Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1646: Mạnh mẽ bá đạo đánh bại (Hạ)

Cảnh Đức Lôi biến sắc mặt, tốc độ của Sở Mộ quá mau, quá đột ngột, sức bật rất kinh người, hơn nữa vừa ra tay đầu tiên là bí pháp thần niệm công kích làm gã mất tập trung, sau khi thi triển thuật ngự kiếm uy lực vô cùng mạnh mẽ oanh kích, tay trái tay phải cầm hai thanh kiếm tự thi triển chiêu kiếm kỹ khác nhau chém tới, ba đòn công kích từ trái phải bên trên.

Lòng Cảnh Đức Lôi gióng lên hồi chuông cảnh báo, gã vội huơ kiếm, dùng tư thái cực kỳ mạnh mẽ huơ kiếm toàn thân ngăn cản hết thảy công kích, cứng rắn đỡ ba chiêu công kích của Sở Mộ. Nhưng ba chiêu công kích uy lực cực mạnh, làm cánh tay Cảnh Đức Lôi run rẩy.

Trong thuật ngự kiếm, thánh kiếm Cuồng Đình lại hóa thành sấm sét giáng xuống, uy năng mạnh hơn nữa. Kiếm trong tay trái Sở Mộ từ góc độ quỷ dị cực kỳ xảo quyệt đâm ra, khó thể đề phòng. Kiếm trong tay phải thi triển kiếm kỹ mạnh nhất hiện Sở Mộ có: Trảm Phong.

Kiếm ý bất diệt bộc phát, phong chi quy tắc, kim chi quy tắc bạo phát, Chấn Địa kình bùng nổ. Một kiếm mạnh nhất dung hợp hết thảy lực lượng, chém giết.

Uy lực của Trảm Phong mạnh hơn kiếm kỹ địa giai tam phẩm phá địa cấp bình thường, uy năng đáng sợ, Chấn Địa kình mạnh mẽ làm Cảnh Đức Lôi biến sắc mặt, hoảng sợ tràn ngập trong gã.

Đám Kiếm Vương dưới Bách Chiến đài kinh kêu:

- Một kiếm quá mạnh!

- Đáng sợ!

Bọn họ ngây ngẩn vì đường kiếm của Sở Mộ.

Cảnh Đức Lôi chỉ miễn cưỡng đỡ nên bị một kiếm chém trúng, năng lượng phòng hộ vô hình trên người gã tán loạn.

Kiếm trong tay trái Sở Mộ gác ngang cổ Cảnh Đức Lôi, Cuồng Đình thánh kiếm lơ lửng trên đầu gã, tay phải cầm kiếm chặt đứt kiếm của gã.

Sở Mộ nhìn Cảnh Đức Lôi chằm chằm, ánh mắt lạnh lùng nói:

- Ngươi thua.

Cảnh Đức Lôi biểu tình cực kỳ khó xem, trong mắt tràn đầy giật mình, não chết máy.

Đám người Thương Mạc thộn mặt ra:

- Thắng... thật...

Đám Kiếm Vương ban đầu cảm thấy Sở Mộ ngông cuồng đều trợn mắt há hốc mồm:

- Kiếm Vương nhất tinh chiến thắng tam tinh...

Hai tên chó săn của Cảnh Đức Lôi thì ngây như phỗng, mắt tròn mắt dẹt.

Mũi kiếm lạnh băng dán trên da cổ lạnh lẽo của Cảnh Đức Lôi, da gà da vịt nổi lên. Cảnh Đức Lôi kinh hoàng, nếu tay trái Sở Mộ nhấn một cái sẽ đâm thủng cổ lấy mạng gã.

Sở Mộ thu kiếm vào không gian giới chỉ, Cuồng Đình thánh kiếm rơi xuống, hắn ngừng thi triển Phần Huyết Biến đại thành, vội lấy Huyết Dương đan ra dùng.

Trận chiến này có thể nhanh chóng đánh bại được Cảnh Đức Lôi một phần nhờ vào việc gã coi thường Sở Mộ, một mặt là hắn bùng nổ toàn bộ lực lượng chộp lấy lòng coi thường của gã để thắng.

Nếu Cảnh Đức Lôi chú trọng Sở Mộ thì hắn không dễ thắng, sẽ phải khổ chiến một phen.

Nhưng tóm lại Sở Mộ đã thắng.

Cảnh Đức Lôi nghiến răng muốn trẹo quai làm, tay cầm kiếm siết chặt muốn bóp nát chuôi kiếm. Đôi mắt Cảnh Đức Lôi tràn ngập lôi quang tím nhìn Sở Mộ chằm chằm, hắn cũng theo dõi hắn phòng ngừa gã điên lên phản công.

Lồng ngực Cảnh Đức Lôi phập phồng kịch liệt, cuối cùng gã thở hắt ra, lôi quang tím nóng rực trong mắt gã thu về. Cảnh Đức Lôi nhìn Sở Mộ chằm chằm, vung tay trái lên, một không gian oản luân bắn ra rơi vào tay hắn. Cảnh Đức Lôi xoay người định đi.

Sở Mộ đưa lực lượng thần niệm vào dò xét, bên trong có bảy trăm vạn Nguyên Tinh thượng phẩm.

Sở Mộ cất đi không gian oản luân, nói với bóng lưng Cảnh Đức Lôi:

- Còn thiếu ba trăm vạn!

Cảnh Đức Lôi ngừng bước, người run run, gã sắp điên tiết:

- Ngươi...!

Sở Mộ chậm rãi nói:

- Chắc Cảnh sư huynh không quên đánh cuộc đi?

Cảnh Đức Lôi hít sâu, gã sắp tức xì khói, cố nén tức giận nói với hai tên chó săn:

- Cho ta mượn ba trăm vạn.

Đại ca có lệnh, hai tên chó săn tất nhiên quẫy đuôi đồng ý, chắp vá gom góp được ba trăm vạn Nguyên Tinh thượng phẩm giao cho Sở Mộ.

Tương đương được một ngàn vạn Nguyên Tinh thượng phẩm miễn phí, tâm tình Sở Mộ khá tốt nói:

- Một ngàn vạn, đánh cuộc xong, Cảnh sư huynh đi vui vẻ không tiễn.

Máu nóng dồn lên não Cảnh Đức Lôi suýt phun ra, gã vội cưỡi kiếm quang bay nhanh đi, sợ tiếp tục ở lại sẽ tức hộc máu hoặc không nhịn được rút kiếm ra phân sống chết với Sở Mộ.

Sở Mộ liếc dưới đài, biểu tình hờ hững, hắn đạp kiếm quang bay nhanh đi. Sở Mộ định trở về Kiếm Lâu của mình tu luyện Phi Thiên thuật ngự kiếm, bỏ lại mấy chục Kiếm Vương cực kỳ mình.

Ba luồng kiếm quang trước sau rạch phá không trung, cuối cùng lần lượt đáp xuống trên một ngọn núi.

Một trong hai tên chó săn khẽ kêu, ánh mắt kính sợ:

- Cảnh sư huynh...

Cảnh Đức Lôi quay về Kiếm Lâu trong núi, lửa giận tích lũy trong lòng bùng nổ như núi lửa phun trào:

- Sở Mộ đáng chết!

Kiếm ra khỏi vỏ, Cảnh Đức Lôi rút giận huơ kiếm chặt chém lung tung. Từng đường kiếm nguyên đáng sợ xen lẫn lực lượng sấm sét đánh ra, thế sấm sét bao trùm mặt đất bốn phía.

Đá núi tan nát, cỏ cây bị sấm sét đánh thành tro đen. Hai tên chó săn nhìn Cảnh Đức Lôi nổi điên trút giận thì vội chạy ra xa, sợ bị văng miểng.

Cảnh Đức Lôi trút giận giây lát rồi đút kiếm vào vỏ, đất đai xung quanh bị xới nát, trông như đống phế tích, mặt đất bốc khói đen nghi ngút.

- Thực lực Kiếm Vương nhất tinh không thể nào đánh bại được Kiếm Vương tam tinh.

Cảnh Đức Lôi tỉnh táo lại, gã cẩn thận phân tích mỗi quá trình chiến đấu:

- Hắn thi triển bí pháp, hơn nữa nháy mắt bạo phát. Còn ta thì coi thường hắn khiến thực lực không phát huy ra hết, vừa đánh nhau đã mất tiên cơ nên cuối cùng mới thua.

Quá trình chiến đấu lặp đi lặp lại hiện ra trong đầu Cảnh Đức Lôi vô cùng rõ ràng, mỗi một chi tiết gã đều không bỏ qua. Đây là thói quen của Cảnh Đức Lôi.

Trước tiên thi triển bí pháp thần niệm công kích làm Cảnh Đức Lôi bị phân tâm tinh thần, rồi bùng nổ tốc độ khiến Kiếm Vương tam tinh như gã giật mình, khó thể bắt giữ. Uy năng thuật ngự kiếm cao hơn Cảnh Đức Lôi tưởng tượng, hai tay đều dùng kiếm và thi triển kiếm kỹ.

- Phải rồi, hắn còn nắm giữ kiếm ý thuộc tính... cấp vương...

Chợt nghĩ đến điều này, mắt Cảnh Đức Lôi bắn ra tia sáng cực kỳ sắc bén, lòng vô cùng giật mình.

Phân tích từng tầng, Cảnh Đức Lôi đã hiểu lý do mình thua.

Cảnh Đức Lôi lẩm bẩm:

- Sỉ nhục hôm nay sẽ có ngày trả lại!

Lần sau gã không cho rằng mình sẽ thua.

***

Chiến đấu với Cảnh Đức Lôi chỉ là nốt nhạc nhỏ trong quá trình tu luyện của Sở Mộ.