Ngay sau đó, hai mắt của bọn hắn cơ hồ lồi ra, thiếu một ít rớt xuống, bởi vì bọn họ chứng kiến, gia hỏa Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai kia, vậy mà lại lấy ra Thanh Đồng chi tâm, lúc này, là 100 viên Thanh Đồng chi tâm.

100 viên Thanh Đồng chi tâm a, đối với rất nhiều Thánh cấp cấp trung mà nói, đó là tài phú mong muốn cũng không thể có, đối với rất nhiều Thánh cấp Thất Tinh thậm chí Bát Tinh mà nói, y nguyên là một số tài phú rất lớn, đủ để cho bọn hắn động tâm.

Ngay cả những Thánh cấp Thất Tinh chiếm cứ tế đàn kia, đáy mắt cũng lộ ra thần sắc tham lam.

Tuy bọn hắn chiếm cứ tế đàn, định ra quy củ, ở trên trình độ nhất định phải tuân thủ, nhưng không có nghĩa bọn hắn nhất định phải tuân thủ, thời điểm lợi ích đủ lớn, thân huynh đệ cũng trở mặt thành thù, không có gì quá kỳ quái.

Lúc này Sở Mộ bày ra thực lực cùng tài phú, căn bản là không có quan hệ trực tiếp.

Phải biết rằng, có được bao nhiêu tài phú, phải có bấy nhiêu thực lực đi bảo hộ, nếu không, ở trong mắt người khác, là một con dê béo, hiển nhiên hiện tại Sở Mộ ở trong mắt rất nhiều người, là một con dê béo, còn là loại rất mập kia.

Sở Mộ lại không để ý, hoặc là nói, hắn không có chú ý tới, lúc này toàn bộ tâm tư của hắn đều bị Hắc Thần Cự Kiếm hấp dẫn, dung không được cái khác.

Mà đứng ở trong tế đàn, đã được lực lượng của tế đàn bảo hộ, ngoại lực, cho dù là một kích toàn lực của Thánh cấp Cửu Tinh đỉnh phong, cũng không cách nào rung chuyển.

Hiện tại Sở Mộ thập phần an toàn.

100 viên Thanh Đồng chi tâm, cũng bị lực lượng của tế đàn xuyên thủng, bao vây lại, chợt, biến thành năng lượng thuần túy, ngưng tụ thành một hào quang màu vàng xanh nhạt, phóng lên trời, bắn về phía Hắc Thần Cự Kiếm, chui vào bên trong.

Hắc Thần Cự Kiếm run lên, đối với phía trước chấn động càng thêm rõ ràng rõ ràng mãnh liệt một ít.

Đón lấy, từ trong Hắc Thần Cự Kiếm bắn ra một đạo kiếm quang màu bạc, so sánh với đạo kiếm quang trước càng thêm thuần túy, đây là Kiếm Lực cấp năm.

Đạo kiếm quang này, phảng phất như có một Kiếm Tu vô hình tuyệt thế nhắm Sở Mộ xuất kiếm, một kiếm đâm thẳng đến, không có chút biến hóa nào, không có kỹ xảo dư thừa, có, chỉ là một kích vô cùng đơn giản, nhưng một kích này, lại cho Sở Mộ một loại cảm giác, phản phác quy chân, kiếm phong nội liễm.

Một kiếm như vậy, đã tới gần cảnh giới kiếm pháp của Sở Mộ.

Hắn vẫn có thể tránh đi, bất quá, không cần né tránh.

Kiếm Lực cấp năm, lại lần nữa chui vào mi tâm Sở Mộ, tiến vào trong cơ thể, nhanh chóng vờn quanh một vòng, tiếp xúc với Kiếm Lực cấp chín của Sở Mộ.

Kiếm Lực cấp năm cùng Kiếm Lực cấp chín chênh lệch rất lớn, nên Kiếm Lực cấp năm kia lại ly khai mi tâm của Sở Mộ, cảm giác không hiểu của Sở Mộ tăng cường thêm một bước.

- Thì ra là thế.

Trong mơ hồ, tựa hồ Sở Mộ nắm chắc đến cái gì, hắn cẩn thận tự hỏi, nhớ lại cảm giác từ khi Kiếm Lực cấp một nhập vào cơ thể đến Kiếm Lực cấp năm nhập vào cơ thể lưu lại, loại cảm giác này, kỳ thật là giống nhau, có thể nói là nhất mạch tương thừa, từ cạn đến sâu, thời gian dần qua tăng cường.

- Nếu có thể có được một ngàn Thanh Đồng chi tâm hiến tế, loại cảm giác này sẽ càng thêm rõ ràng hơn, còn nếu có thể dùng Bạch Ngân chi tâm hiến tế, chỉ sợ, ta có thể hoàn toàn biết được loại cảm giác này, rốt cuộc là ám chỉ cái gì, mà không phải như hiện tại, chỉ có thể men theo cảm giác kia làm một ít suy đoán.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Đáng tiếc, tuy hắn còn có Thanh Đồng chi tâm, nhưng không có tới một ngàn, chỉ còn hơn 100 viên mà thôi, tuy xem như tài phú không tệ, lại không đủ để hiến tế lần thứ sáu.

Lần này hiến tế, cũng chỉ có thể dừng ở đây rồi.

- Thật sự là ngu xuẩn, vậy mà hiến tế năm lần, lãng phí hơn 100 viên Thanh Đồng chi tâm cùng hơn một ngàn viên Hắc Thiết chi tâm, tài phú lớn cỡ nào a, cho ta mà nói..., đầy đủ để ta nắm giữ Kiếm Lực cấp năm rồi.

- Người quý có tự mình hiểu lấy, biết rõ mình không cách nào nắm giữ Kiếm Lực, hết lần này tới lần khác muốn cậy mạnh, không công lãng phí nhiều tài phú như vậy.

Những người kia lại nói tiếp, đều có chút nghiến răng nghiến lợi, như những Thanh Đồng chi tâm Hắc Thiết chi tâm kia là của bọn hắn vậy, trách cứ Sở Mộ ngu muội,,.

Ở bọn hắn xem ra, Sở Mộ năm lần hiến tế, không chỉ làm công vô dụng, còn không duyên cớ lãng phí rất nhiều tài phú, quả thực là ngu muội đến cực điểm, bọn hắn lại không rõ, Sở Mộ nhìn như lãng phí năm lần cơ hội, lãng phí không ít tài phú, kì thực đã có thu hoạch, thu hoạch kia đối với hắn mà nói, những tiêu hao này căn bản không coi vào đâu, bất quá là ngoại vật mà thôi.

- Cảm giác kia nói cho ta biết, chỉ cần hiến tế ba loại Tội Dân chi tâm là Hắc Thiết Thanh Đồng Bạch Ngân một lần, có thể chỉ dẫn ta đột phá Kiếm Lực.

Sở Mộ thầm nghĩ, đây là hắn trải qua cảm ngộ được ra kết luận, mơ hồ có vài phần xác định, nhưng thật hay không, lại cần nghiệm chứng một phen.

Nghiệm chứng, tự nhiên là phải trả giá, bất quá hiện tại Thanh Đồng chi tâm của Sở Mộ không đủ, Bạch Ngân chi tâm càng là một viên cũng không có, trong thời gian ngắn là không cách nào làm được.

Xem ra, chỉ có thể đi thu thập càng nhiều Tội Dân chi tâm nữa, chỉ khi có được một ngàn trái Thanh Đồng chi tâm cùng 1110 viên Bạch Ngân chi tâm, mới lại đến Hắc Thần Cự Kiếm hiến tế, đến lúc đó hiến tế xong, Sở Mộ tất nhiên sẽ có thu hoạch không tưởng được.

Trừ lần đó ra, tạm thời là nhìn không ra huyền diệu khác của Hắc Thần Cự Kiếm.

Sở Mộ đành phải đi xuống tế đàn, hắn vừa đi xuống, đã bị mấy Thánh cấp Thất Tinh bao vây lại.

- Tiểu bối, một mình ngươi liền hiến tế năm lần, tương đương năm người hiến tế, mười viên Hắc Thiết chi tâm rõ ràng không đủ a.

Một Thánh cấp Thất Tinh mở miệng nói.

Sở Mộ cũng không muốn tranh luận với bọn họ, trực tiếp lấy ra bốn mươi viên Hắc Thiết chi tâm cho đối phương.

Chứng kiến Sở Mộ lấy ra bốn mươi viên Hắc Thiết chi tâm, đồng tử của những Thánh cấp Thất Tinh này lập tức co rút lại, xa xa hai người đang nói chuyện với nhau, mặt mũi tràn đầy hung thần ác sát đi nhanh tới, cặp mắt của bọn hắn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, vẻ tham lam trong mắt thập phần rõ ràng, phảng phất muốn ăn thịt Sở Mộ vậy.

Giương cung bạt kiếm, hào khí khẩn trương, không khí cơ hồ cứng lại.

Ai cũng không ngờ, lại sẽ xuất hiện biến cố như vậy, thoạt nhìn, tựa hồ sẽ càng thêm phấn khích, càng để cho người chờ mong.