Tô Nguyệt Tịch nói:

- Ta nghe nói có một viên thần châu xuất hiện trong Thiên Khung vực.

Sở Mộ nghe là biết Tô Nguyệt Tịch có tìm hiểu về mười tám viên thần châu, bí mật của thế giới.

Không rõ Tô Nguyệt Tịch có được Thần Châu Thâm Lam không, tuy hai người quen hơn một chút nhưng chưa đến trình độ tin tưởng nhau. Thần Châu Thâm Lam quan trọng, không thể dễ dàng bày ra.

Tại sao Tô Nguyệt Tịch bị truy sát, hướng chạy trốn tại sao không phải đi Thiên Khung vực? Sở Mộ không hỏi nhiều, vì hắn cảm thấy không cần thiết.

Hai người không nói nhiều, đối thoại vài câu thì hết đề tài, đều im lặng.

Qua một lúc sẽ tùy ý mở miệng, sau này tán gẫu việc tu luyện.

Thật ra Tô Nguyệt Tịch rất phục kiếm pháp của Sở Mộ, đây cũng xem như cơ hội xin chỉ dạy. Thiên tài kiêu ngạo, yêu nghiệt càng ngạo nhưng bọn họ ngạo không có nghĩa là trong mắt không người, ngông cuồng tự phụ. Khi có mặt nào mình không giỏi cần nâng cao thì sẽ thật khiêm tốn học hỏi, không ngại ngùng nêu thắc mắc, đây mới là thiên tài yêu nghiệt thật sự.

Những người tự cho là có chút thiên phú, có chút bản lĩnh liền mắt cao hơn đầu không thèm dể người nào vào mắt mới là con ếch trong giếng, tài trí bình thường vô tri cuồng vọng, dù có chút thiên phú thì cuối cùng sẽ không được thành tựu gì.

Tô Nguyệt Tịch chân thành học hỏi, Sở Mộ không từ chối nhưng không quá nhiệt tình, hắn chỉ điểm một phen. Tô Nguyệt Tịch hiểu ra, nàng chìm đắm vào lĩnh ngộ không tám chuyện nữa.

Thiên Khung vực ở phía bắc Thương Lan hoàng triều, khác với kết cấu hoàng triều, nó lấy Thiên Khung thánh địa dẫn đầu. Người ta khai sáng Thiên Khung thánh địa là Thiên Khung Thánh Hoàng.

Có thể nói Thiên Khung vực được đặt tên như vậy là vì Thiên Khung thánh địa.

Với tốc độ của Số Hiệu Cự Kiếm mất ba tháng mới rời khỏi biên cảnh Thương Lan hoàng triều đẻ vào Thiên Khung vực, công nhận Thương Lan hoàng triều siêu lớn.

Một tháng qua Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch không nói một câu, sau đó nàng mở miệng trước ngẫu nhiên trò chuyện, đến tháng cuối cùng thì vì tham thảo tu luyện cộng thêm nàng thỉnh giáo kiếm pháp của hắn nên đề tài dần nhiều hơn, hiểu biết nhau sâu hơn.

***

Địa giới Thiên Khung vực có phạm vi siêu lớn không thua gì Thương Lan hoàng triều, thành Thiên Môn là tòa thành ấp thứ nhất khi rời khỏi Thương Lan hoàng triều đi vào Thiên Khung vực.

Đặt tên thành Thiên Môn ngụ ý cánh cửa Thiên Khung vực.

Làm tòa thành biên giới, thành Thiên Môn không chỉ lớn còn có dòng người rất nhiều. Có một phần là người Thương Lan hoàng triều, một số là người Thiên Khung vực, số ít là người đến từ nơi khác.

Trong thành Thiên Môn nhộn nhịp, đường cái rộng rãi đủ cho mười chiếc xe ngựa trở lên chạy song song mà không chen chúc.

Lúc này nhiều người nhón chân ngóng nhìn cửa nam, mắt nhìn hai bóng người.

Một người mặc trường sam màu của trăng, phong độ phiên phiên, vẻ mặt hờ hững như mãi mãi không có gì giật mình, rất có khí độ. Quan trọng là người đó phát ra hơi thở sắc bén như thần kiếm ra khỏi vỏ, làm người xung quanh không kiềm được rùng mình.

Một người khác mặc áo màu đen nhẹ nhàng tựa áng mây, mơ hồ lấp lánh bảo quang màu tím. Khuôn mặt quyến rũ hút hồn, khí chất lạnh lùng diễm lệ, vưu vật tuyệt trần.

Một nam một nữ này là Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch.

Không ai đưa ra lời mời, thật tự nhiên kết bạn cùng đi.

Trên Số Hiệu Cự Kiếm hai người đã bàn bạc rồi, tuy nhận được tin tức có viên thần châu xuất hiện trong Thiên Khung vực nhưng hkhu vực này rộng lớn, không biết thần châu xuất hiện ở đâu, phải điều tra sâu hơn nữa.

Vấn đề đến là hai người đơn độc không cách nào điều tra được.

May mắn thế giới này có các loại nghề, cũng có nghề chuyên môn buôn bán tin tức.

Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch đang muốn tìm nơi bán tin tức để mua tin liên quan thần châu. Nghề chuyên buôn bán tin tức thường giao thiệp rộng, càng nhanh nhạy hơn.

Tô Nguyệt Tịch xung phong, bày ra phong phạm ma nữ

Ma nữ có thể mê hoặc chúng sinh, khi lạnh lùng thì diễm như băng sương khiến người khó thể đến gần, quyến rũ thì điên đảo chúng sinh, khiến người quỳ rối.

Sở Mộ được chứng kiến sức quyến rũ có một không hai của Tô Nguyệt Tịch, bị nàng hỏi hễ biết đều trút ra hết, khai luôn mười tám đời tổ tông của mình.

Sở Mộ thấy thế bật cười.

Tô Nguyệt Tịch liếc xéo Sở Mộ đầy phong tình.

Sau khi khi quen thuộc nhau thì hai người nói chuyện không còn xa nữa.

Tô Nguyệt Tịch đến gần Sở Mộ, giọng nói êm tai thỏ thẻ:

- Trong thành Thiên Môn có tổ chức chuyên môn buôn bán tin tức tên là Thính Phong lâu.

Sở Mộ nói:

- Chúng ta đị Thính Phong lâu thôi.

Hai người lập tức đi hướng Thính Phong lâu.

Sở Mộ toát ra phong mang mạnh mẽ khiến người không dám đến gần, chỉ có yêu nghiệt tu vi hơn hắn như Tô Nguyệt Tịch mới chịu nổi.

Thính Phong lâu là nơi chuyên bán tin tức hoàn toàn không ẩn khuất, buôn bán rất lớn, nó hầu như phủ nguyên Thâm Lam thế giới. Có thể nói các loại tin tức trong Thâm Lam thế giới nếu có cái nào Thính Phong lâu không biết thì người khác hơn phân nửa cũng không rõ.

Thính Phong lâu là một tòa lâu, cao chín tầng, một kiến trúc rất cao trong thành Thiên Môn, ngang nhiên trước người đời. Tấm biển có ba chữ to màu vàng, nét bút rồng rắn ngân câu tranh sắt, vừa có sự sắc bén của kim, nhẹ nhàng của phong, nhìn ra được người viết ba chữ kia có tạo nghệ rất sâu về lực lượng phong và kim.

Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch thân phận thiên tài, yêu nghiệt tuyệt thế, đã thấy nhiều trường hợp nên không luống cuống, hai người tự nhiên bước nhanh đi vào Thính Phong lâu.

Vừa vào Thính Phong lâu, khí chất hai người tuy đặc biệt, một người thì phong mang kinh người, một người thì lạnh lùng quyến rũ gây chú ý. người phụ trách tầng một Thính Phong lâu mắt sáng rực chạy lại, thân thiết chào hỏi.

Thính Phong lâu là tổ chức lớn, làm người phụ trách tầng một dĩ nhiên có năng lực hơn người, giao tiếp với người nhiều năm đánh bóng cặp mắt nhìn rất khính xác. Khí chất của Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch khiến người phụ trách cảm thấy hai người không giống bình thường, hoặc là thiên tài tuyệt thế, hoặc đến từ thế lực cường đại, hoặc gồm cả hai.

Thính Phong lâu đúng là rộng lớn trải khấp Thâm Lam thế giới, nhưng Thính Phong lâu trong thành Thiên Môn chỉ là một phần nhỏ nhoi. Người phụ trách tầng một thân phận bình thường trong nguyên Thính Phong lâu, nếu được làm quen với thiên tài tuyệt thế không chỉ có lợi cho gã cũng tốt cho Thính Phong lâu, đây là tôn chỉ của Thính Phong lâu.

Người này nghênh đón, lễ phép hỏi chuyện.

Nghề chính của Thính Phong lâu là mua bán tin tức, kiêm luôn nghề khác, có như vậy mới vận chuyển được thế lực khổng lồ như thế.

Sở Mộ nói ngay:

- Chúng ta muốn mua tin tức về thần châu.

Gã rùng mình.

Tin về Thần Châu Thâm Lam là tin lớn, mối làm ăn lớn! Mắt gã sáng rực, nhưng không biết đối phương có năng lực thanh toán không.