- Người tiến vào tu vi không thể quá thấp. Nhất định phải đạt tới cấp độ Vạn Cổ cảnh, nếu không không có cách nào thừa nhận được lực lượng bí cảnh. Sẽ chết ở trong bí cảnh, nhưng mà tu vi cũng không thể quá cao. Như vậy sẽ tiêu hao thêm nhiều lực lượng bí cảnh, làm cho bí cảnh bất ổn. Tu vi thích hợp nhất để tiến vào Bách niên bí cảnh là từ Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ tới Vạn Cổ cảnh tam trọng thiên đỉnh phong.

- Còn nữa, bên trong bí cảnh chỉ có lực lượng bí cảnh, không có loại lực lượng khác. Bởi vậy muốn nhờ bí cảnh tăng tiến tu vi chỉ có cách phục dụng nguyên đan của bản thân, hoặc là hấp thu năng lượng thạch tu luyện. bất quá cơ hội tiến vào bí cảnh khó có được, cơ hồ cả đời chỉ vẻn vẹn có một lần. Bình thường mọi người sẽ không dùng để đề thăng tu vi, mà dùng để tìm hiểu những thứ khác.

- Lực lượng bí cảnh có thể khiến cho ngươi dễ dàng tiến vào trong trạng thái tu luyện, rất tốt cho việc tìm hiểu mọi thứ.

Thanh Ẩn Vương lại nói tiếp.

Sở Mộ gật đầu.

Đạo tu luyện, nếu như thiên phú đầy đủ, tu vi chỉ cần tiêu hao thời gian mà thôi, đồng thời còn cần tiêu hao năng lượng chồng chất mà lên. Mà tìm hiểu những thứ khác không chỉ cần có thời gian, mà còn cần cơ hội.

Có đôi khi tìm hiểu một môn bí pháp hoặc là tìm hiểu một cảnh giới, bị kẹt lại, tốn mười năm, thậm chí là vài chục năm cũng không thể đột phá, có đôi khi đốn ngộ thành công là được. Ai cũng không nói được rõ.

Lực lượng của Bách Niên bí cảnh này có thể khiến cho người ta dễ dàng tiến vào trong trạng thái tu luyện, rất tốt cho việc tìm hiểu, tăng lên tâm cảnh.... Tuyệt đối so với việc dùng để tăng tiến tu vi còn tốt hơn.

có thể nói tiến vào Bách niên bí cảnh này tương đương với việc đột nhiên có thêm một trăm năm tu luyện, mà ở thế giới chân thật mới chỉ qua đi một ngày mà thôi.

- Bách Niên bí cảnh này liệu có phải mặc kệ là mười người tiến vào hay là một người đều chỉ có thể mở ra một ngày hay không?

Sở Mộ hỏi.

- Đúng vậy.

Thanh Ẩn Vương gật đầu đáp.

Sở Mộ cũng cảm thấy thế, bằng không nếu như lực lượng Bách niên bí cảnh có thể cung cấp cho mười Thánh cấp tu luyện một ngày, như vậy đổi lại chẳng khác nào cung cấp cho một Thánh cấp tu luyện mười ngày a.

Một ngày là trăm năm, mười ngày là ngàn năm.

Nếu như chọn một Thánh cấp thiên phú tốt nhất tiến vào trong. Tu luyện một ngàn năm, sau khi đi ra tuyệt đối sẽ mạnh mẽ hơn trước rất nhiều. Tương đương so với nhiều hơn người cùng thế hệ một ngàn năm tu luyện.

Hoàng thất Thương Lan muốn chọn ra một thiên tài tuyệt thế không khó. Nói không chừng còn có thiên tài cấp độ yêu nghiệt. Nhiều thêm một ngàn năm tu luyện, không biết sẽ vượt qua người cùng thế hệ bao nhiêu lần, thậm chí còn đuổi kịp rất nhiều người thế hệ trước.

- Mười danh ngạch của Bách Niên bí cảnh trên cơ bản đã định xong, Chân Kiếm hầu có được một danh ngạch.

Đế Hoàng Thương Lan nói.

Sở Mộ cũng không cảm thấy kỳ quái gì. Nếu như không phải cho hắn một danh ngạch, cũng không cần đặc biệt mời hắn từ Chân Kiếm tông chạy tới đây, hơn nữa lại còn giải thích kỹ càng về Bách Niên bí cảnh với hắn như vậy.

- Đa tạ bệ hạ.

Sở Mộ lần nữa hạ kiếm lễ.

- Dùng thiên tư của ngươi có tư cách đạt được.

Đế Hoàng Thương Lan thản niên nói, đồng thời cũng chứng minh tâm cảnh của hắn rộng lớn ra sao. Cũng không phải bởi vì Sở Mộ không phải có xuất thân từ hoàng thất Thương Lan mà loại trừ hắn ở bên ngoài. Đương nhiên nếu như Sở Mộ không tiến nhận Phong Hầu thì đừng có nghĩ tới.

Tiếp nhận phong Hầu, chẳng khác nào là người một nhà, đương nhiên phải bồi dưỡng cho tốt.

- Chân Kiếm hầu, mặc dù có một danh ngạch dành cho ngươi, nhưng mà đó cũng không phải tuyệt đối.

Thanh Ẩn Vương lại nói.

- Thiên tài muốn đi vào trong Bách Niên bí cảnh có rất nhiều, danh ngạch chỉ vẻn vẹn có mười. Chín người khác đều là người Hoàng thất. Ở Hoàng đô có căn cơ mạnh mẽ. Mà Chân Kiếm hầu ngươi tuy rằng là vương hầu, nhưng mà lại mới được phong, uy thế chưa đủ. Trogn Hoàng đô không có căn cơ hùng hậu, tự nhiên sẽ có rất nhiều người không phục. Bọn hắn sẽ khiêu khích ngươi, tranh đoạt danh ngạch của ngươi.

- Tranh đoạt như vậy đối với hoàng triều mà nói là cạnh tranh chính diện. Hoàng huynh gần đây cổ xúy hành động này, cho nên ngươi chỉ có thể dựa vào bản thân mình ứng phó mà thôi.

Thanh Ẩn vương nói, mà Đế Hoàng Thương Lan thì không nói một lời.

- Bất quá Chân Kiếm hầu có thể yên tâm, người thế hệ trước không được phép ra tay, cũng không được dùng âm mưu quỷ kế gì.

Sở Mộ nghe lời này của Thanh Ẩn vương, thoáng cái hắn đã hiểu rõ.

Thế hệ trước không được phép ra tay, như vậy cạnh tranh là người cùng thế hệ. Không cho phép âm mưu quỷ kế, dương mưu thì được.

Trêu đùa âm mưu quỷ kế cuối cùng cũng chỉ là nhất thời, chỉ có thực lực mới là vĩnh viễn, cho dù là trong triều đình cũng vậy.

Phải biết rằng Thương Lan hoàng triều là hoàng triều do Thánh Hoàng mở, mà không phải là triều đình phàm nhân. Trong triều đình của phàm nhân chú trọng trí tuệ hơn. Nói trắng ra là mưu lược. Mà Thương Lan hoàng triều là thế lực của cường giả, cần mưu lược nhất định, nhưng mà càng cần thực lực cường đại hơn.

Thương Lan hoàng triều có thể cường đại như vậy, có dũng khí và thực lực ngạng kháng với Hoàng đình, cũng không thoát khỏi chính sách và phách lược của Đế Hoàng Thương Lan. Mỗi một người lãnh đạo tốt sẽ khiến cho một thế lực ngày càng mạnh hơn, trái lại cũng vậy.

Nghĩ tới đây Sở Mộ càng thêm kính nể Đế Hoàng Thương Lan, đây là một tiền bối đáng để học tập.

- Thời gian Bách niên bí cảnh mở ra, ít thì bảy ngày, nhiều cũng phải mười ngày.

Đế Hoàng Thương Lan nói.

- Chân Kiếm hầu trước tiên cứ ở Chân kiếm phủ vài ngày. Bí cảnh được mở sẽ có người thông báo cho ngươi.

- Nếu như Chân Kiếm hầu cảm thấy nhàn rỗi thì có thể tới bảo khố, bí khố của Hoàng triều nhìn qua một chút.

Đế Hoàng Thương Lan nói, trong lời nói mơ hồ có lệnh đuổi khách.

- Chân Kiếm hầu, đi thôi. Ta mang ngươi tới Chân Kiếm phủ vừa mới được kiến tạo xong, nhất định ngươi sẽ thỏa mãn.

Thanh Ẩn vương cười nói.

Sau khi Sở Mộ nghe xong mới biết được, hóa ra hoàng thất Thương Lan còn kiến tạo phủ đệ cho mình.

Thanh Ẩn Vương mang theo Sở Mộ rời khỏi hoàng cung đi về một phía. Không bao lâu sau đã đi tới một tòa phủ đệ mới tinh.

Tường của phủ đệ là màu đỏ, lại không chói mắt, ngược lại còn tỏ rõ đại khí. Tiền viện rất rộng lớn, như là một luyện võ trường. Sau đó là đại sảnh dùng để tiếp khách.