Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1861: Cho ngươi thê thảm (Thượng)

Lang thú đầu đàn bị thương càng tức giận hơn, nó mất hết lý trí, càng thêm điên cuồng.

Nhưng đối diện nó là Sở Mộ đã hoàn toàn lấy lại thực lực.

Trừ phi lang thú đầu đàn là luyện thú cao cấp nếu không dù nó tinh anh cỡ nào vẫn chỉ là đẳng cấp luyện thú, cùng lắm sánh ngang một số luyện thú cao cấp.

Kiếm ý đỉnh giai Thần cấp phát ra, ý chí cực kỳ đáng sợ đè lên người lang thú đầu đàn khiến nó run rẩy, đôi mắt đỏ ngầu điên cuồng lóe tia sợ hãi.

Chỉ trong chớp mắt đã đủ, kiếm của Sở Mộ thế như chẻ tre chém qua cổ lang thú đầu đàn, một cái đầu bay lên cao.

Khoảnh khắc lang thú đầu đàn chết, bầy lang thú ngẩn ngơ. Sở Mộ thừa dịp đó vận dụng thân pháp lao nhanh tới trước thoát khỏi vòng vây.

Vào phút Sở Mộ chạy đi, bầy lang thú phản ứng lại, phản ứng đầu tiên không phải báo thù mà gầm rú bi thương, dường như rất buồn vì cái chết của lang thú đầu đàn. Sau đó tiếng hú lảnh lót tràn ngập chiến ý.

Tiếp theo tất nhiên là các lang thú mạnh đánh nhau giành vị trí đầu đàn, Sở Mộ bị chúng lãng quên.

Sở Mộ nhanh chóng rời đi, vận dụng lực lượng chấn động giũ bụi bẩn sau lưng rơi xuống, lấy trường bào trong không gian giới chỉ ra mặc vào. Trường bào này không phải bảo y mà chỉ là áo bình thường.

Các bóng người như bước ra từ hư vô hắc ám, từng bước một, mỗi người mặc trường bào màu đen.

Trên trường bào đầy hoa văn kỳ dị, xem kỹ sẽ thấy đó là ảo diệu nào đó khó giải thích, không xem hiểu, chỉ cảm thấy cao thâm khó dò.

Mười ba người!

Tổng cộng mười ba người!

Một người khẽ quát:

- Đi, đến thành Thiết Huyết, hàng thứ nhất trên Thiết Huyết Bách Chiến Bia phải thuộc về Minh Thần tộc chúng ta!

- Lục ca yên tâm, lần này vẫn sẽ như trước kia, Minh Thần tộc chúng ta càn quét bách tộc!

- Chúng ta là Thần Tử của Thần điện, trong tay chúng ta sẽ lại khiến uy danh Minh Thần tộc chiếu khắp bách tộc!

Thì ra mười ba người áo đen này là người của Minh Thần tộc, còn là Thần Tử của Minh Thần điện.

***

Một góc khác Thử Luyện giới, nhóm người đứng trên mặt đất đột nhiên chui xuống đất mất hút.

***

Gần mười Thiên Yên tộc nhân cao to vạm vỡ tự hành động, trong khoảnh khắc xé nát các luyện thú cường đại xung quanh. Dù là luyện thú cao cấp cũng không ngăn được một kích của họ.

***

Cánh chim màu tím bay lượn trên bầu trời để lại từng quỹ tích màu vàng nhạt, tích tắc biến mất phương xa.

***

Thần Tử, Thần Tử của Thần điện bách tộc.

Mỗi chủng tộc đều có Thần điện, như nhân tộc thì có Kiếm Thần điện.

Trong mỗi Thần điện sẽ bồi dưỡng Thần Tử.

Thần Tử thường là sàn lọc từ một chủng tộc, hậu bối thiên tài vô cùng ưu tú.

Được chọn làm Thần Tử không chỉ có thiên phú siêu cao, mỗi mặt đều vô cùng xuất sắc, có tài năng đặc biệt, là thiên tài tuyệt thế trong thiên tài, là tinh anh siêu cấp trong tinh anh.

Bản thân có thiên phú hơn người, cộng thêm được chọn làm Thần Tử được Thần điện hết sức bồi dưỡng, có các loại tài nguyên phong phú, tốc độ tiến bộ càng nhanh, căn cơ càng thực lực càng thêm kinh người, tiềm lực cũng càng cao thâm.

Thử Luyện giới mở ra, Thần Tử của mỗi chủng tộc đều vào, dĩ nhiên không phải tất cả.

Thần Tử không vào Thử Luyện giới đều có lý do riêng.

***

Sở Mộ không biết Thử Luyện giới lớn đến mức nào, hắn chỉ không ngừng đi tới, gặp luyện thú thì rút kiếm giết, thấy kỳ trân dị bảo thì cố cướp lấy.

Sở Mộ có một mục tiêu, đó là thành Thiết Huyết.

Đến thành Thiết Huyết thì mới là tinh anh thật sự.

Thành Thiết Huyết ở khu trung tâm Thử Luyện giới, đặc điểm của Thử Luyện giới là càng đi hướng trung tâm thì càng nguy hiểm hơn, luyện thú dày đặc hơn, cũng càng mạnh hơn, sơ sẩy một cái sẽ bị giết.

Một số người vào Thử Luyện giới chỉ muốn tôi luyện, tìm báu vật ở vòng ngoài, chờ khi Thử Luyện giới đóng thì được đưa ra. Vì đi vùng trung tâm có lẽ có nhiều kỳ ngộ hơn nhưng mức độ nguy hiểm tăng gấp chục lần, trăm lần, thậm chí ngàn lần.

Dọc đường đi Sở Mộ không ngừng gặp luyện thú, không tìm được được nơi nào tạm an toàn cho hắn luyện hóa Long Tượng quả.

Luyện hóa Long Tượng quả cần ít nhất vài ngày, dọc đường đi Sở Mộ không tìm thấy chỗ nào ở nửa ngày không bị công kích.

Sau một lúc Sở Mộ gặp một đội khổng lồ.

Hơn một trăm người, mỗi người đều là Kiếm Vương cửu tinh. Sở Mộ nhìn thấu có tám người dẫn đầu đội hơn trăm Kiếm Vương này.

Tám Kiếm Vương dẫn đầu mặc trường bào nhìn là biết chất liệu phi phàm, màu khác nhau nhưng kiểu thì giống hệt, hoa văn y như nhau, hiển nhiên cùng một người may.

Sở Mộ rất ngạc nhiên vì tám Kiếm Vương mặc bảo y, bảo y Thánh cấp thượng phẩm, hơn nữa không phải loại bảo y Thánh cấp thượng phẩm bình thường.

Tám người này bề ngoài tuổi không quá lớn, khí chất khác biệt, cho Sở Mộ cảm giác không giống người bình thường, hạc trong bầy gà.

Sở Mộ đoán tám Kiếm Vương xuất thân phi phàm, bối cảnh không giống bình thường. Bọn họ phát ra dao động hơi thở khiến Sở Mộ giật mình, đỉnh Tạo Hóa cửu trọng thiên.

Không sai, tám Kiếm Vương dẫn đầu là đỉnh Tạo Hóa cửu trọng thiên, tức là đỉnh Kiếm Vương cửu tinh, có người là Tạo Hóa cửu trọng thiên hậu kỳ, yếu nhất là Tạo Hóa cửu trọng thiên trung kỳ. Sở Mộ cảm nhận nguy hiểm rất lớn từ họ, dù hắn có bộc phát ra kiếm ý, lực lượng quy tắc đỉnh giai Thần cấp chưa chắc đánh bại được ai trong tám người này.

Thậm chí Sở Mộ chưa chắc là đối thủ của họ, dù có chọn Tạo Hóa cửu trọng thiên trung kỳ tu vi thấp nhất.

Khi cảm giác này dâng lên thì Sở Mộ sửng sốt, giật nảy mình.

Thoạt trông tu vi của Sở Mộ chỉ mới là Tạo Hóa ngũ trọng thiên, nhưng uy lực kiếm nguyên sánh bằng Kiếm Vương thất trọng thiên bình thường, khí lực cực kỳ mạnh mẽ đến đẳng cấp bát tinh trung kỳ. Kiếm ý, lực lượng quy tắc đến đỉnh giai Thần cấp, còn lĩnh ngộ kiếm lực nhị cấp này nọ, không thể xem thực lực của hắn theo lẽ thường được.

Dù là đỉnh Kiếm Vương cửu tinh như Thượng Quan Hoa, nếu không dùng Thần trang mà chiến đấu sống chết với Sở Mộ hơn phân nửa sẽ chết dưới kiếm của hắn.

Nhưng lúc này Sở Mộ cảm thấy mình không đánh lại tám Kiếm Vương kia, thậm chí là Kiếm Vương cửu tinh trung kỳ cũng không thể. Lần đầu tiên Sở Mộ có cảm giác này.

Trong lòng Sở Mộ bỗng dâng lên chiến ý, chiến ý mãnh liệt, hắn muốn đánh với đối phương một trận, xúc động dù biết mình không địch lại vẫn muốn chiến.

Sở Mộ hít sâu dằn xúc động xuống.

Kiếm Vương cửu tinh trung kỳ chân mày hẹp dài trông thấy Sở Mộ, tùy ý hỏi:

- Ngươi có một mình, đi thành Thiết Huyết?

Cảm giác như một người đi đường rất lâu, thời gian dài không có ai nói chuyện nên tự lẩm bẩm.