Có Phong Thần La Bàn nên thiên cơ của Sở Mộ bị che lấp, tinh thông đạo suy tính cỡ nào miễn không đến trình độ Thánh Hoàng thì không thể tìm ra chỗ hắn ở, trong một chốc hắn còn an toàn.
Dù là Thính Phong lâu được gọi là có tin tức khắp thế giới nhiều lúc cũng dựa vào đạo suy tính, khi đạo suy tính vô dụng thì bọn họ càng khó xác định tung tích của Sở Mộ. Mấy trăm cường giả theo dõi mạng nhỏ của Sở Mộ như ruồi không đầu.
Thâm Lam thế giới rất lớn, muốn tìm ra một người trong đó trừ phi là Thánh Hoàng, không thì tựa như biển rộng tìm kim.
***
Không Lưu dẫn dắt sáu người Cổ Kiếm Minh nhanh chóng rời khỏi Thiên Long vực, mất hơn một tháng đến một tiểu vực, Thiên Sơn vực.
Thiên Sơn vực ở nơi hẻo lánh, nguyên khí thiên địa cũng mỏng manh. Trừ hơn mười vạn năm trước từng ra một cường giả tuyệt thế thì không xuất hiện cường giả tuyệt thế nào khác, cường giả đệ nhất Thiên Sơn vực hiện nay là thái thượng điện chủ của Thiên Sơn điện đệ nhất tông môn Thiên Sơn vực, tu vi cực độ Thánh cấp cửu tinh.
Không Lưu nói:
- Bí cảnh nằm trong Thiên Sơn của Thiên Sơn điện.
Thiên Sơn là địa bàn của Thiên Sơn điện, trong địa bàn có một bí cảnh thậm chí khiến cường giả tuyệt thế Nhị Luyện thèm muốn, nhưng Thiên Sơn điện không hề hay biết, ôm núi báu mà không biết gì.
Đương nhiên dù Thiên Sơn điện biết nơi đó có bí cảnh cũng khó thể lấy được ích lợi gì, dù sao người mạnh nhất Thiên Sơn điện chỉ là một Thánh cấp cực độ, cùng lắm là đẳng cấp Kiếm Thánh Minh Nguyệt.
Sáu người đều là cường giả tuyệt thế, thủ đoạn không giống bình thường, dễ dàng né thoát đệ tử Thiên Sơn điện tuần tra núi, lẻn vào Thiên Sơn, chỗ đó có hang núi bí ẩn.
Quẹo tới quẹo lui rồi Không Lưu và đoàn người dừng bước. Trước mặt bọn họ là vách đá màu đen gồ ghề, trông không có gì khác lạ.
Không Lưu chỉ đằng trước nói:
- Lối vào bí cảnh ở đây.
Hai tay Không Lưu liên tục kết ấn, từng đợt dao động lực lượng không gian hiện ra hóa thành từng thủ ấn trong suốt bắn ra bay vào vách đá đen thui trước mặt.
Mấy trăm thủ ấn đánh ra, biểu tình Không Lưu nghiêm nghị, trán toát mồ hôi, có thể thấy tiêu hao lực lượng nhiều thế nào. Vách đá bắt đầu biến đổi.
Như có lực lượng vô hình từ chính giữa bắt đầu lan tỏa bốn phía.
- Năm xưa ta dốc hết sức để lại phong cấm không gian trên vách đá này bảo vệ nó, dù có người lỡ vào đây cũng sẽ không phát hiện ra.
Không Lưu thu tay về giải thích rằng:
- Đương nhiên nếu là người tạo nghệ phong cấm cao hơn ta thì khó giữ được.
Khả năng này gần bằng không. Mọi người cảm nhận vách đá nơi đó bất phàm, một loại dao động hơi thở như có như không, rất là mông lung không ngừng truyền ra.
Không Lưu nói:
- Chờ ta phục hồi lực lượng sẽ bày ra một tầng phong cấm, tránh cho bị người quấy rầy.
Không Lưu rất cẩn thận, mọi người không phản đối.
Tuy Sở Mộ cũng tinh thông đạo phong cấm nhưng đã lâu rồi không tu luyện nó, vì vậy tạo nghệ kém xa Không Lưu, gã bày ra phong cấm, hắn có xem xét kỹ thừa dịp đó tham ngộ một chút.
Làm xong tất cả mọi người xoay lại đối mặt vách đá đen ngòm.
Không Lưu từng đi bí cảnh, có kinh nghiệm nên gã dẫn đầu:
- Đi thôi.
Không Lưu bước ra một bước, cơ thể như vào làn nước, vào trong vách đá đen ngòm biến mất, mọi người nhanh chóng đi theo.
Phong cảnh trước mắt thay đổi, lạnh lẽo xâm nhập toàn thân làm mọi người cảm thấy lạnh.
Giây trước đám người còn đứng trước vách đá đen thui giây sau đã ở trong thiên địa trắng xóa.
Tuyết trắng xóa, thoạt trong không có giới hạn.
Trong thời tiết buốt giá lạnh lẽo, mọi người thật sự thấy lạnh. Nên biết bọn họ đều là cường giả tuyệt thế, dù Sở Mộ không phải cường giả tuyệt thế nhưng có thực lực cường giả tuyệt thế, lạnh nóng không xâm. Có thể thấy nơi này lạnh đến mức nào.
Lôi Bá cười nói:
- Chỗ này rất thích hợp cho người tu luyện công pháp hàn băng hệ.
Một số công pháp tu luyện đặc biệt thường cần ở hoàn cảnh đặc biệt mới tu luyện đến đại thành thậm chí viên mãn, phát huy ra uy lực kinh người được. Đương nhiên dù là công pháp bình thường tu luyện trong hoàn cảnh thích hợp sẽ được lợi rất lớn.
Phong Vô Ngân nói:
- Không chừng chủ nhân bí cảnh vốn là người tu luyện công pháp hàn băng hệ, đặc biệt cường đại mới khiến bí cảnh có hình thái như vậy.
Hoàn cảnh đặc biệt tạo nên công pháp cường đại, công pháp đặc biệt cũng tạo nên hoàn cảnh đặc biệt, hai thứ này có mối liên kết với nhau.
- Chúng ta không phải tu luyện giả hàn băng hệ, hoàn cảnh như vậy không có lợi gì cho chúng ta, thậm chí còn gây cản trở thăm dò bí cảnh.
Không Lưu nói:
- Nơi này chỉ là vòng ngoài bí cảnh, càng vào sâu trong bí cảnh thì khí lạnh càng nặng hơn, cuối cùng ảnh hưởng thực lực của chúng ta.
Nghe Không Lưu nói làm mọi người giật nảy mình, nghiêm túc nhìn thẳng.
Hiện giờ chỉ mới cảm nhận chút lạnh lẽo nên bọn họ không thèm để bụng, dù có lạnh hơn gấp mười lần cũng không thể ảnh hưởng bọn họ phát huy thực lực.
Nhưng nghe Không Lưu nói thì tiếp theo lạnh đến mức ảnh hưởng phát huy thực lực, thế thì lạnh tới mức nào đây?
Dù là tu luyện giả Thánh cấp mạnh đến mấy đối mặt khí lạnh như vậy cũng sẽ bị đóng băng, mọi sự sống bị diệt tuyệt. Đương nhiên trừ Sở Mộ ra, hắn là ngoại lệ, khiến người không thể đánh giá hắn ngang ngửa tu luyện giả Thánh cấp được.
Không Lưu nói:
- Mười mấy năm trước khi ta còn là Nhị Luyện sơ giai vì vào trong bí cảnh này, tuy không thể vào sâu nhưng được một ít báu vật ở vòng ngoài khiến thực lực của ta trong mười mấy năm ngắn ngủi từ Nhị Luyện sơ giai lên đến trung giai, tốc độ tiến bộ như vậy nằm ngoài dự đoán của ta.
Không Lưu chợt nghĩ đến điều gì, liếc qua Sở Mộ:
- Không tính tình huống đặc biệt.
Mọi người cười phá lên, so với Sở Mộ chẳng khác nào tự chuốc nhục.
Hễ là yêu nghiệt có khí vận lớn, thiên phú vô cùng kinh người thì không thể dùng lẽ thường đo lường sự trưởng thành được.
Sở Mộ không nói chuyện, bộ dạng cười khổ rất kịch.
Không Lưu nói:
- Được rồi, thời gian không chờ người, chúng ta mau vào trong bí cảnh đi.
Bởi vì mười mấy năm trước Không Lưu được lợi ở vòng ngoài bí cảnh, khiến gã chỉ mất mười mấy năm từ Nhị Luyện sơ giai lên trung giai, nếu muốn tiến bộ mau hơn thì phải vào sâu trong bí cảnh được đến báu vật tốt hơn, nhiều hơn nữa.
Sáu người đều có thực lực cường giả tuyệt thế hành động ngay, họ tiến lên trước. Chợt có thanh âm quái dị, phương xa tụ tập khí lạnh kinh người, dao động mãnh liệt.
- Là Hàn Băng Ma Nhân.