Nhưng mà Sở Mộ thì khác, tuy rằng tài ăn nói của hắn không bằng Kim Nguyên Bảo, nhưng mà khi nói chuyện Sở Mộ lại vô cùng cảnh giác. Hơn nữa rất là trực tiếp, không có chút xấu hổ nào. Lời có thể nói thì hắn nói, lời không thể nói hắn sẽ hong nói. Chuyện này khiến cho Kim Nguyên Bảo có cảm giác miệng ba tấc lưỡi nhưng lại không có dất dụng võ, khiến hắn phiền muộn không thôi. hắn sợ nhất là gặp phải loại người thái độ kiên quyết như vậy, không nói là không nói, đánh chết cũng không nói.

Những người khác bên cạnh cũng nghe được bọn họ nói chuyện. Bọn hắn đều biết Kim Nguyên Bảo này, biết rõ bổn sự của đối phương. Cũng muốn tìm hiểu ngọn nguồn của Sở Mộ một chút. Không ngờ Kim Nguyên Bảo này lại thất thủ. Mà phương thức khiến cho Kim Nguyên Bảo thất thủ cũng rất đơn giản, rất trực tiếp, đó chính là muốn nói thì nói, không muốn nói thì không nói, không có chút ngại ngùng nào.

Thoáng cái ấn tượng của mọi người đối với Sở Mộ càng thêm khắc sâu. Đáng tiếc, Sở Mộ được Thiên Hoang Thiên lỗi bao phủ, không nhìn ra chân thân bộ dáng gì. Hơn nữa lại thêm vết xe đổ của đám người bị cắt đứt lực lượng thần hồn và thực lực cường đại của Sở Mộ, làm cho những người khác không dám tùy ý nhìn trộm nữa.

Lực chú ý của mọi người dường như cũng dời lên bốn người Sở Mộ.

Mặc dù Kim Nguyên Bảo không có thăm dò được tin tức hữu dụng gì, nhưng mà cũng không phải là bỏ qua, không tán ngẫu với Sở Mộ nữa. Kiến thức của hắn rộng rãi, tài ăn nói lại tốt. Bởi vậy nói chuyện với hắn vô cùng thú vị. Tuy rằng không có dò hỏi được căn nguyên của mình, nhưng mà Sở Mộ vẫn rất can tâm tình nguyện nói chuyện với người này.

Trong lúc nói chuyện, thời gian như nước chảy qua đi. Vòng bảo hộ màu đỏ kia bỗng nhiên lập lòe.

Màn quang mang màu đỏ chấn động, từng tầng gợn sóng lan tràn ra, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Tiếng ông ông vang lên từ yếu ớt dần dần trở nên mạnh mẽ. Giống như có đám ong bay múa bên tai vậy. Màn quang mang màu đỏ như máu kịch liệt chấn động.

Chợt, phanh một tiếng, giống như bọt khí bị phá. Quang mang màu đỏ này vỡ vụn, lộ ra cảnh tượng đằng sau màn quang mang. Thoáng cái ánh mắt của tất cả mọi người bị hấp dẫn, không có cách nào dời đi được.

Từng tòa tháp mọc lên san sát như rừng, cao thấp không đồng đều. Nhìn như lộn xộn, kỳ thực lại rất hấp dẫn.

Quan trọng nhất là mỗi một tòa tháp đều khiến cho người ta có cảm giác nguyên vẹn không hao tổn gì. Đúng vậy, mỗi một tòa tháp đều hoàn hảo không tổn hao gì. So với những tòa tháp, cung điện lúc trước hoàn toàn khác biệt. Giống như được người ta cố gắng bảo dưỡng, lưu lại vậy.

Hơn nữa bên ngoài mỗi một tòa tháp đều có một tầng lực lượng vô hình bao trùm, tản mát ra chấn động nhàn nhạt. Lực lượng vô hình kia giống như là một tầng phòng hộ, bảo hộ tòa tháp, trải qua vô số năm tháng cũng không có bị thời gian ăn mòn, làm hư hỏng.

Điều này đại biểu cho cái gì?

Tất cả mọi người hiểu rất rõ, cũng bởi vì rõ ràng cho nên hai mắt mới ngày càng sáng ngời.

Một tòa tháp nguyên vẹn không tổn hao gì, lực lượng vô hình phòng hộ bên ngoài. Chứng minh bên trong tòa tháp kia nhất định còn có bảo vật.

Mà căn cứ vào kinh nghiệm trước đó, càng tiến sâu vào trong Vạn Cổ thánh thành, cơ duyên nhận được cũng càng lớn hơn. Bảo vật nhận được tự nhiên cũng tốt hơn.

Không cần nhiều lời, mỗi một người đều hiểu rõ, kế tiếp nên làm cái gì.

Mỗi một người đều di chuyển, nếu không phải không có cách nào phi hành. Mỗi người đều hận không thể mọc thêm mấy đôi cánh, tranh đoạt trước người khác, thu bảo vật trong tất cả các tòa tháp lại. Mặc dù không có cách nào phi hành, nhưng mà cũng bộc phát ra toàn bộ tốc độ, thân hóa thành lưu quang, lập tức xẹt qua không trung, phóng tới tòa tháp.

Những tòa tháp trước mặt mọc lên san sát như rừng, không biết có bao nhiêu tòa, muốn thu tất cả bảo vật bên trong những tòa tháp này lại hoàn toàn là si tâm vọng tưởng. Không nói tới toàn bộ, chỉ thu bảo vật trong một hai tòa tháp cũng vô cùng khó khăn rồi.

Bởi vì người rất nhiều, mà bên ngoài mỗi một tòa tháp đều có lực lượng vô hình phòng hộ. Muốn thu được bảo vật bên trong tháp thì cần phá vỡ lực lượng phòng hộ bên ngoài trước.

Bốn người Sở Mộ tự nhiên không cam lòng yếu hơn người khác. Bộc phát ra tốc độ của Thánh cấp thất tinh đỉnh phong, hóa thành lưu qunag phóng tới một tòa tháp trong đó.

Lúc này những tòa tháp còn có rất nhiều, không cần tranh đoạt. Đó chỉ là hành động lãng phí cơ hội và thời gian.

Dường như tất cả mọi người đều có suy nghĩ này, cho nên lúc này cũng không có xảy ra xung đột gì.

Sở Mộ và ba người Cổ Loạn Không phân tán ra. Bốn người liên thủ có lẽ có thể nhanh chóng bài trừ lực lượng phòng hộ bên ngoài một tòa tháp, đạt được bảo vật bên trong. Nhưng mà có lẽ bên trong chỉ có một bảo vật. Nếu như bốn người tách ra có lẽ có thể phí thêm một chút thời gian bài trừ lực lượng phòng hộ bên ngoài. Nhưng mà một khi bài trừ, có thể nhận được thêm bảo vật.

Lúc này mỗi người đều để ý tới các tòa tháp, ai cũng không đi chém giết tranh đoạt, trừ phi là không đủ tòa tháp cho mọi người chọn.

Tuy rằng phân tán ra, nhưng mà tòa tháp mà bốn người Sở Mộ lựa chọn lại liền nhau, có thể chiếu cố lẫn nhau.

Song kiếm nhảy lên, rơi vào trong hai tay rồi chém ra. Kiếm quang thập tự sáng chói vô cùng xuất hiện.

Kiếm quang thập tự màu bạc lạnh lẽo trực tiếp cắt qua vòng phòng hộ vô hình bên ngoài tòa tháp. Lập tức, kiếm quang nghiền nát, mà lực lượng phòng hộ vô hình bên ngoài tòa tháp này bị kích thích, tạo ra một tầng gợn sóng, khuếch tán, lan tràn ra rồi chợt biến mất.

Sở Mộ tiếp tục xuất kiếm, lực lượng mỗi một kiếm đều ngưng tụ làm một. Công kích một điểm đồng nhất.

Gợn sóng trùng trùng điệp điệp, từ chỗ kiếm đánh xuống không ngừng lan tràn ra. Một mặt Sở Mộ xuất kiếm, một mặt dùng lực lượng thần hồn cẩn thận cảm ứng. Lực lượng phòng hộ vô hình bên ngoài tòa tháp này nói mạnh rất mạnh, nói yếu kỳ thực cũng không có cường đại như vậy. Đây chỉ là một cách nói tương đối mà thôi.

Nếu như dùng thực lực chân thân của mình, tuyệt đối không có cách nào làm rung chuyển mảy may chứ đừng nói là kích thích gợn sóng. Nhưng mà lực lượng mà Sở Mộ sử dụng hiện tại là của Thiên Hoang Thiên lỗi, có lực lượng Thánh cấp thất tinh cường đại làm chỗ dựa. Đủ để rung chuyển lực lượng phòng hộ bên ngoài tòa tháp này.

Từng kiếm từng kiếm công kích, Sở Mộ lặng lẽ tính toán.

Sau khi nguyên thần ngưng tụ, khả năng tính toán của hắn tăng lên. Đẳng cấp nguyên thần tăng lên tới nhị cấp đỉnh phong, khả năng tính toán lại tăng thêm một bước.