cảnh tứ giai, kiếm khí sẽ lột xác trở thành kiếm nguyên, uy lực càng ngưng tụ càng kinh người. Bởi vậy, muốn đột phá, cũng cần nhiều năng lượng hơn.

Lần này, tốn ước chừng ba canh giờ. Thân thể Sở Mộ lại run lên. Tu vi của hắn lại được đột phá, Quy Nguyên Cảnh tứ giai.

Tu vi càng cao, mỗi lần nâng cao càng cần năng lượng nhiều hơn.

Chỉ chớp mắt, mười hai canh giờ đã trôi qua. Sở Mộ ở bên trong Thiên Nguyên Đỉnh đã suốt một ngày.

- Không ngờ Sở lão đệ còn chưa đi ra?

Ba người Thượng Chí Chân hết sức kinh ngạc. Nguyên khí thiên địa của Thiên Nguyên Đỉnh như thế nào, bọn họ đều đã tự mình trải qua. Lấy năng lực chịu đựng của bọn họ, cũng chỉ có thể chống đỡ hai ba ngày mà thôi. Mặc dù Sở Mộ chỉ tiến vào một ngày, nhưng hắn chỉ là tu vi Quy Nguyên Cảnh nhị giai, so với Vạn Cổ Cảnh có chênh lệch cực lớn.

Đảo mắt, ngày thứ hai trôi qua. Sở Mộ vẫn không có đi ra. Điều này khiến cho đám người Thượng Chí Chân càng kinh ngạc hơn.

Nếu không phải bọn họ biết, Thiên Nguyên Đỉnh có công năng bảo vệ. Một khi không chịu nổi, sẽ bị đẩy rời khỏi đó, sợ rằng bọn họ sẽ cho là Sở Mộ đã chết ở trong đó.

Ngày thứ ba trôi qua. Sở Mộ vẫn không có đi ra.

Ngày thứ tư, đám người Thượng Chí Chân khiếp sợ không gì sánh được. Như vậy đã vượt qua bọn họ. Rất nhanh, ngày thứ năm lại qua đi.