Hoàng kim tội dân vương chính là tồn tại tam luyện đỉnh phong. Trái tim của nó cứng rắn vượt xa hoàng kim tội dân nhất luyện, cho dù lực lượng Sở Mộ tăng lên tứ luyện cũng không cách nào tổn thương mảy may, càng đứng nói đâm xuyên qua.

Vì thế Sở Mộ không thể không sử dụng kiếm ý, cho dù nguy hiểm rất lớn.

Nhưng nguy hiểm này so sánh với tính bản thân, thất vương thậm chí Nhân tộc trong lưu vong chi địa lại không có ý nghĩa gì, cho nên hắn đánh bạc thắng.

Muốn đâm xuyên qua trái tim hoàng kim tội dân vương có độ khó lớn hơn phá hủy nó nhiều. Sở Mộ vận dụng kiếm ý đánh nát trái tim là có lợi nhất nhưng đáng tiếc thời gian không cho phép.

Lực lượng cường đại biến mất, Sở Mộ thu hồi kiếm ý trong thế giới tinh thần, tránh để nó xuất hiện rung động quá lớn.

Hoàng kim tội dân vương không ngừng lui ra phía sau, Liệt Hoàng Linh Kiếm cấm ở trái tim của nó.

Lưc lượng toàn thân trào ra ngoài, xói mòn nhanh chóng, khí tức của hoàng kim tội dân vương hạ thấp nhanh chóng, tam luyện đỉnh phong... Tam luyện hậu kỳ... Tam luyện trung kỳ... Tam luyện sơ kỳ... Nhị luyện đỉnh phong...

Trong nháy mắt từ tam luyện đỉnh phong hạ thấp đến nhất luyện cấp độ, dù vậy tốc độ suy yếu không ngừng diễn ra.

Hoàng kim tội dân vương tức giận tấn công SỞ Mộ.

Thất vương giết đến, bảy đạo kiếm quang đánh lui hoàng kim tội dân vương.

Sở Mộ lui nhanh ra sau, hắn kéo dài khoảng cách và khôi phục lực lượng, hắn triệu hồi vĩnh hằng linh kiếm ra, nhìn chằm chằm vào hoàng kim tội dân vương.

Bị thất vương vây công, hoàng kim tội dân vương không ngừng suy yếu, phòng ngự trên lớp da của nó hạ thấp rất nhanh.

Dưới bảy đạo kiếm quang tấn công, hoàng kim tội dân vương đứng bất động và ngã xuống.

- Rốt cục cũng giết chết.

- Giải trừ nguy cơ.

Thất vương thở ra một hơi, bọn họ vui mừng không thôi.

- May mắn có Sở tiểu hữu ah.

Mọi người kích động không thôi, liên tục nhìn sang Sở Mộ.

- Ta cũng không phải đối thủ của hoàng kim tội dân vương.

Sở Mộ cười nói:

- Vẫn là công lao của các vị tiền bối.

- Thiếu một thứ cũng không được

Huyền Diệu Vương nói, đôi mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.

- Sở tiểu hữu, ta phát hiện ngay từ đầu chiến đấu ngươi cũng không có sử dụng bất cứ kiếm ý nào, một kiếm cuối cùng lại dùng một tia kiếm ý, mặc dù chỉ là một tia đã làm ta sợ hãi,không biết đó là kiếm ý gì?

- Bởi vì một ít nguyên nhân, ta tạm thời không thể vận dụng kiếm ý.

Sở Mộ giải thích.

- Lần này lại không dùng kiếm ý không được, loại kiếm ý này là kiếm ý mới do ta cô đọng ra, lực lượng tràn ngập hủy diệt, nó cực đoan hơn cả hủy diệt kiếm ý nhưng chưa có tên.

- Kiếm ý mới.

Thất vương cảm khái không thôi.

- Lực lượng hủy diệt cực hạn, hủy diệt cực đoan, kiếm ý này thập phần đáng sợ.

Bạch Ngân Vương rút Liệt Hoàng Linh Kiếm đang cắm vào trái tim hoàng kim tội dân vương ra, nhìn Liệt Hoàng Linh Kiếm và nhìn trái tim bị xuyên thủng liền hồi hộp.

Trên hoàng kim chi tâm có hai vết thương, đó là hai miệng vết thương đâm xuyên qua trái tim, hai vết thương cũng không nhất trí, miệng vết thương phía sau là kiếm thương hết sức rõ ràng, nhưng miệng vết thương phía trước lại kỳ lạ, thập phần bóng loáng, giống như bị lực lượng nào đó tan rã chứ không phải đâm xuyên qua.

Biến mất, trực tiếp biến thành hư vô.

- Yên diệt... Loại kiếm ý này gọi là yên diệt kiếm ý đi.

Bạch Ngân Vương vô ý thức nói ra, chợt kịp phản ứng hắn giao Liệt Hoàng Linh Kiếm giao cho Sở Mộ.

- Linh tính của kiếm bị kiếm ý phá hư, loại kiếm ý này vô cùng bá đạo.

- Yên diệt kiếm ý, cái tên rất chính xác, đa tạ tiền bố.

Sở Mộ cười nói, đồng ý với cái tên của kiếm ý, tiếp nhận Liệt Hoàng Linh Kiếm xem xét, hắn tiếc hận, bởi vì thân kiếm rách nát đã biến thành kiếm thường.

Cho dù chỉ dùng một tia yên diệt kiếm ý nhưng yên diệt kiếm ý đã tạo thành tổn thương linh tính của Liệt Hoàng Linh Kiếm, hơn nữa lúc đâm vào tội dân chi tâm lại bị phản kích đáng sợ, làm cho Liệt Hoàng Linh Kiếm bị hao tổn.

Nói ngắn lại, Liệt Hoàng Linh Kiếm xem như phế, may ắn còn có vĩnh hằng linh kiếm để dùng.

- Xem ra phải đào tạo thanh kiếm thích hợp với yên diệt linh kiếm.

Sở Mộ nói thầm.

Trong đan điền, kiếm phôi Tiên Thiên linh kiếm không ngừng rèn luyện, sớm lúc trước kiếm phôi này được luyện thành vĩnh hằng linh kiếm, nhưng Sở Mộ bị thời gian hạn chế, bởi vì hắn ý định dung nhập một lực lượng vào kiếm phôi, về phần đó là lực lượng gì thì hắn không rõ, cuối cùng cũng có quyết định.

- Dung nhập yên diệt kiếm ý vào bên trong, đào tạo nó thành yên diệt linh kiếm, không những không bị yên diệt kiếm ý tổn thương, còn có thể tăng phúc cường độ kiếm ý.

Sở Mộ suy nghĩ.

- Hiện tại yên diệt kiếm ý chưa thành hình, ta phải chờ đợi.

Trải qua nhiều năm như vậy, kiếm ý bình thường cũng chuyển hóa một phần thành yên diệt kiếm ý, lần này lực lượng yên diệt tiêu hao rất nhiều, đây cũng là nguyên thân Sở Mộ không dám vận dụng nó, nếu là trước kia hắn sử dụng thì nó sụp đổ, kiếm củi ba năm thiêu một giờ, hiện tại vận dụng chỉ gánh một chút nguy hiểm nưng vẫn có mấy thành xác xuất thành công.

Dù là như thế Sở Mộ cũng không dám tùy tiện vận dụng, chỉ có lúc sinh tử trước mắt mới dùng một lần.

- Đi thôi, đã giải trừ nguy cơ, không cần thiết phải lưu lại nơi này.

Đồ Huyết Vương lên tiếng, mọi người khởi hành, nhanh chóng ly rời khỏi huyệt động.

- Sở tiểu hữu, hôm nay cấp độ của ngươi vượt qua kiếm tinh, đã là cấp vươn giả rồi.

- Lưu vong chi địa từ xưa đến nay chỉ có thất vương, cũng không phải chúng ta không muốn vương giả thứ tám xuất hiện, mà là không có người nào xuất hiện, hiện tại Sở tiểu hữu cảnh giới vẫn là Thánh cấp nhưng lực lượng đã là vương giả.

- Bát vương!

- Đúng, Sở tiểu hữu, sau khi quay về chúng ta sẽ truyền tin tức ngươi là bát vương, từ đó hưởng thụ vinh quang vô thượng.

- Sở tiểu hữu trước kia có danh xưng Vô Song Kiếm Tinh, lần này trở thành bát vương, không bằng gọi hắn là Vô Song Vương đi.

- Bảy vị tiền bối, ta không có ý kiến gì, nhưng danh hiệu Vô Song Vương quá lớn.

Sở Mộ nói.

- Sở tiểu hữu, ngươi gánh nổi danh hiệu này.

Đồ Huyết Vương nói.

- Cảnh giới Thánh cấp lại có thực lực vương giả, một ngày ngươi bước vào cảnh giới vương giả chính thức, thực lực của ngươi sẽ vượt qua chúng ta, ngay cả sáu đại tinh thần tiếp nhân truyền thừa của chúng ta cũng không cách nào so sánh với ngươi, cho nên ngươi xứng đáng.

Huyền Diệu Vương nói.