Chiều cao bình thường, khuôn mặt bình thường, Hoàng Cừ mặc trường bào màu vàng đất, làn da lộ ra ngoài có màu đồng cổ, màu giống Thiên Chung sơn, cho người cảm giác trầm ổn xa xưa.

Dày nặng như núi cao là hình dung dành cho Hoàng Cừ.

Sở Mộ nói thẳng:

- Nói ngắn gọn thôi, Hoàng Cừ các hạ có thổ chi tinh hoa đúng không?

Sở Mộ không định giả lả với Hoàng Cừ, hỏi thẳng là cách tốt nhất.

Nghe Sở Mộ hỏi, Hoàng Cừ sầm mặt xuống, hơi thở đáng sợ ẩn hiện trong cơ thể gã, nặng nề biến đổi.

Hoàng Cừ chối:

- Nghe tin đồn bậy này ở đâu?

Sở Mộ trả lời:

- Thính Phong lâu.

Ba chữ Thính Phong lâu làm Hoàng Cừ biểu tình cực kỳ khó xem.

Thính Phong lâu là tổ chức đặc biệt xếp hạng nhất trên Thâm Lam đại lục, về mặt thu thập tin tức không ai sánh bằng bọn họ. Thính Phong lâu nói Hoàng Cừ có Thính Phong lâu thì gã chắc chắn sẽ có.

Đương nhiên nếu Hoàng Cừ không có thổ chi tinh hoa thì Thính Phong lâu sẽ không nói như vậy.

Hoàng Cừ dùng giọng cực kỳ nặng nề nói:

- Đúng là ta có thổ chi tinh hoa, nhưng nó là của ta.

Ngữ điệu kiên quyết khiến Sở Mộ hiểu rằng Hoàng Cừ tuyệt đối không bỏ qua cho ai có lòng mơ ước thổ chi tinh hoa.

Sở Mộ chân thành nói:

- Hoàng Cừ các hạ, thổ chi tinh hoa có tác dụng cực kỳ quan trọng với ta, ta đồng ý trả giá tương ứng đổi nó.

Sở Mộ biết với cường giả thì tinh hoa lực lượng thiên địa vô cùng quan trọng.

Ví dụ Lạc Chân Ngưng ngày xưa có Tiên Thiên Thủy Linh tăng phúc thủy thuật cho nàng, uy lực tăng lên mấy phần, khiến nàng phát huy thực lực tốt hơn trong chiến đấu.

Thoạt trông Hoàng Cừ đi con đường thổ chi, nên thổ chi tinh hoa tăng phúc cho thực lực của gã rất tốt, có giá trị rất lớn với gã.

Nhưng Sở Mộ muốn luyện thành bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhị trọng cần tám loại tinh hoa lực lượng thiên địa, giờ thiếu một loại là thổ chi tinh hoa. Theo tin Sở Mộ biết thì thổ chi tinh hoa nằm trong tay Hoàng Cừ, có lẽ nơi khác có nhưng Sở Mộ không biết, hắn không có nhiều thời gian đi tìm.

Hoàng Cừ cười đầy sát khí, gã giận rồi:

- Trả giá lớn? Ngươi trả được cái gì gì? Mạng sống của ngươi sao?

Thổ chi tinh hoa cực kỳ quan trọng với Hoàng Cừ, nếu mất nó thì thực lực của gã sẽ giảm bớt rất nhiều. Với người theo đuổi sự cường đại thì thực lực là mạng sống của mình, khiến bọn họ giảm thực lực không khác gì mất mạng.

Mấy trăm năm qua có vài người biết đến đòi, còn ỷ vào thực lực mạnh cưỡng ép trấn lột nhưng đều bị Hoàng Cừ giết, xương vùi trong Thiên Chung sơn.

Hiện giờ một kẻ không biết sống chết mơ ước thổ chi tinh hoa của gã, đúng là tự tìm đường chết.

Không cho Sở Mộ cơ hội nói chuyện, Hoàng Cừ trực tiếp ra tay.

Hoàng Cừ vung tay, một chưởng ấn màu nâu vàng lấp lóe ánh sáng đồng cổ từ trên trời giáng xuống, chưởng ấn nhanh chóng biến lớn cỡ mười trượng, toát ra hơi thở dày nặng cực kỳ đáng sợ, tựa như một ngọn núi từ trên trời giáng xuống muốn đè bẹp Sở Mộ.

Một kích kia có lực lượng Nhị Luyện đỉnh sơ giai.

Chưởng ấn giáng xuống, ầm vạng đập xuống đá núi cứng rắn, đá vụn bắn tung tóe. Sở Mộ biến mất, chỉ có một dấu chưởng bất quy tắc cỡ mười trượng in sâu dưới đất.

Sở Mộ xuất hiện ở bên khác, giọng điệu bình tĩnh không nhanh không chậm nói:

- Hoàng Cừ các hạ, ta không có ý đối địch với ngươi mà tràn đầy chân thành muốn giao dịch.

Hoàng Cừ không nghe Sở Mộ, với gã thì ai muốn lấy thổ chi tinh hoa của gã đều phải chết:

- Chết đi!

Một chưởng không giết được Sở Mộ không làm Hoàng Cừ bất ngờ, dù sao hắn phát ra hơi thở là Nhị Luyện đỉnh sơ giai, cùng đẳng cấp với gã. Đương nhiên thực lực thật sự của Hoàng Cừ không phải Nhị Luyện đỉnh sơ giai mà cao hơn.

Hoàng Cừ liên tục vung hai tay, các chưởng ấn màu nâu vàng cao nửa thước toát ra ánh sáng dày nặng đồng cổ nhanh chóng đánh hướng Sở Mộ. Tuy chỉ cỡ nửa thước nhưng toát ra hơi thở kinh người, mỗi chưởng ấn có uy lực Nhị Luyện sơ giai, rậm rạp trăm cái đánh hướng Sở Mộ, phong tỏa không gian xung quanh hắn.

Ngay sau đó Hoàng Cừ nahác chân phải lên đạp tới trước một bước rồi nặng nề đạp xuống.

Rầm!

Thiên Chung sơn rung rinh theo bước chân Hoàng Cừ. Một tia sáng đáng sợ từ dưới chân Sở Mộ bắn lên cao tụ thành gai nhọn nâu vàng đầy sắc thanh đồng, là đồng khoáng của Thiên Chung sơn ngưng tụ thành, uy lực cực kỳ đáng sợ vượt qua đẳng cấp Nhị Luyện đỉnh sơ giai.

Hàng trăm chưởng ấn không vì giết Sở Mộ mà là phong tỏa không gian xung quanh hắn, đánh lừa tầm mắt hắn, khiến hắn khó thể né tránh. Gai nhọn từ dưới đâm lên mới là sát chiêu.

Công nhận Hoàng Cừ chơi chiêu này rất độc đáo, nhưng đối thủ của gã là Sở Mộ.

Hàng trăm chưởng ấn không thể mang lại rắc rối gì cho Sở Mộ, hắn lắc người thoát khỏi trăm chưởng ấn, gai nhọn đâm hụt.

Thấy Sở Mộ lại né thoát, Hoàng Cừ hơi ngạc nhiên giây sau cười khẩy nói:

- Có chút bản lĩnh, nếu vậy thì...

Người Hoàng Cừ bùng nổ hơi thở vượt qua Nhị Luyện đỉnh sơ giai trực tiếp tiến vào trung giai.

Hoàng Cừ sử dụng lực lượng thổ chi tinh hoa dung nhập vào bản thân, khiến thực lực của gã tăng cao.

Hoàng Cừ lần thứ ba rống ra chữ chết:

- Chết đi!

Hoàng Cừ chỉ tay một cái, ánh sáng màu đồng cổ như kiếm quang xé gió bắn hướng Sở Mộ.

Ánh sáng đồng cổ trông thì không nhanh nhưng từng tầng đẩy tới, nơi đi qua không gian vỡ ra từng tấc, xuất hiện các vệt đen ngòm.

Dày nặng đại thế, trời sụp đất nứt.

Một chỉ này vượt qua lực lượng Nhị Luyện đỉnh sơ giai, dù là cường giả Nhị Luyện trung giai cũng phải thận trọng ứng đối.

Một chỉ này có lực lượng đáng sợ, chỉ quang đâm nát không gian cũng tỏa định Sở Mộ, làm hắn cảm giác không có đường né tránh. Như thể một chỉ là thiên địa, là thế giới, mặc cho Sở Mộ trốn cỡ nào cũng không thoát khỏi phạm vi.

Đây là một loại thế, đại thế thiên địa, đủ ảnh hưởng ý chí tinh thần đối thủ cùng đẳng cấp.

Tiếc rằng Sở Mộ mà bùng nổ thực lực thì Hoàng Cừ không sánh bằng.

Chỉ quang xuyên thủng người Sở Mộ, vỡ nát, nhưng chân thân xuất hiện ở góc khác.

Hoàng Cừ rất là giật mình, có vẻ đối phương không phải Nhị Luyện đỉnh sơ giai bình thường mà là đối thủ cường đại.

- Ta mang theo thành ý đến nhưng ngươi không chịu nói đàng hoàng, ta đã nhường ngươi ba lần.

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

- Bây giờ ba lần đã qua.

Hoàng Cừ tức giận quát:

- Vậy thì sao? Ai mơ ước Hậu Thổ chi linh của ta đều phải chết!

Hoàng Cừ không hay biết ý nghĩa câu nói của Sở Mộ đó là nhường gã ba lần, sau lần thứ ba hắn sẽ ra tay. Khi Sở Mộ thật sự hành động thì kết quả sẽ khác đi.