Dựa theo lý luận bình thường, thời gian ba mươi năm đối với cường giả Thánh cấp mà nói, trên thực tế lại là cường giả Thánh cấp trung giai. Khoảng thời gian này không hề dài, có thể khiến cho bọn hắn tăng một trọng tu vi lên hay không cũng không xác định.
Có lẽ đối với những thiên tài yêu nghiệt kia mà nói, thời gian ba mươi năm đủ để đem tu vi tăng lên một mảng lớn. Nhưng mà từ Vạn Cổ cảnh tứ trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên sơ kỳ, đây là ba trọng thiên lớn, hơn nữa lại là từ trung giai nhảy vọt lên cao giai, độ khó so với bình thường còn lớn hơn.
- Kỳ ngộ không ngừng sao? Quả thực là nực cười, tài nguyên của Lưu Phóng chi địa kia có thể so sánh với Thâm Lam thế giới chúng ta hay sao? Nếu không phải bất đắc dĩ, ai mà nguyện ý tiến vào bên trong cơ chứ?
Một người trong đó cười nhạo không thôi.
- Lùi một vạn bước mà nói, coi như là ba mươi năm không ngừng đạt được kỳ ngộ, cũng không thể khá hơn chút nào. Nói không chừng tu vi của hắn ta hiện tại còn chưa tiến vào Thánh cấp cao giai a.
- Không nên xem thường địch nhân, năm đó Sở Mộ chỉ là Vạn Cổ cảnh tứ trọng thiên sơ kỳ có thể miễn cưỡng chạy trốn dưới tay nhiều cường giả, cuối cùng còn tiến vào Lưu Phóng chi địa cho nên hắn nhất định có chỗ hơn người. Huống chi hắn lại là yêu nghiệt vạn cổ khó gặp, so với những yêu nghiệt trên đời hiện tại còn xuất sắc hơn, thời gian ba mươi năm chưa hẳn đã không thể tăng tiến một mảng lớn.
Người đứng đầu mười người nói. Đương nhiên trong lòng hắn cũng không tin, thời gian ba mươi năm tu vi của Sở Mộ có thể tăng lên bao nhiêu. Có thể từ Vạn Cổ cảnh tứ trọng thiên sơ kỳ đạt tới Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên cũng đã khiến cho người ta khiếp sợ không thôi rồi.
- Đại ca, đó là chuyện không óc khả năng. Nhìn bốn yêu nghiệt của bốn thế lực siêu cấp trong Thiên cổ vực mà xem. Thời gian ba mươi năm lại có rất nhiều tài nguyên bồi dưỡng, hôm nay tu vi bọn họ khó khăn lắm mới đạt tới Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên. Lưu Phóng chi địa tài nguyên thiếu thốn, căn bản không thể nào so sánh được với Thâm lam thế giới.
Một ít nhận thức của bọn hắn về Lưu Phóng chi địa là từ điển tịch ghi lại, tình huống thực tế bọn hắn cũng không biết.
Đương nhiên nói tài nguyên trong Lưu Phóng chi địa thiếu thốn hơn so với Thâm Lam thế giới là thực. Chỉ là địa vực của Lưu Phóng chia địa nhỏ hơn Thâm Lam thế giới, số lượng tu luyện giả trong đó cũng không có cách nào so sánh với Thâm Lam thế giới, tài nguyên cũng tập trung chủ yếu trong tay một ít thế lực lớn.
Chỉ là cơ duyên Sở Mộ thâm hậu, lại thiên phú xuất chúng. Sau khi tiến vào Lưu Phóng chi địa một đường liên tiếp tăng trưởng tu vi, tại thời khắc sinh tử lại đột nhiên tăng mạnh, khiến cho tiến cảnh tu vi của hắn rất nhanh, vượt qua người cùng bối phận.
Tốc độ tinh tiến như vậy cho dù là chúng cường giả trong Lưu Phóng chi địa cũng không thể nào đoán trước được chứ đừng nói tới một đám người không hiểu Lưu Phóng chi địa.
Cho nên bọn hắn cho rằng thời gian ba mươi năm, coi như tu vi Sở Mộ có tăng lên thì cũng không thể nào quá mức không hợp thói thường, nhiều nhất thì tương đương với những yêu nghiệt trong Thâm Lam thế giới. Dĩ nhiên bọn hắn sẽ không quá xem trọng Sở Mộ.
- Được rồi, bất kể thế nào Chiến Vương đại nhân đã phái huynh đệ chúng ta ra chấp hành nhiệm vụ, chúng ta phải hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn mỹ.
Người đứng đầu mười người nói.
- Huống chi Sở Mộ kia coi như tu vi không cao nhưng có lẽ còn có thủ đoạn khác. Các ngươi không nên quên, ba mươi năm trước một tuyệt thế cường giả của Hắc Bạch Viên cung đã bị chém đứt một tay.
- Hừ, đệ dám khẳng định Sở Mộ kia tất sẽ không lần nữa tìm được vị Tuyệt Thế cường giả kia tới bảo hộ hắn. Nếu không thì hắn cần gì phải trốn vào Lưu Phóng chi địa chứ?
- Đúng vậy, đó nhất định là một loại át chủ bài, một khi dùng xong sẽ không có cách nào dùng nữa
Đối với Sở Mộ, các thế lực như Hoàng Đình đã từng có người chuyên môn nghiên cứu qua, cuối cùng còn nhất trí đưa ra một kết luận, mà những kết luận kia vô cùng sát thực, ví dụ như người áo xanh bảo hộ Sở Mộ năm đó rất có thể là át chủ bài chỉ có thể dùng một lần.
Chỉ là bất kể bọn hắn có nghiên cứu sâu tới đây, gần sát sự thực như thế nào cũng không thể dự liệu được. Sở Mộ lúc này đã sớm không cần mượn lực của Thanh Diệp, bản thân hắn đã có được thực khủng bố của Tuyệt Thế cường giả, không chỉ nói Hoàng đình không biết, coi như là Thiên tộc truyền lại tin tức cho Hoàng đình, dựa vào Thiên Cơ đại trận suy tính cũng không thể nào suy tính ra được.
- Tăng thêm tốc độ, tránh đối phương rời khỏi Thiên Thủy vực.
Lập tức tốc độ của mười người lại nhanh hơn một phần.
...
- Sở Mộ, người áo xanh kia, thù chặt tay ba mươi năm trước hôm nay ta sẽ trả lại cho ngươi.
Đạo quang mang một trắng một đen giao nhau kia truyền ra thanh âm tràn ngập giận dữ, chính là Tuyệt Thế cường giả của Hắc Bạch Viên cung ngăn cản Sở Mộ tại Hôi Vụ chi cảnh, lại bị một kiếm của Thanh Diệp chặt đứt tay.
Sau khi hắn thu được tin tức từ Thiên tộc, lập tức xuất quan, khởi hành, chạy tới Thiên Thủy vực.
Đúng vậy, ngày đó Thiên Cơ tử dưới Thiên Cơ đại trận tiến hành suy tính, nhìn thấy mặt Sở Mộ. Trải qua nguyên lão Thiên tộc xác nhận, đây chính là yêu nghiệt nhân tộc Sở Mộ, ba mươi năm trước từng chạy thoát khỏi tay các cường giả, bị đuổi giết tới bước đường cùng phải tiến vào Lưu Phóng chi địa.
Cho dù các nguyên lão Thiên tộc khó mà tin được, chỉ bằng một nhân tộc, cho dù là yêu nghiệt vạn cổ khó thấy có thể mang tới tai nạn cho Thiên cộc. Nhưng mà Thiên cơ suy tính lại không phải là giả, cho nên bọn hắn không thể không coi trọng. Vì vậy bọn hắn mới đem tin tức truyền lại cho Hắc Bạch viên cung và người có cừu oán với Sở Mộ.
Mục đích của người Thiên tộc đương nhiên là muốn để cho người Hoàng đình và Hắc Bạch viên cung xuất động trước, thăm dò Sở Mộ một chút. Sau khi kết luận Sở Mộ không có cách nào chạy trốn dưới tay của cường giả Hoàng đình và Hắc Bạch viên cung, khi đó Sở Mộ cũng không có tư cách để cho bọn hắn coi trọng.
...
Tiện tay giải trừ phong cấm, cả người phóng lên trời, lơ lửng ở độ cao ngàn trượng trên không trung.