Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3250: Vượt cấp như uống nước (Hạ)

Công pháp, kiếm pháp đẳng cấp Quy Nguyên cảnh rất thấp, rất yếu trong mắt Sở Mộ, dù tu vi cảnh giới của hắn cao siêu tới mấy, cảnh giới kiếm pháp đến Thiên Địa Chi Kiếm cũng không thể vượt qua nhiều đẳng cấp đối phó kẻ địch Thánh cấp Vạn Cổ cảnh.

Cần phải tạm nhẫn nhịn.

Loại nhún nhường này không đáng gì với Sở Mộ, hắn không để bụng.

Sở Vương Đạo khó hiểu hỏi:

- Đại ca, chúng ta thật sự phải bán kiếm quán sao?

Sở Vương Đạo biết lúc trước đại ca thề sống chết không bán kiếm quán, vì đây là tâm huyết phụ thân để lại.

- Xem tình huống đi, nếu giá cả thích hợp thì tạm bán.

Sở Mộ trả lời:

- Có đủ tiền tài mới mua được nhiều tài nguyên tu luyện hơn, khiến huynh đệ chúng ta tăng cao thực lực. Có đủ thực lực rồi sẽ mở lại kiếm quán.

Đây là tính toán của Sở Mộ, hắn bây giờ chỉ muốn điều này tu lại, nắm giữ thực lực mạnh hơn nữa mới đứng vững gót chân trong thế giới này. Thực lực không đủ quá nguy hiểm.

Nghe Sở Mộ nói, Sở Vương Đạo không phát biểu ý kiến gì, bởi vì từ lúc gã sinh ra đến nay chuyện kiếm quán do phụ thân lo, phụ thân qua đời thì đại ca lo, mỗi ngày việc gã phải làm là tu luyện.

***

Thành đông khu thứ tám, trong Thiên La võ quán.

Quán chủ của Thiên La võ quán nói:

- Hàn Vũ, ngươi đi Sở Môn kiếm quán một chuyến, tùy tiện cho cái giá đi.

Một thanh niên cõng kiếm hành lễ:

- Tuân lệnh!

Hàn Vũ đi ra võ quán lao nhanh đến Sở Môn kiếm quán.

Không lâu sau một Kiếm Giả thanh niên tên Hàn Vũ vào trong Sở Môn kiếm quán. Lúc này mười mấy môn đồ Sở Môn kiếm quán đã về nhà, vì kiếm quán không bao cơm.

Hàn Vũ vừa bước chân vào kiếm quán liền phát ra hơi thở cực kỳ sắc bén, khí lạnh kinh người xâm nhập tám hướng.

Sở Mộ chậm rãi đi ra. Sở Vương Đạo nhanh chóng đi theo, khoảnh khắc thấy Hàn Vũ thì run rẩy dựng đứng lông tơ. Sở Vương Đạo cảm nhận uy hiếp rất lớn từ người Hàn Vũ, uy hiếp đủ lấy mạng.

Thực lực cách biệt quá lớn, đối phương có tu vi tuyệt đối vượt qua Luyện Khí cảnh. Sở Vương Đạo mới chỉ là đỉnh Luyện Khí, đại ca của y là cực hạn Luyện Khí. Dù hai người có hợp sức cũng không đánh lại đối phương.

Hàn Vũ đảo tròng mắt nhìn Sở Mộ, ánh mắt sắc bén khiếp người như kiếm bén ra khỏi vỏ, muốn xuyên qua tinh thần hắn, đánh nát sự chống cự của hắn. Lẽ ra thực lực Quy Nguyên cảnh nhị giai như gã có khí thế kinh người, ánh mắt như kiếm, tu luyện giả không đến Quy Nguyên cảnh thì không thể ngăn nổi.

Nhưng sắc mặt Sở Mộ không thay đổi, không bị ảnh hưởng chút nào.

- Sở quán chủ, nghe nói ngươi định bàn về giá cả?

Hàn Vũ dằn xuống lòng thắc mắc, lạnh lùng hỏi:

- Không biết Sở quán chủ định bán kiếm quán với gái bao nhiêu?

- Diện tích của Sở Môn kiếm quán có thể xếp ba hàng đầu trong khu thứ tám thành đông, đây là tổ nghiệp nên sẽ không bán với giá rẻ.

Sở Mộ từ tốn nói:

- Một trăm khối Nguyên Thạch trung phẩm, hoặc mười khối Nguyên Thạch thượng phẩm.

Sở Mộ ra giá không cao cũng không thấp, phù hợp. Nhưng Hàn Vũ nghe xong biến sắc mặt, cái giá này không giống trong lòng gã quyết định.

Hàn Vũ lạnh lùng nói:

- Mười khối Nguyên Thạch hạ phẩm.

Mười khối Nguyên Thạch hạ phẩm và một trăm khối Nguyên Thạch trung phẩm cách biệt gấp trăm lần trở lên, Sở Mộ còn lâu mới đồng ý giá như vậy.

Sở Mộ nói:

- Nếu đã không có thành ý thì mời ra ngoài.

Hàn Vũ nói:

- Không đồng ý mười khối thì lần tiếp theo ngươi không lấy được một khối nào.

Mắt Hàn Vũ bắn ra tia sáng, khí thế sắc bén đáng sợ đổ ập xuống như thanh kiếm vô tình chém hướng Sở Mộ.

Sở Vương Đạo bị lan đến liên tục thụt lùi, biến sắc mặt sốt ruột kêu lên:

- Đại ca!

Mặt Sở Mộ không biểu tình, người không nhúc nhích, không hề bị ảnh hưởng, khí thế sắc bén như làn gió thổi nhẹ qua mặt.

Hàn Vũ biến sắc mặt, trường kiếm sau lưng bay vọt lên, tia sáng lạnh sắc bén lấp lóe, kiếm khí tung hoành. Hàn Vũ giơ tay phải lên cầm chuôi kiếm chém xuống, kiếm quang kinh người xé rách không trung, kiếm khí tứ giăng cắt mặt đất.

Nhát kiếm này chỉ có một nửa lực lượng Quy Nguyên cảnh nhất giai, không phải giết Sở Mộ mà muốn bức ép hắn, dù vậy uy lực hơn xa Luyện Khí cảnh thập nhị giai.

Khoảnh khắc Hàn Vũ chém kiếm xuống, từ khi nào tay Sở Mộ cầm kiếm bén đâm lên trên, như xuyên qua không trung đâm vào mu bàn tay cầm kiếm của gã.

Đau nhức nhanh chóng lan tràn, Hàn Vũ không cầm chắc kiếm rớt xuống đất. Kiếm của Sở Mộ dí sát cổ họng Hàn Vũ từ khi nào, chỉ cần đâm tới một chút là kiếm sẽ đâm rách cổ họng gã.

Cổ họng tu luyện giả Quy Nguyên cảnh bị đâm thủng thì không sống được.

Mặt Hàn Vũ tái nhợt, mồ hôi lạnh chạy dọc theo trán, gã không bao giờ ngờ mình đường đường là Quy Nguyên cảnh nhị giai nhưng không đánh lại một kiếm của đối phương. Đối phương chỉ là Luyện Khí cảnh thập nhị giai, dù nhát kiếm đó gã dùng lực lượng ít nhưng không giảm bớt phản ứng con mắt.

Không phải không có người khiêu chiến vượt đẳng cấp, nhưng Luyện Khí cảnh thập nhị giai đánh nhau với Quy Nguyên cảnh nhất giai đã là thiên tài kinh người, cùng lắm đấu ngang tay.

Tính theo cảnh giới tu vi của Thâm Lam thế giới thì Luyện Khí cảnh thập nhị giai tương đương cực hạn Khí Hải cảnh, Quy Nguyên cảnh nhất giai là ba chuyển đầu trong Cửu Chuyển cảnh, vượt qua một đại cảnh giới.

Tu luyện giả Quy Nguyên cảnh nhất giai không ngừng rèn luyện khí trở nên tinh thuần hơn, cơ thể cường hóa, lực lượng tăng cao càng mạnh mẽ. Có thể lấy cực hạn Luyện Khí cảnh đánh bại Quy Nguyên cảnh nhất giai chỉ có một người như vậy trong Hoa thành, nhưng muốn một kiếm đánh bại thì ba mươi sáu thành trong khu vực Thiên Thần tông không ai làm được.

Nhẹ nhàng khiêu chiến vượt cấp, một kiếm đánh bại gã như uống nước, Hàn Vũ lòng lạnh lẽo.

- Ta không giết ngươi vì muốn ngươi quay về nhắn tin, nếu không muốn bỏ ra một trăm khối Nguyên Thạch trung phẩm thì ta đổi ý, ta muốn khiêu chiến với quán chủ của phân quán các ngươi. Nếu ta thua thì hai tay dâng Sở Môn kiếm quán, nếu ta thắng thì Thiên La võ quán thua ta một trăm khối Nguyên Thạch trung phẩm.

Sở Mộ thu kiếm về nhẹ giọng nói:

- Chỉ có một cơ hội, mặc kệ các ngươi có đồng ý hay không thì tin tức này rất nhanh sẽ tuyền khắp khu thành đông.

Hàn Vũ nhặt kiếm của mình lên, lạnh lùng nói:

- Thực lực của ngươi đúng là không yếu, thiên phú hơn người nhưng Thiên La võ quán ta có vô số cường giả, quán chủ là cường giả Quy Nguyên cảnh cửu giai. Cứng rắn đấu với Thiên La võ quán chúng ta là tự chịu diệt vong.

Hàn Vũ dứt khoát xoay người rời đi.