Sở Mộ tu luyện tới hiện tại cũng mới hơn trăm năm, Kiếm Vương tu luyện tới hiện tại cũng hơn vạn năm, cả hai đắm chìm vào kiếm đạo hơn kém cả trăm lần, thiên phú của Kiếm Vương cũng là yêu nghiệt vạn cổ, lại chuyên chú vào kiếm đạo, tạo nghệ của hắn khó tưởng tượng nổi, mặc dù thiên phú của Sở Mộ còn muốn hơn cả Kiếm Vương, nhưng chênh lẹch thời gian cả trăm lần không thể san bằng dễ như thế.
Bởi vậy hai người đối kháng kiếm ý với nhau cũng không có ai chiếm cứ thượng phong.
Kiếm ý đối kháng chỉ là thăm dò.
Diệt tuyệt linh kiếm nơi tay, Kiếm Vương xuất kiếm, một kiếm như vượt qua thời không, trong nháy mắt vượt qua nghìn dặm đâm vào Sở Mộ, mũi kiếm đen kịt xuất hiện trước mặt Sở Mộ, điểm vào mi tâm của hắn.
Song kiếm giao nhau, thập tự kiếm quang chém nát hư không, công đấu công.
Song phương đều thi triển kiếm chiêu cường đại, dùng kiếm pháp cơ sở đối địch, phát hiện điểm này làm nội tâm hai người kinh ngạc.
Kiếm pháp cơ sở, trong mắt rất nhiều người nó không có uy lực gì, bởi vì chỉ là pháp môn vận dụng cơ bản mà thôi, là thứ của tu luyện giả mới học kiếm, dùng để đặt nền móng, phàm là người có chút thành tựu ở kiếm đạo đều tu luyện kiếm pháp uy lực cường đại, lúc chiến đấu thi triển ra chiêu thức cường đại.
Người có tạo nghệ kiếm đạo thâm hậu chân chính biết rõ không thể buông bỏ kiếm pháp cơ sở, hơn nữa phải kiên trì tu luyện, bọn họ trừ tu hành vài môn kiếm pháp tuyệt thế ra, trong chiến đấu bình thường đều dùng kiếm pháp cơ sở.
Phương pháp chiến đấu của Sở Mộ cũng là phương pháp chiến đấu của Kiếm Vương.
Kiếm pháp cơ sở, nói thì nó chỉ là kiếm pháp nhập môn không có gì đặc thù, nhưng kiếm tu khác nhau, nắm giữ và lý giải khác nhau, từ đó có một ít khác biệt, đó là nắm được tinh túy.
Trên thế giới không có hai lá cây giống nhau, cho dù bộ dạng giống nhau nhưng mạch lạc cũng có khác biệt, màu sắc khác biệt.
Thực tế kiếm tu tuyệt thế như Sở Mộ và Kiếm Vương đều đắm chìm vào kiếm pháp cơ sở vượt xa người khác..
Mỗi một cái đâm đều ẩn chứa huyền diệu trong đó.
Kiếm pháp cơ sở của Kiếm Vương là mang theo hương vị diệt tuyệt sinh cơ, kiếm pháp cơ sở của Sở Mộ lại bao dung tất cả, có thể hay thay đổi, vạn sự tùy tâm.
Hai thân ảnh không ngừng giao thoa, kiếm sắc bén không gì sánh kịp, hư không dưới thân kiếm bị chém vỡ từng khúc.
Phải biết rằng, cường độ không gian của Thâm Lam Thập Bát Ngục còn cứng hơn thế giới Thâm Lam không ít, ngục thứ hai còn hơn ngục đầu tiên, cho dù cường giả tuyệt thế tam luyện ra tay toàn lực cũng khó có thể phá vỡ không gian,nhưng mà Sở Mộ cùng Kiếm Vương lại dễ dàng cắt vỡ không gian.
Mười một thiên tướng của Kiếm Vương đều nhìn chằm chằm vào, nhìn không rời mắt, bọn họ không dám nháy mắt sợ bỏ qua cái gì.
Đều có thực lực nửa bước ngũ luyện, cùng thi triển kiếm pháp cơ sở, Sở Mộ cùng Kiếm Vương, không nương tay, mỗi một kiếm đều là tất sát, mục đích lấy mạng đối phương, cho dù không phải tuyệt chiêu đại uy lực gì, nếu trúng mục tiêu cũng gây ra thương thế nặng, thậm chí chém giết đối thủ.
Kiếm tu chiến đấu hung hiểm và tàn khốc, hơi vô ý sẽ thân tử đạo tiêu.
Lực lượng nội liễm cao độ, hoàn toàn ngưng tụ vào trong kiếm khí, cũng không phá hư chung quanh, dư âm chiến đấu còn sót lại hoàn toàn bị hạn chế trong phạm vi vài mét, từ đó nói rõ trình độ khống chế lực lượng cao tới cỡ nào.
Sở Mộ phát hiện một điểm, cảnh giới kiếm pháp của Kiếm Vương đã vượt qua cấp độ Nhân Kiếm Hợp Nhất, đạt tới cấp độ trong lòng có kiếm, hơn nữa còn là trong lòng có kiếm trung kỳ, đã sắp đuổi kịp mình.
Từ khi bước vào kiếm đạo tới nay, Sở Mộ tao ngộ qua vô số đối thủ nhưng không gặp ai đạt tới cảnh giới trong lòng có kiếm, Kiếm Vương, là thứ nhất, hơn nữa còn không phải sơ kỳ, mà là trung kỳ.
Đồng thời Kiếm Vương cũng phát hiện điểm này, trừ thời đại thượng cổ thịnh thế ra, lần đầu tiên hắn gặp đối thủ có cảnh giới kiếm đạo không kém gì mình.
Cảm giác kỳ phùng địch thủ càng mãnh liệt, sát ý trong lòng càng thuần túy, sát ý vì chứng kiếm đạo.
Kiếm quang xé trời, mỗi một kiếm, đều mang theo nguy cơ trí mạng, mỗi kiếm cơ sở đều được diễn dịch tới mức tận cùng, tất cả huyền diệu đều nằm trong đó.
Nhẹ nhàng vui vẻ thống khoái, phát huy vô cùng tinh tế, loại cảm giác kỳ phùng địch thủ này làm Sở Mộ và Kiếm Vương đều cảm thấy sảng khoái linh hồn.
Nhân sinh trên đời, có được đối thủ là chuyện vui vẻ nhất.
Tu luyện giả, thực lực cùng cảnh giới đạt tới trình độ nhất định sẽ đạt tới lĩnh vực, lúc vượt qua vô số người sẽ cảm thấy tịch mịch, đó là cảm giác đứng ở nơi cao rét lạnh, đó là cảm giác thiên hạ không còn ai đứng ở độ cao như mình nên tịch mịch.
Có thể nói người hiểu ngươi nhất chính là đối thủ.
- Ngươi là đối thủ hiếm có, đáng tiếc sau ngươi ta khó tìm được đối thủ.
Kiếm Vương vừa xuất kiếm vừa thi triển sát chiêu, lại vừa nói chuyện vui vẻ như gặp bằng hữu cũ.
Ngụ ý,hắn tất giết Sở Mộ, Sở Mộ sẽ phải chết dưới kiếm của hắn, sau khi Sở Mộ chết, hắn có thể gặp được đối thủ như Sở Mộ hay không còn chưa biết, có lẽ sau Sở Mộ thì hắn càng tịch mịch.
Đây là một loại tự tin, tự tin với chính mình, tự tin phát ra từ linh hồn.
Người tự tin có lẽ sẽ không thành công ngay nhưng tất nhiên sẽ thành công, người không có tự tin, nếu thành công là nhờ vào may mắn.
Bởi vì tự tin vào mình, Kiếm Vương mới có được thành tựu hôm nay.
- Sau ngươi ta sẽ đi lên cảnh giới kiếm đạo cao hơn, sẽ quyết đấu với đối thủ mạnh hơn.
Sở Mộ đáp lại Kiếm Vương một câu, cảnh giới giữa hai người được thể hiện.
Sở Mộ cho rằng khác với Kiếm Vương, Kiếm Vương đúng là đối thủ tốt, có thể nói là đến bây giờ hắn mới gặp được đối thủ xuất sắc như đối phương, nhưng tính mạng là không ngừng tu luyện, không ngừng leo cao, không ngừng cường đại, trong quá trình này sẽ gặp đối thủ mạnh hơn.
Trên thế gian có vô số sinh linh, có vô số thiên tài, yêu nghiệt cũng không tính, dưới nhân khẩu khổng lồ như thế, trong năm tháng dài dằng dặc sẽ đản sinh ra một ít người phong hoa tuyệt đại, có một ít thiên tài yêu nghiệt cổ kim hiếm có, bọn họ sẽ là đối thủ mới.
Lúc ở Niết Bàn Cảnh, Sở Mộ tao ngộ đối thủ mạnh nhất là Thánh cấp, đó là đối thủ của quá khư. Hôm nay trong hàng ngũ cường giả tuyệt thế, Kiếm Vương chính là đối thủ mạnh nhất của hôm nay.
Một cảnh giới và một cảnh giới khác nhau sẽ có đối thủ khác nhau.
So với cách nói của Kiếm Vương, Sở Mộ càng tích cực hơn.