Dưới địa phương nguyên khí thiên địa và sinh cơ nồng đậm đương nhiên có thể nhanh chóng thi triển ra được. Mà ở loại địa phương nguyên khí thiên địa mỏng manh như Hắc Thần bí cảnh, sinh cơ yếu ớt, không biết phải hấp thu bao lâu mới có thể thành công thi triển ra bí pháp Thần Hoang Quy nguyên.

Tăng lên, tăng lên...

Lâm Trấn Thông nhạy cảm phát hiện được khí tức của Sở Mộ biến hóa, phong mang tăng lên gấp chục lần.

- Chết.

Hắn lại lần nữa rống lớn, như là Tà long rít gào, sóng âm trùng kích ra, đơn giản có thể đánh nát cường giả Thánh cấp cửu tinh tầm thường.

Móng vuốt sắc bén lần nữa chộp tới, hai móng đều xuất, xé rách không gian, từng vết rách màu đen xuất hiện, giống như là bút vẽ và kéo lê trên tờ giấy màu trắng vậy.

Trước đó, quỹ tích như vậy Sở Mộ không thể nào phán đoán ra, chỉ có thể dựa vào tiềm thức miễn cưỡng chống cự.

Hôm nay hắn có thể mơ hồ nắm bắt được quỹ tích của móng vuốt.

Song kiếm xuất kích.

Từ bị động chịu đánh bắt đầu chuyển thành chủ động.

Kiếm quang sắc bén biến hóa, đánh trúng hai móng vuốt một cách chuẩn xác. Phong mang gấp mười lần va chạm với móng vuốt sắc bén. Mặc dù không có hoàn toàn đánh lui móng vuốt, nhưng mà vẫn ngăn cản được một chuust.

Chấn chi chân ý, song kiếm chấn động, móng vuốt sắc bén sụp đổ. Lúc này Xuyên Vân kiếm thức xuất hiện.

Phản kích, Sở Mộ nắm bắt cơ hội, bắt đầu phản kích.

Trong lòng Lâm Trấn Thông vô cùng khiếp sợ, hắn không có cách nào tưởng tượng được dưới loại tình huống này Sở Mộ vẫn có thể đưa ra phản kích, thực sự quá mức không thể tưởng tượng nổi.

Sát cơ của hắn đối với Sở Mộ đã tới mức tậ ncùng.

Giết, phải giết chết Sở Mộ. Vô luận thế nào, dù bản thân bị thương cũng phải giết chết đối phương. Nếu không một khi thời gian của Tà Long biến vừa tới sẽ tự động giải trừ. Mà khi đó tinh huyết của bản thân hắn thiếu hụt, lực lượng tiêu hao quá độ, một thân thực lực chỉ có thể phát huy ra được một hai thành. Dưới tình huống như vậy tuyệt đối khó có thể thoát cái chết. Một khi hắn chết đi, nhi tử độc nhất Lâm Tử Kỳ của hắn chỉ sợ cũng không có cách nào may mắn thoát khỏi.

Cho nên vì bản thân, vì nhi tử độc nhất, phải giết chết đối phương, phải trước khi Lâm Tử Kỳ giải trừ, giết chết đối phương.

Dưới tín niệm kiên định, khiến cho sát cơ của Lâm Trấn Thông càng thêm mạnh mẽ. Một thân thực lực dường như cũng đạt được tăng phúc, tốc độ ra trảo nhanh hơn, nhanh hơn một phần.

Cái đuôi sau lưng hung hăng quật tới, hất lên, giống như có thể đánh vỡ núi cao, mang theo lực lượng khủng bố đánh tới.

Quá nhanh, mặc dù Sở Mộ đã có thể cảm thấy, nhưng mà lại khó có thể né tránh. Không có cách nào né tránh thì chỉ có thể cứng chọi cứng mà thôi.

Kiếm chi chân ý, Chấn chi chân ý.

Chấn Thiên kiếm thức.

Thanh âm vang vọng bốn phía, dưới va chạm, kiếm bị bắn ngược về phía sau. Mà cái đuôi của Lâm Trấn Thông chỉ dừng lại một chút, tiếp tục vung tới.

Mạnh mẽ, thực sự quá mạnh mẽ, lực lượng cực lớn không gì so bì nổi, tối thiểu cũng đạt tới cấp độ Thánh thể lục cấp. Lân phiến cứng rắn có được lực phòng ngự kinh người, mạnh mẽ kháng trụ Chân Thiên kiếm thức đánh tới. Như vậy cũng chỉ bị nghiền nát vài miếng lân phiến, rất nhanh đã khôi phục lại như ban đầu.

Lúc này lực lượng, tốc độ, lực phòng ngự, lực phản ứng, năng lực tự lành của Lâm Trấn Thông.... tất cả các mặt quả thực đều đạt tới một trình độ kinh người, đạt tới tình trạng khiến cho người ta bó tay chịu chết.

Vĩnh Hằng linh kiếm bị bắn ngược lại, lực phản chấn mạnh mẽ trùng kích bàn tay, trùng kích cánh tay của Sở Mộ.

Mắt thấy cái đuôi mang theo uy lực đáng sợ đánh tới, tay phải Sở Mộ khẽ động. Liệt Hoàng Linh Kiếm hung hăng chạm vào Vĩnh Hằng linh kiếm, tay trái phát lực, đem lực phản chấn và lực trùng kích Liệt Hoàng Linh Kiếm kết hợp với nhau. Lại lần nữa thi triển ra Chấn thiên kiếm thức.

Một kiếm này tạo thành gánh nặng càng lớn cho cánh tay của Sở Mộ. Xương cốt truyền ra thanh âm không chịu nổi, uy lực quá mạnh mẽ. Nghiễm nhiên giống như hai chiêu Chấn thiên kiếm thức chồng chất lên nhau.

Lại một lần nữa va chạm, kiếm và cái đuôi của Lâm Trấn Thông trong nháy mắt dừng lại, thời không cũng như cứng lại.

Tiếp đó, gợn sóng giống như răng cưa từ chỗ kiếm và cái đuôi va chạm nổ tung, trùng kích tám phương. Mặt đất bị nghiền nát, tung bay, tạo thành một cái khe rãnh thật sâu. không trung cũng giống như bị xé nứt, một đạo quang mang màu đen tràn ngập.

Lực phản chấn kinh người lại lần nữa bộc phát ra.

Sở Mộ chỉ cảm thấy thân kiếm bắn ngược về, cơ bắp cánh tay trái giống như bị xé nứt, gân mạch bị hao tổn. Xương cốt cũng xuất hiện vết rạn. Hắn vội vàng lùi về phía sau, dựa thế kéo giãn khoảng cách. Cho bản thân thờ igian tự lành, đồng thời còn có thời gian hóa giải lực lượng.

Lực lượng cường đại trùng kích, phản chấn. Cái đuôi của Lâm Trấn Thông hơi dừng lại, sau đó lại vung về phía sau. lực lượng khủng lồ kéo thân thể hắn lùi về phía sau vài trượng mới dừng lại. Mà Sở Mộ đã nhân cơ hội này bắn về phía sau chừng mấy chục thước.

Thân thể vừa mới ổn định, Lâm Trấn Thông lại lần nữa bộc phát, hóa thành tia chớp màu đỏ phóng về phía Sở Mộ.

Tín niệm, tín niệm tất sát, quyết tâm tất sát.

Sở Mộ khó chơi như vậy càng không thể buông tha. Nếu không chờ tu vi hắn tăng lên một chút nữa, khi đó hắn sẽ không làm gì được đối phương.

- Phụ thân...

Lâm Tử Kỳ ở phía xa cơ hồ quên hít thở.

Vốn hắn cho rằng Sở Mộ sẽ bị chém giết, không ngờ Sở Mộ lại ương ngạnh như vậy, tùy ý để cho phụ thân hắn toàn lực, điên cuồng tấn công mà vẫn có thể chống đỡ cho tới bây giờ, hơn nữa còn phản kích được.

Địch nhân như vậy thực sự là đáng sợ.

Giờ phút này trong lòng Lâm Tử Kỳ thậm chí còn sinh ra một tia hối hận. Sớm biết như vậy lúc trước ở trên đấu giá hội không nên uy hiếp đối phương. Coi như uy hiếp đối phương, sau này không nên phái Doanh vệ đi chặn giết đối phương. Nếu như vậy cũng không có kết thù như hiệ ntại.

Hện tại nói gì cũng đã muộn.

- Chết. Nhất định phải giết chết.

Chưa bao giờ có một khắc nào Lâm Tử Kỳ thống hận mình như vậy. Thực lực không đủ cường đại, bằng không có thể liên thủ với phụ thân hắn, chém giết cường địch.

Lâm Trấn Thông dùng toàn lực tấn công, Sở Mộ phòng ngự, tìm cơ hội phản kích.

Chỉ là cơ hội phản kích rất ít, hơn nữa mỗi một lần phản kích đều bị Lâm Trấn Thông ngăn cản được.

Luận lực lượng, tốc độ đều không bằng Lâm Trấn Thông thi triển Tà Long biến. Mà nhất là lực phòng ngự của Lâm Trấn Thông lúc này lại hết sức kinh người, khó có thể đánh bại.