Mặt biển lại xuất hiện gợn sóng, một bóng đen yên lặng xuất hiện trên mặt biển, mọi người vẫn nhìn đại điện nên không quan tâm tới.

Đột nhiên bóng đen kia nhanh chóng trở nên rõ ràng, dần dần từ màu đen biến thành màu đỏ, nước biển chung quanh cũng bị nhuộm đỏ, khí tức hung thần ác sát bộc phát ngập trời, nó từ dưới biển phát ra chung quanh, sau đó thân ảnh cực lớn phóng lên trời, vạn tấn nước biển cũng bay lên không trung.

Tiếng nổ ầm ầm thật lớn làm kinh động mọi người, ngay cả Lam Kiếm Sinh và Lôi Ma Tôn cũng khiếp sợ nhìn sang.

Chỉ thấy trong bọt nước màu trắng bắn lên trời, một thân ảnh đỏ như máu như ẩn như hiện bộc phát khí tức hung thần ác sát, hung uy kinh thiên động địa.

Tuy hai người Lam Kiếm Sinh cùng Lôi Ma Tôn đứng bất động nhưng sắc mặt vô cùng ngưng trọng.

Sau khi nước biển rơi xuống, vô số gợn sóng trùng trùng điệp điệp trùng kích bốn phương tám hướng.

Một thân ảnh đỏ như máu xuất hiện trước mặt mọi người, lúc này mọi người hít khí lạnh và vô cùng kinh hãi.

Chiều dài trăm trượng, toàn thân đỏ rực, răng cưa tỏa ra hào quang rét lạnh, dường như một cái táp có thể xé rách thiên địa, đôi mắt to hung thần ác sát nhìn chung quanh, trong ánh mắt như ẩn chứa địa ngục, huyết sát ngập trời, vây cá sau lưng như đao, có thể xé mở bầu trời.

- Huyết Ngọc Đế Vương Sa!

Tiếng kinh hô từ một Thánh cấp nói ra, sợ hãi như một căn bệnh lây lan sang những người khác.

- Còn nhận ra bổn vương, ban thưởng ngươi làm thức ăn của ta.

Ánh mắt con cá mập xoay động, lập tức nhìn sang người vừa lên tiếng, ánh mắt hung thần ác sát nhìn làm người nọ khiếp sợ, sắc mặt tái nhợt không còn chút máu, toàn thân run rẩy, trên trán đổ mồ hôi lạnh, thân thể run rẩy, máu huyết như ngừng chảy.

- Không!

Lúc này hắn bộc phát lực lượng và hóa thành hào quang bay đi xa, nhưng cảnh tượng quỷ dị xuất hiện, hào quang còn chưa bay quá xa thì hào quang bay ngược vào miệng của con cá mập.

Sau đó cá mập khép miệng lại nhắm nuốt vài cái, tiếng nhắm nuốt vang lên bên tai mọi người, toàn thân mọi người nơi đây run rẩy.

Ăn tươi, người nọ bị ăn tươi, phải biết rằng người nọ có thực lực Thánh cấp cửu tinh trung kỳ, không ngờ đối mặt con cá mặt lại biến thành con sâu cái kiến, không có chút sức mạnh phản kháng, bị giết chết ngay lập tức.

Sắc mặt hai người Lam Kiếm Sinh và Lôi Ma Tôn khó nhìn, cảm giác hồi hộp sinh ra trong lòng bọn họ.

- Ha ha ha ha, ăn ngon, ăn ngon, huyết nhục Nhân tộc đúng là mỹ vị, nếu thân thể cường đại hơn chắc chắn sẽ rất giòn.

Con cá mập không ngừng nghiền hàm răng sau đó cười to.

Các cường giả Thánh cấp khác của Nhân tộc bộc phát tốc độ nhanh nhất lui ra phía sau, sau khi bay đủ xa liền hồi hộp nhìn sang con cá mập.

Thân thể cá mập dài trăm xuất hiện hào quang ngập trời, trong huyết sắc lộ ra cảm giác như mỹ ngọc, tất cả đều biểu hiện nó chính là Huyết Ngọc Đế Vương Sa.

Huyết quang như chất ngọc bao phủ toàn thân, thân thể trăm trượng thu nhỏ lại, cuối cùng thân thể như hóa thành ngọc chất, thân thể Huyết Ngọc Đế Vương Sa hóa thành hình người, chất ngọc hóa thành áo giáp màu đỏ có đồ án cá mập vô cùng sống động.

Hóa thành hình người nhìn có vẻ tương tự Nhân tộc nhưng mái tóc của hắn có màu đỏ, mái tóc dài không gió tự bay, trên mặt còn mang theo lãnh ý dữ tợn, đôi mắt mang theo huyết quang sáng bóng, ánh mắt nhìn mọi người chung quanh như nhìn đồ ăn, nhiều người không rét mà run, hàn răng màu trắng sắc bén và tỏa ra hào quang lạnh buốt, nhiều người sởn gai ốc, huyết nhục toàn thân đang giật giật.

- Có nên ăn tươi các ngươi hay không đây?

Huyết Ngọc Đế Vương Sa lầm bầm.

- Được rồi, hôm nay cung điện quan trọng hơn.

Cho dù cung điện là cường giả Nhân tộc lưu lại, chủng tộc khác đạt được cũng có chút thu hoạch, huống chi từ trình độ nhất định suy yếu thực lực Nhân tộc cũng được.

Hơn năm mươi mấy cường giả Thánh cấp lui ra xa xa, căn bản không dám tới gần chút nào, bởi vì bọn họ sợ hãi không dám tới gần, bởi vì sẽ biến thành đồ ăn của Huyết Ngọc Đế Vương Sa.

Sắc mặt Lam Kiếm Sinh và Lôi Ma Tôn âm trầm, bọn họ đoán được thực lực của Huyết Ngọc Đế Vương Sa đạt tới cấp độ nào.

Cường giả Thánh vương!

- Huyết Ngọc Đế Vương Sa, ngươi đã là vương cấp, cung điện này không có bao nhiêu tác dụng với ngươi.

Lam Kiếm Sinh lên tiếng.

- Có tác dụng hay không cũng không phải ngươi nói tính tóan.

Huyết Ngọc Đế Vương Sa nhìn sang Lam Kiếm Sinh, ánh mắt làm toàn thân Lam Kiếm Sinh rét run, hắn nói:

- Bổn vương muốn tòa cung điện này, muốn chết thì cứ tranh đoạt.

Cho dù Lam Kiếm Sinh hay Lôi Ma Tôn đều muốn trở thành cường giả Thánh vương, cho nên, mới chịu tranh đoạt cơ duyên cung điện này, nhưng Huyết Ngọc Đế Vương Sa trước mặt có thực lực giết bọn họ, bọn họ chẳng khác gì con sâu cái kiến, mạnh hơn nữa cũng chỉ biến thành đồ ăn của Huyết Ngọc Đế Vương Sa.

Cơ duyên trước mặt lại bỏ qua cũng không coi vào đâu, bọn họ vô cùng không cam lòng nhưngkhông thể làm gì, tất cả bởi vì thực lực không đủ.

Nhìn thấy mình uy hiếp nhiều Nhân tộc, Huyết Ngọc Đế Vương Sa vô cùng đắc ý.

Nếu như có thể hắn muốn ăn tươi toàn bộ Nhân tộc ở đây, đáng tiếc, hải vực này có quy tắc làm việc của hải vực, ăn tươi một hai người sẽ không có chuyện gì, nếu như ăn quá nhiều sẽ chọc phiền toái cho bản thân, cường giả Thánh vương của Nhân tộc cũng không ngồi yên không quan tâm.

Tuy nó thập phần tự ngạo nhưng cũng biết trong cường giả Thánh vương cũng có một ít người giết được nó.

Nhưng dùng thực lực của nó chấn nhiếp Nhân tộc, bọn họ không dám mạo phạm mình thì thôi, nếu như bọn họ chủ động mạo phạm thì không tệ, nó có thể ăn tươi bọn họ.

Cung điện tỏa ra hào quang năm màu sáng ngời, dần dần biến yếu, qua một lúc biến mất không thấy bóng dáng, đến lúc đó nó sẽ đi vào bên quét sạch toàn bộ bảo vật, cũng không lưu cho Nhân tộc chút nào, gián tiếp suy yếu thực lực của Nhân tộc.

Lúc này có một đạo kiếm quang từ xa bay tới gần, vào lúc mọi người nơi này vừa có cảm giác, kiếm quang đã xuất hiện cách cung điện không xa.

- Lại có Thánh cấp Nhân tộc tới, khí huyết cường đại, ăn vào chắc chắn rất mỹ vị.

Cái lưỡi đỏ tươi của Huyết Ngọc Đế Vương Sa liếm qua hàm răng sáng bóng, đôi mắt mang theo tham lam nhìn chằm chằm vào người vừa tới, nó xúc động muốn ăn tươi người này ngay lập tức.

Cảm nhận ánh mắt ác ý nhìn mình, Sở Mộ quay đầu nhìn qua, đôi mắt tiếp xúc với Huyết Ngọc Đế Vương Sa, nhìn thấy ánh mắt tham lam và khát máu khắc sâu vào trong mắt, Sở Mộ cau mày và cảm thấy không khỏe, điểm này làm Huyết Ngọc Đế Vương Sa cảm thấy kinh ngạc, từ khí tức câấn động thì đối phương chỉ là Thánh cấp đỉnh phong mà thôi.