Sở Mộ không vội rời đi, hắn ở lại tầng một Ngũ Linh bí tháp tu luyện thuật Ngũ Hành Thất Huyền, cố gắng nâng cao hiểu biết, ứng dụng với lực lượng ngũ hành.

Thâm Lam thế giới, trăng sáng trưng, ánh sao rực rỡ, các vì sao treo trên cao nhấp nháy như vô số con mắt tò mò.

Vì sao đầy trời, trong trời đêm có một bóng người đứng trên mặt đất ngước nhìn trời sao mênh mông, ánh mắt xa xăm.

Thanh âm nhẹ nhàng chất chứa nghi hoặc vang lên:

- Vì sao của Thâm Lam thế giới đến từ đâu?

Sở Mộ chính mắt thấy Thâm Lam thế giới từ bên ngoài, đó là thế giới được ánh sáng lam thẳm bảo vệ, thế thì ngôi sao hắn đang nhìn là sao trong Thâm Lam thế giới? Hay ánh sáng hành tinh sự sống bên ngoài Thâm Lam thế giới?

Không biết, với năng lực lúc này của Sở Mộ chưa thể tìm tòi nghiên cứu được.

Lúc trước Sở Mộ qua đường hầm hư không vào Thâm Lam thế giới liền bị truy sát, không rảnh nhìn nhiều.

Sở Mộ dằn xuống lòng thắc mắc, hắn nhìn chăm chú ánh sao trên bầu trời, hít sâu trừ bỏ tạp niệm, vận chuyển công pháp Tinh Thần Kiếp đệ nhị trọng pháp môn tinh thần ngưng y.

Trong phút chốc mấy ngôi sao trên bầu trời rực rỡ hơn, ánh sáng lấn lướt vì sao khác, từng tia sáng nhanh chóng rơi xuống.

Ánh sao rơi trên người Sở Mộ, tản ra, từng vòng quấn quanh áo tinh thần trên người hắn, bị áo tinh thần hấp thu. Lực lượng ánh sao rèn luyện áo tinh thần không ngừng tăng hướng phẩm chất bảo y.

Pháp môn tinh thần ngưng y là ứng dụng pháp môn nhỏ kèm theo của công pháp Tinh Thần Kiếp, không có sức sát thương nhưng rất thực dụng, ít nhất có thể cô đọng ra áo tinh thần, thậm chí là bảo y tinh thần.

Áo tinh thần chỉ che thân, lực phòng hộ yếu, là cơ sở để tu luyện bảo y tinh thần. Độ mạnh yếu của bảo y tinh thần liên quan đến rèn luyện, càng rèn luyện thì càng mạnh.

Suốt đêm Sở Mộ hấp thu ánh sao rèn luyện áo tinh thần, không ngừng tăng tiến.

Đêm khuya mất đi, ban ngày đến, sao ẩn đi, Sở Mộ ngừng rèn luyện tinh thần ngưng y.

Qua một đêm rèn luyện áo tinh thần trên người Sở Mộ đã gần đến bảo y tinh thần, có chút lực phòng hộ nhưng muốn có độ cứng rắn thật sự thì cần rèn luyện nhiều hơn nữa, không thể xong trong một sớm một chiều.

Việc gấp bây giờ không phải bảo y tinh thần mà là hiểu biết về Thâm Lam thế giới.

Đây là thế giới chưa biết, cần tìm hiểu, hiểu biết sâu về nó mới hoàn thành nhiệm vụ đợt này.

Dù là chủng tộc gì khi vào Thâm Lam thế giới chỉ có một mục đích đó là mở ra phòng hộ của Thâm Lam thế giới cho cường giả tộc mình vào.

Chỉ có một cách mở phòng hộ là được Thâm Lam Thế Giới Chi Linh thừa nhận, chỉ cần bước đầu thừa nhận là được. Trước đó cần tìm chỗ của Thâm Lam Thế Giới Chi Linh.

Một thế giới sinh mệnh đều có Thế Giới Chi Linh, nhưng nơi Thế Giới Chi Linh ở rất bí ẩn.

Có thể nói các cường giả bản xứ của Thâm Lam thế giới chưa chắc biết chỗ Thế Giới Chi Linh.

Muốn hoàn thành nhiệm vụ này không dễ chút nào, rất khó khăn. Sở Mộ không biết mất bao lâu, không biết mình có thể hoàn thành được không, những người khác có làm được không, đành cố gắng.

Tầng một Ngũ Linh bí tháp Ngũ Linh bí cảnh. Sở Mộ tu luyện thuật Ngũ Hành Thất Huyền đến bình cảnh, rồi dùng Ngũ Linh bí lệnh rời khỏi Ngũ Linh bí cảnh.

Về thuật Thất Huyền Sở Mộ chỉ luyện đến đệ tứ huyền, cách đệ thất huyền viên mãn còn chút chênh lệch. Nhưng chỉ riêng đệ tứ huyền đã khiến Sở Mộ hiểu biết, ứng dụng lực lượng ngũ hành đến trình độ trước kia không thể tưởng tượng, rèn luyện kiểm soát lực lượng ngũ hành đến tinh vi trung kỳ.

Sở Mộ dám chắc trong bốn tinh vực lớn nhân tộc ngoài Thâm Lam thế giới, các Kiếm Giả có ngũ hành lực lượng quy tắc ở tinh vi trung kỳ về mặt ứng dụng không người sánh bằng hắn.

Sở Mộ ứng dụng lực lượng ngũ hành cao hơn không gian lực lượng quy tắc, đây là thu hoạch to lớn.

Còn năm loại lực tràng ngũ hành xem như kèm theo. Năm loại lực tràng so với Phá Hư lực tràng vốn không cách nào so, trừ phi khiến năm loại lực tràng hợp nhất.

Tầng một Ngũ Linh bí tháp có truyền thừa thuật Thất Huyền, còn tầng hai thì sao?

Điều kiện vào tầng hai là tu luyện thuật Ngũ Hành Thất Huyền đến đệ thất huyền viên mãn, Sở Mộ tràn đầy mong chờ.

Sở Mộ xuất hiện ở chỗ này là một nơi vô cùng hẻo lánh, núi hoang rừng vắng, dao động nguyên khí trong thiên địa rất yếu ớt, có thể nói là một nơi rất khắc nghiệt, thâm sơn cùng cốc, sơn cùng thủy tận.

Nhưng thế thì sao, Sở Mộ chỉ quan tâm truyền thừa Ngũ Linh bí tháp chứ không phải bên ngoài bí cảnh, huống chi hắn rất nhanh sẽ rời khỏi đây.

Sở Mộ vừa đi vừa suy nghĩ nên bắt đầu từ chỗ nào để hòa nhập vào Thâm Lam thế giới, hiểu biết nó, thăm dò chỗ của lực lượng thế giới.

***

- Vệ Dương, ta khuyên ngươi hãy quay đầu kịp lúc, không thì chờ đợi ngươi là Lý gia truy sát không ngừng nghỉ, không chết không ngừng!

Lời nói uy hiếp nhưng nghe giọng thì miệng cọp gan thỏ.

Vệ Dương cười to bảo:

- Ha ha ha ha, Lý đại tiểu thư, không thể không nói tiểu thư vẫn đáng yêu như vậy. Đã đến mức này còn buông lời uy hiếp ta.

Sau đó mặt Vệ Dương dữ tợn mắt lóe tia sáng tàn nhẫn:

- Nàng nghĩ Vệ Dương ta đây bị hù lớn sao? Đừng nói là Lý gia, dù là thế lực mạnh hơn Lý gia gấp mười lần thì Vệ Dương ta đây không sợ! Vì miễn ta có được nàng là sẽ thay da đổi thịt, thực lực thiên phú tăng vọt, khi đó ta có thể bái vào tông môn cường đại, thành đệ tử quan trọng.

Lý Thu Nhiên phập phồng lo sợ nói:

- Vệ Dương, ngươi nghe ta nói đây. Lý gia của ta có chút quen biết với Hỏa Thần tông, có thể đề cử một ít danh ngạch trở thành đệ tử Hỏa Thần tông. Nếu ngươi thả ta thì ta bảo đảm sẽ không trả thù ngươi, còn cho ngươi một danh ngạch để ngươi trở thành đệ tử Hỏa Thần tông.

Bộ dạng tội nghiệp của Lý Thu Nhiên càng quyến rũ hơn, khiến tàn nhẫn trong mắt Vệ Dương đổi thành dục vọng chinh phục.

Vệ Dương nhe răng cười dâm:

- Đừng xem ta là con nít ba tuổi, nàng nhận mệnh đi. Lý đại tiểu thư, ta sẽ cho nàng rất sung sướng, bảo đảm nàng hưởng rồi sẽ không quên được, không chừng còn xin ta cho.

Vệ Dương từng bước đến gần Lý Thu Nhiên, gã đang rất hưởng thụ quá trình sói đói bắt thỏ trắng nhỏ, nhìn thỏ trắng run rẩy dưới uy thế của mình mà tràn đầy cảm giác thành tựu.

Mặt Lý Thu Nhiên tràn đầy đau buồn, nàng không ngờ cái người phiên phiên công tử mà mình tin tưởng sẽ đối xử với nàng như vậy.

Đầu tiên là đánh lén giết hộ vệ của nàng, còn định vấy bẩn nàng. May mắn hộ vệ khác liều mạng bảo vệ Lý Thu Nhiên trốn ra, cứ ngỡ thành công chạy trốn, miễn trở về Lý gia thì với lực lượng của Lý gia nghiền giết Vệ Dương như diệt con kiến.