Cung chủ Tử Lôi cung, đây chính là siêu cấp cường giả Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên đỉnh phong nha. Lại bị một Kiếm Thánh mặc áo bào màu trắng không biết từ đâu tới chém giết. Rất nhiều người đều đang truy lùng tin tức của vị Kiếm Thánh mặc áo bào trắng này.

- Chẳng lẽ vị Kiếm Thánh áo trắng kia...

Thái Thượng Tam trưởng lão càng thêm kích động.

Sở Mộ không có trả lời, chỉ gật gật đầu. Thái Thượng Tam trưởng lão đi tới đi lui, bộ dáng kích động vô cùng, hai tay không thể ức chế được mà run rẩy.

- Tông chủ, có thể... Có thể để cho ta gặp vị tiền bối kia hay không?

Thái Thượng Tam trưởng lão dùng giọng chờ mong hỏi.

- Tam thái thượng, trừ phi ta gặp được nguy hiểm tới tính mạng, còn không vị tiền bối kia sẽ không xuất hiện.

Sở Mộ nói.

Thái Thượng Tam trưởng lão nghe xong, thân thể đang căng cứng ỉu xìu đi, trong mắt có vẻ tiếc nuối không nói nên lời.

- Đã có tiền bối bảo hộ người, như vậy tông chủ đi đi. Bất quá ngàn vạn lần phải chú ý một chút.

Thái Thượng Tam trưởng lão dùng ngữ khí ngưng trọng nói.

- Yên tâm đi Tam thái thượng.

Sở Mộ nói.

Sau khi trở về Chân Kiếm tông được ba bốn ngày, Sở Mộ lại lần nữa khởi hành, rời khỏi Chân Kiếm tông. Lần này Sở Mộ đi về phía bắc Thương Lan hoàng triều. Hắn ngồi lên chiếc phi hạm mới, mục tiêu là một hòn đảo cực lớn trên Lam Hải, cũng chính là Liên Vân đảo kia.

Mây đen ngập trời giống như đang thai nghén cái gì đó. Áp lực trầm thấp khiến cho người ta khó thở.

Tiếng răng rắc vang lên, từng đạo sấm sét xuyên thủng qua tầng mây đen dày đặc, lập lòe, tản mát ra uy năng khiến cho tim các sinh linh đập nhanh hơn.

Một đạo quang mang màu tím giống như sấm sét vọt qua, dùng tốc độ cực nhanh di chuyển dưới tầng mây. Tốc độ kinh người vô cùng, trong nháy mắt đã biến mất ở phía xa, chỉ lưu lại một dấu vết màu đen.

Đây là một cỗ phi hạm, tên là Phích Lịch hào. Là một loại phi hạm chiến đấu cao cấp. Ngoại hình rất nhỏ, giống như một đạo thiểm điện, lộ ra vẻ sắc bén mà bá đạo.

Phía trước dó ba họng Lôi Đình pháo nhô ra, có thể phóng ra sấm sét uy lực đáng sợ. Lôi Đình pháo này chia thành hai loại hình thức, một loại là trực tiếp bắn ra một đạo thiểm điện, uy lực tập trung vô cùng kinh người. Một loại là liên tục phóng ra từng đạo sấm sét, uy lực của một đạo cũng không phải quá mạnh, nhưng mà lại hơn ở chỗ liên miên không dứt.

Phích Lịch phi phạm này chính là phi hạm của Tử dị, hiện tại đã trở thành chiến lợi phẩm của Sở Mộ.

Phi hạm loại nhỏ của nhân vật trọng yếu trong Tử Lôi cung trên cơ bản đều đặc chế. Khác với phi hạm bình thường, còn xuất sắc hơn rất nhiều.

Sở dĩ Sở Mộ không dùng Cự Kiếm hào mà lựa chọn Phích Lịch hào này là bởi vì Phích Lịch hào là phi hạm cao cấp. Cự Kiếm hào chỉ là phi hạm trung cấp.Tốc độ giữa cả hai chênh lệch quá lớn, trọn vẹn gấp năm lần. Đương nhiên càng là phi hạm cao cấp, năng lượng tiêu hao càng nhiều. Bất quá hiện tại nguyên đan dự trữ của Sở Mộ rất nhiều, có thể nhẹ nhõm ứng phó.

Xuất phát từ Chân Kiếm tông, một đường đi thẳng lên phía bắc, đến Lam Hải thành của Thương Lan hoàng triều. Nếu như dùng tốc độ của Cự Kiếm hào, dùng tốc độ cao nhất không gián đoạn phi hành, đoán chừng cũng phải mất tới năm tháng, cũng có thể là sáu tháng. Phải biết rằng tốc độ phi hành cao nhất của Cự Kiếm hào so với cường giả Thánh cấp tầm thường còn nhanh hơn không ít.

Sở Mộ còn muốn một năm sau mang theo Chân Kiếm tông tham dự thịnh hội Vạn Tông của Thương Lan hoàng triều. Tuy rằng hắn không phải là người Thâm Lam thế giới, nhưng mà đã trở thành tông chủ Chân Kiếm tông, đạt được Kiếm Tông linh ấn truyền thừa. Dù thế nào cũng có nghĩa vụ đối với Chân Kiếm tông, xuất ra một phần lực lượng cống hiến cho Chân Kiếm tông.

Tốc độ của Phích Lịc hào rất nhanh, tính ra nếu tới Lam Hải thành còn không tới một tháng. Cả đi lẫn về không được hai tháng. Lại tính cả thời gian từ Lam Hải thành đi tới Liên Vân đảo, lại từ Liên Vân đảo về Lam Hải thành, tối thiểu Sở Mộ cũng mất hơn nửa năm, lại còn thời gian ở trên Liên Vân đảo nữa

Thời gian hơn nửa năm nói ngắn kỳ thực rất ngắn, bởi vì có đôi khi một lần bế quan cũng đã trực tiếp qua đi.

Nhưng mà không có biện pháp, Sở Mộ cũng chỉ có thể cố gắng trong vòng nửa năm này tiến vào trong cấm địa Chân Thần kiếm tông, nhận được truyền thừa cuồi cùng.

Mưa to điên cuồng trút nước xuống, thiên địa như bị một mảnh sương mù che chắn.

Phích Lịch hào như một đạo sấm chớp màu tím xuyên qua vô số mây đen cùng với tia chớp phóng về phía trước.

Điều đáng mừng là lúc trước người chế tác ra Phích Lịch hào dường như cũng cân nhắc tới lôi điện, giống như loại tình huống này vậy. Bởi vậy Phích Lịch hào có năng lực chống cự và hấp thu lôi điện. Chỉ cần không quá mức cường đại vượt qua cực hạn thừa nhận của Phích Lịch Hào. Như vậy Phích Lịc hào cũng không có bị hư hao một chút nào. Trái lại nó còn hấp thu lực lượng Lôi điện bên ngoài bổ sung năng lượng của chính bản thân nó. Hơn nữa trên trình độ nhất định còn làm tăng tốc độ Phích Lịch hào.

Nói cách khác, nếu như trong hoàn cảnh mây dông như vậy, tốc độ của Phích Lịch hào còn có thể nhanh hơn bình thowfng.

Một mặt phân tâm điều khiển Phích Lịch hào, một mặt tìm hiểu Hằng Kiếm thế. Càng tìm hiểu Sở Mộ càng cản thấy hằng kiếm thế tinh diệu vô song. Tìm hiểu Hằng kiếm thế đồng thời so sánh với kiếm pháp của Bạch Y, chứng nhận một phen. Không ngờ lại có thể phân tích ra kiếm pháp cấp độ còn sâu hơn kiếm pháp của Bạch Y.

Sở Mộ rất muốn đạt được phương pháp tu luyện Hằng Kiếm thế. Đnág tiếc là không có. Hắn chỉ biết có một chiêu của Hằng Kiếm thế mà thôi.

Bất quá chỉ cần một chiêu Hằng kiếm thế như vậy cũng đủ để hắn tìm hiểu một hồi lâu rồi.

..

Thời tiết như thế này không ngờ lại kéo dài tới vài ngày.

Hai mươi ngày qua đi, Sở Mộ rốt cuộc cũng tới Lam Hải thành.

Lam Hải thành là một tòa thành trì bên giới của Thương Lan hoàng triều với Lam Hải, hết sức phồn hoa. Bởi vì có một ít thương nhân của Thương Lan hoàng triều Lam Hải thành đi sâu vào trong Lam Hải, đi tới các hòn đảo trong Lam Hải buôn bán, trao đổi, kiếm lấy tài phú.

Tiến vào Lam Hải thành, Sở Mộ không có dừng lại mà lập tức tiến về một địa điểm đặc biệt. Nơi này gọi là Lam hải hạm, là nơi chuyên dùng phi hjam đựac thù đi tới tất cả các hòn đảo trong Lam Hải.

Không phải Sở Mộ không nghĩ tới việc dùng Phích Lịch hào của mình trực tiếp bay vọt vào trong Lam Hải. Vấn đề là hắn không biết Liên Vân đảo ở đâu, hắn còn chưa có hải đồ, cho nên khó có thể phân biệt phương hướng chuẩn xác. Chỉ cần hơi chút vô ý nhất định sẽ mất đi mục tiêu. Cho nên mới có câu nói gọi là sai một ly đi một ngàn dặm là thế.