Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2209: Chí thuần duy nhất

Đại Quang Minh sơn. Lục Huy, Hứa Chiến gặp đại sư huynh Ninh Tử Thần vừa về.

Hứa Chiến, Lục Huy reo lên:

- Đại sư huynh đã về!

Ninh Tử Thần nhẹ gật đầu, lạnh nhạt hỏi:

- Ừm, đã về! Sư phụ về chưa?

Ngữ điệu hờ hững, biểu tình lạnh nhạt, ánh mắt thản nhiên, cho người cảm giác tĩnh lặng.

Lục Huy ngập ngừng:

- Sư phụ đã về nhưng...

Ninh Tử Thần liếc Lục Huy.

Hứa Chiến tiếp lời:

- Đại sư huynh, lần này sư phụ về mang theo hai người.

Ninh Tử Thần mỉm cười nói:

- Chắc là bằng hữu của sư phụ?

Biểu tình Lục Huy, Hứa Chiến kỳ kỳ:

- Có lẽ.

Hai người không biết nên hình dung thế nào, ngẫm nghĩ kể lại sự việc, trung thực không thêm bớt.

Ninh Tử Thần nhíu mày hỏi:

- Các ngươi nói sư phụ mang một nam một nữ về, một người tu vi Niết Bàn thất trọng thiên, một người mới chỉ là ngũ trọng thiên, sư phụ kêu các ngươi gọi là sư thúc và sư cô?

Với trí tuệ hơn người nhưng Ninh Tử Thần không nghĩ ra lý do:

- Sư phụ còn công khai Quang Minh Kiếm Bia quý giá nhất của bản mạch cho bọn họ tham ngộ?

Trong lòng Ninh Tử Thần dâng lên hứng thú dào dạt.

Lúc này Hạ Trấn Không xuất hiện.

Ba người vội hành lễ:

- Sư phụ!

Ninh Tử Thần phản ứng khá lạnh nhạt, hoặc nên nói đây là tính cách của gã, phản ứng với việc bên ngoài luôn hờ hững, không quan tâm. Đây cũng là ưu điểm Hạ Trấn Không thích Ninh Tử Thần.

Hạ Trấn Không gật đầu, hỏi:

- Tử Thần, lần này đi tôi luyện sao rồi?

Ninh Tử Thần đáp:

- Thu hoạch không tệ.

Ninh Tử Thần trò chuyện với Hạ Trấn Không, dù lòng có thắc mắc cũng không hỏi ngay.

***

Bên trong Đại Quang Minh sơn, trên bình đài trăm thước có hai bóng người ngồi xếp bằng trước Quang Minh Kiếm Bia đang phóng lên cao.

Không biết tại sao ánh sáng trên Quang Minh Kiếm Bia mãnh liệt hơn lúc trước một chút, có nhiều hoa văn bí ẩn hơn, dường như sống lại chuyển động.

Đối kháng một lúc sau Tô Nguyệt Tịch dần tìm ra cách, dần lĩnh ngộ được cái gì, chậm rãi chìm đắm vào.

Từ trong quang minh lĩnh ngộ hắc ám, đây chính là tham ngộ lúc này của nàng.

Nguyên bộ Đại Quang Minh kiếm quyết hiện ra trong óc Sở Mộ, ngộ tính cường đại, tư duy cao siêu của hắn đem đến điều này.

Tin tức từ Quang Minh Kiếm Bia khá hỗn độn, phải tự mình sửa sang hình thành tổng thể mới được. Hiệu suất tốc độ sắp xếp có liên quan trực tiếp với tư duy.

Các luồng sáng trắng mang theo dao động tinh thuần, trang nghiêm túc mục mà thần thánh dần ngưng tụ ngoài người Sở Mộ hóa thành một luồng sáng trắng hình người. Ánh sáng trắng vươn tay, ánh sáng trắng khác kéo dài thành trường kiếm.

Bóng sáng trắng hình người múa trên không trung, vung kiếm đâm ra.

Đại Quang Minh kiếm quyết!

Đây là một môn kiếm pháp phẩm chất rất cao, một môn kiếm pháp đến thiên cấp cao giai, mỗi đường kiếm có thể kích phát ra Đại Quang Minh kiếm khí, không lộ phong mang, mênh mông bàng bạc, trang nghiêm thần thánh, uy thế bất tận.

Thật ra dù Đại Quang Minh kiếm quyết đến đỉnh giai thiên cấp cũng không giúp thực lực Sở Mộ tăng mạnh. Một vì Sở Mộ không nắm giữ lực lượng quang minh, nếu hắn muốn tham ngộ thì trong hoàn cảnh không tồi này có thể nhanh chóng tham ngộ ra lực lượng quang minh, nhưng muốn tăng lên tới quy tắc thì cần chút thời gian. Đến quy tắc rồi muốn tiến bộ tiếp sẽ tốn nhiều thời gian rèn luyện hơn.

Hiện giờ cái đống đang tu luyện đã làm Sở Mộ thấy thời gian eo hẹp, hắn không thể phân tán thêm được.

Dù sao tinh lực và thời gian của một người có hạn, nếu không ngừng phân tán tinh lực và thời gian hữu hạn, cuối cùng dẫn đến khả năng hiểu nhiều, biết nhiều nhưng không cái nào tinh thông, không thật sự nắm bắt cái gì.

Sở Mộ cảm thấy hắn đã tu luyện rất nhiều, nhìn xem lực lượng vân, băng mà hắn còn không rảnh lo. Nếu không phải cưỡng ép đánh tan hai loại lực lượng này sẽ phá hoại nặng nề đến thế giới tinh thần của mình thì Sở Mộ rất muốn đánh tan chúng.

Thứ hai là đột phá cảnh giới kiếm pháp đến trong lòng có kiếm, hơn nữa tu luyện Hằng Kiếm Thế khiến Sở Mộ cảm giác những cái gọi là kiếm pháp dường như không phù hợp với hắn. Hoặc nên nói những kiếm pháp này hơi lạ, dường như không hoàn chỉnh, không thực dụng. Sở Mộ không thể xác định loại cảm giác này là thật hay giả, dù sao người khác thi triển kiếm pháp có uy lực rất mạnh.

Sở Mộ càng tu luyện, kiếm pháp tiến bộ, cảm giác kiếm pháp không hợp nhau càng rõ ràng hơn. Tuy Sở Mộ tu luyện mỗi loại kiếm pháp phát huy uy lực đã đến tận cùng nhưng vẫn cảm thấy không thuận tay.

Bởi vậy Đại Quang Minh kiếm quyết đem đến ích lợi duy nhất cho Sở Mộ là mở rộng kiến thức kiếm pháp, góp một viên gạch cho hắn sau này sáng tạo kiếm pháp hoàn mỹ thích hợp với mình nhất.

Ý thức của Sở Mộ hoàn toàn chìm đắm trong tu luyện Đại Quang Minh kiếm quyết, người phát ra khí thế đường hoàng bàng bạc uy nghiêm thần thánh thuộc về quang minh, cảm nhận ẩn chứa trong đó, phong mang ẩn giấu và sắc bén.

Thời gian dần trôi, bóng trắng bên cạnh đã tu luyện Đại Quang Minh kiếm quyết xong một lần, không ngừng lại, tiếp tục tu luyện lần thứ hai.

Tu luyện nhiều lần, không uổng là kiếm pháp thiên cấp cao giai, rất thâm ảo. Với ngộ tính của Sở Mộ muốn hiểu thấu không dễ, được đến kiếm pháp mà không tham ngộ thấu thì không giúp ích nhiều cho hắn tích lũy.

Luyện hoài luyện mãi, đến khi luyện xong lần thứ mười thì bóng trắng tạm dừng. Sở Mộ bỗng có cảm giác ý tưởng gì sắp nổi lên, một loại linh cảm, một loại tham ngộ mới.

Sở Mộ bản năng hé mắt ra nhìn Tô Nguyệt Tịch bên cạnh mình. Khác với Sở Mộ tỏa ánh sáng trắng, người Tô Nguyệt Tịch phát ra ánh sáng đen, một loại ánh sáng tinh thuần không chút tạp chất, đối lập rõ ràng với ánh sáng trắng thuần khiết của Quang Minh Kiếm Bia, như ban ngày và ban đêm.

Trong khoảnh khắc một tia chớp xẹt qua thế giới tinh thần của Sở Mộ, linh cảm tuôn trào như suối.

Sở Mộ thì thào thanh âm chỉ mình nghe thấy:

- Chí thuần duy nhất... dù là quang minh hay hắc ám...

Lực lượng chí thuần chí tịnh không ẩn chứa chút tạp chất mới phát ra uy năng mạnh nhất, không phải nói dung hợp lực lượng thì uy lực càng mạnh. Sở Mộ mơ hồ nắm bắt được điều gì nhưng không đủ rõ ràng.

Quang minh cùng hắc ám có thể nói là cực kỳ bá đạo. Trong quang minh trừ quang minh ra không thấy gì nữa. Trong hắc ám, trừ bóng tối ra không thể thấy gì. Về bản chất hai loại lực lượng này giống nhau nhưng cách bày ra thì khác.

Các loại hiểu ra dâng lên trong đầu Sở Mộ, tràn ngập trong óc khiến hắn cảm nhận lực lượng sâu hơn, thẳng hướng bản chất.

Bóng sáng trắng tan biến như làn khói bị gió thổi tan, Sở Mộ lại nhắm mắt.

***