Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2151: Sức chiến đấu tuyệt đối

Một Niết Bàn lục trọng thiên, hai Niết Bàn ngũ trọng thiên, hai Niết Bàn tứ trọng thiên chết cộng thêm mấy người trước đó, đây là đả kích với Lưu Sa bang, khiến thực lực tổng thể của bang giảm xuống nhiều.

Nếu để đối phương tiếp tục chém nhát kiếm ra, dù Hứa Sa và đại trưởng lão có thể tránh đi vẫn sẽ có người chết, tổn thất càng lớn.

Đến lúc đó cơ bản là bị diệt bang. Cường giả Niết Bàn cảnh chết hết để lại một đám Thần Ngưng cảnh, không uy hiếp được Niết Bàn cảnh, một kiếm chết một đống.

Sau khi bị diệt bang thì mọi thứ của Lưu Sa bang đều thuộc về Chân kiếm tông.

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

- Sớm biết như vậy cần gì lúc trước.

Vân Phong trưởng lão cười nói:

- Đã chọn cái thứ hai vậy hãy trả giá lớn đi.

Vân Phong trưởng lão vung tay, một từo giấy bay ra, giấy viết chi chít những thứ Lưu Sa bang cần thanh toán.

Hứa Sa nhận lấy đọc sơ, mặt xanh mét.

Hứa Sa ấm ức nói, lòng ẩn chứa lửa giận:

- Cái này... hơi quá...

Sở Mộ không nói, hắn nhẹ nhàng giơ kiếm lên, dao động tịch diệt đáng sợ khuếch tán.

Hứa Sa hít sâu, rút lại lời định nói. Lực lượng cường đại là sự uy hiếp, không thể không tuân theo, nếu không sẽ là diệt vong.

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

- Chuẩn bị trong nửa canh giờ.

Sở Mộ tán đi lực lượng trên kiếm, luôn giữ tư thế này cũng khó cho hắn, gánh nặng rất lớn.

Nửa canh giờ rất gấp.

Hứa Sa lập tức ra lệnh điều động cất chứa của Lưu Sa bang.

Danh sách liệt kê nhiều thứ, một số thứ rất có giá trị. Một chuyến này khiến Lưu Sa bang thương gân động cốt, đồ vật cất chứa ít nhất sẽ teo tóp bảy mươi phần trăm.

Đây là cái giá, giá đắt cho việc vuốt râu hùm.

Chưa đến nửa canh giờ Lưu Sa bang đã dâng lên tất cả thứ trong danh sách.

- Có vài người không phải các ngươi có thể chọc vào.

Sở Mộ bỏ lại một câu, mang theo hai trưởng lão, mười đệ tử hạch tâm Chân kiếm tông nhanh chóng rời khỏi Lưu Sa bang đi hướng Luyện Hỏa môn.

Nhị trưởng lão bay qua:

- Bang chủ.

Hứa Sa sắc mặt âm trầm nói:

- Lần này chúng ta đành thua.

Hứa Sa không thể ngờ chỉ là hành động thăm dò lại chọc vào Chân kiếm tông bắn ngược lớn như vậy, điều này khác với bọn họ hiểu biết.

Đại trưởng lão mặt không biểu tình bỗng âm trầm mở miệng nói:

- Tông chủ mới của Chân kiếm tông tu vi không cao nhưng thực lực rất mạnh, là một yêu nghiệt, còn là kẻ tâm ngoan thủ lạt, sát phạt quyết đoán. Loại người này nếu không thể một hơi đánh chết thì tốt nhất là đừng đối địch.

Hứa Sa gật đầu ra lệnh:

- Một lần này chúng ta tổn thất thảm trọng, tiếp theo phải làm việc điệu thấp, dốc sức phục hồi.

Việc trả thù thì tạm thời đừng nghĩ, vì không thể nào, trừ phi có biến cố gì.

***

Mười ba người cộng thêm tam thái thượng trưởng lão ẩn trong bóng tối lao nhanh hướng Luyện Hỏa môn.

Mười ba đệ tử hạch tâm ánh mắt kích động nhìn bóng lưng Sở Mộ.

Tông chủ như vậy mới khiến bọn họ toàn tâm toàn ý tín phục, khiến bọn họ đổ máu nóng.

Tam thái thượng trưởng lão âm thầm đi theo cũng thầm gật gù.

Chân kiếm tông rất cần một tông chủ mạnh mẽ dẫn dắt, mãi luôn né tránh sẽ mài mòn nhiệt tình, chiến ý trong lòng các đệ tử, không tốt cho việc luyện kiếm.

Luyện Hỏa môn không biết chuyện xảy ra trong Hứa Sa.

Nên khi Sở Mộ mang đám người Chân kiếm tông đến trên bầu trời Luyện Hỏa môn thì Luyện Hỏa môn mới phản ứng lại.

Môn chủ của Luyện Hỏa môn tên là Vương Liệt, tu vi cao hơn Hứa Sa bang chủ Lưu Sa bang một chút, Niết Bàn đỉnh thất trọng thiên, tùy thời sẽ đột phá đến Niết Bàn bát trọng thiên. Nhưng Niết Bàn đỉnh thất trọng thiên và bát trọng thiên chênh lệch to lớn, dù là một số siêu thiên tài chưa chắc thành công đột phá.

Trừ có thiên phú mạnh mẽ ra còn cần vận may hơn người.

Lưu Sa bang là một tổ chức, loại người nào cũng có. Luyện Hỏa môn là một môn phái, môn phái lấy hỏa thuật làm đầu.

Trên bầu trời Luyện Hỏa môn, Vương Liệt cười xòa nói:

- Thì ra là trưởng lão và cao đồ của Chân kiếm tông, sao không báo trước một tiếng để ta sắp xếp môn hạ đệ tử nghênh tiếp.

Vương Liệt tỏ vẻ không biết tại sao người Chân kiếm tông đến đây.

Vân Phong mỉm cười tạo cảm giác thân thiết nói:

- Vương môn chủ, chúng ta mới từ Lưu Sa bang đến đây, Lưu Sa bang đã trả cái giá đầy đủ.

Vương Liệt biến sắc mặt nhưng giây sau trở lại bình thường.

- Thì ra là vậy, việc này thật ra do Lưu Sa bang dẫn đầu, Luyện Hỏa môn chúng ta cùng lắm chỉ có thể xem như đồng lõa.

Vương Liệt nói:

- Đương nhiên không phải ta đùn đẩy trách nhiệm, Luyện Hỏa môn chúng ta đồng ý trả giá tương ứng để bình ổn lửa giận của Chân kiếm tông.

- Biết điều như thế thì nhận lấy này.

Vân Phong trưởng lão cười bắn ra tờ giấy trắng đầy chữ:

- Chuẩn bị xong trong nửa canh giờ.

Vương Liệt nhận lấy, đọc xong thở dồn dập, con ngươi co rút nhưng giây sau trở lại bình thường.

Vương Liệt bình tĩnh nói:

- Ta đi chuẩn bị ngay.

Vương Liệt nói xong nhanh chóng xuống dưới.

Sở Mộ bình tĩnh nói:

- Chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Vân Phong, Vân Hà sửng sốt sau đó cười. Phản ứng của Vương Liệt rất bình tĩnh thì chắc chắn có khác lạ, e rằng không phải đi chuẩn bị báu vật mà tụ tập người tiêu diệt cả đám. Vân Phong, Vân Hà đang lo Sở Mộ quá trẻ phán đoán sai lầm, định nhắc nhở một tiếng chẳng ngờ hắn tự hiểu rõ.

Tông chủ mạnh mẽ mà trí tuệ, đây mới là tông chủ ưu tú.

Mười đệ tử hạch tâm hết sức cảnh giác, người phát ra hơi thở sẵn sàng tùy thời đánh nhau.

Ngay lúc này từng ánh lửa hóa thành giao long lửa to lớn đáng sợ ầm ầm gầm rú bắn ra từ Luyện Hỏa môn đánh hướng đám người đứng giữa không trung. Dao động hơi thở nóng cháy đáng sợ tứ giăng, không khí như bị thiêu đốt nóng bức.

Tầng bây trên trời đổi màu đỏ như sắp bốc cháy, áp lực đáng sợ từ trên trời đè xuống, cả bầu trời như sắp vỡ nát.

Người Luyện Hỏa môn ra tay.

Giọng Vương Liệt càn rỡ mà hung tợn truyền vào lỗ tai mọi người:

- Thiên đường có lối không đi, địa ngục không cửa cứ muốn xông vào, các ngươi chết hết đi!

Tiếng quát đầy sát ý:

- Giết!

Tiếng gầm rú nổ vang, hư không đáng sợ chấn động quanh thân Sở Mộ, vung Thiên Trảm kiếm lên cắt đứt mọi chướng ngại trước mặt, người đáp xuống.

Một con giao long lửa ập đến, gầm rống muốn đụng nát Sở Mộ. Mắt Sở Mộ hấp háy tia sáng bạc lạnh băng, Thiên Trảm kiếm chém tới trước, kiếm quang màu xanh thẳm tựa triều tịch.

Một kiếm chém đứt giao long lửa, Sở Mộ như thiên thạch lao xuống. Hai trưởng lão Vân Phong, Vân Hà theo sát bên cạnh tùy thời bảo vệ Sở Mộ.

Các tia sáng bạc tụ tập trên Thiên Trảm kiếm, dao động đáng sợ phát tán làm đám người Vương Liệt biến sắc mặt.