Đương nhiên, nếu có linh đan diệu dược vẫn có thể chữa trị trái tim trước khi tử vong. Chỉ có điều trái tim là chỗ hiểm, bị thương tổn sẽ ảnh hưởng toàn thân, cho nên thương tổn còn nặng hơn các nội tạng khác bị tổn thương.

Tuy Sở Mộ không để người khác đánh trúng trái tim của mình nhưng dù ai cũng không dám nói trước, có thêm Tâm Kiếm chi lực bảo hộ cũng là chuyện tốt.

Có Tâm Kiếm chi lực, Sở Mộ bắt đầu tu luyện Tâm Kiếm nhất trọng thiên: Kiếm Ảnh Sát.

Tu luyện ra Tâm Kiếm chi lực hao phí thời gian nửa tháng của hắn, cũng may thời gian nghỉ ngơi dài đến ba trăm ba mươi hai ngày, thời gian còn lại rất dài.

Không ngừng tu luyện, trừ tu luyện Tâm Kiếm nhất trọng thiên ra. Sở Mộ cũng không có buông rèn luyện áo nghĩa, thực lực tăng lên, tiềm lực cũng tăng theo.

Thủy chi áo nghĩa đạt tới bảy chuyển sơ kỳ, tốc độ rèn luyện vô cùng khả quan, trừ thần niệm chi lực của Sở Mộ ra, cũng bởi vì trong Thần Hoang Thiên Cung có đặc thù nên tăng lên rất nhiều.

Thời gian trôi qua từng ngày, khoảng cách thí luyện quan ải thứ bảy càng gần.

Thực lực Sở Mộ có tăng lên.

Tu luyện Tâm Kiếm nhất trọng thiên, rèn luyện thủy chi áo nghĩa, tu luyện kiếm thuật...

Khảo hạch quan ải thứ bảy là cái gì, Sở Mộ còn không rõ nhưng thập phần coi trọng.

Rút kiếm đặt trước mặt mình, dường như nơi này chính là kẻ địch của mình, tinh thần Sở Mộ chuyên chú chưa từng có.

Hắn vận dụng tất cả lực lượng vào bàn tay, hắn điều động Tâm Kiếm chi lực trong trái tim giống binh sĩ chờ lệnh, tùy thời tiếp nhận điều khiển.

Trong nháy mắt không thấy Sở Mộ làm gì, hắn vung kiếm chém ra một đường, thân kiếm cắt không khí trước mặt, Tâm Kiếm chi lực lưu động cao tốc và rót vào thân kiếm cực nhanh. Cảnh tượng này quá thần kỳ, Sở Mộ bổ ra một đạo kiếm quang, lại xuất hiện một bóng kiếm mông lung, kiếm ảnh của hắn chém vào một góc mười lăm độ, trước sau bổ trúng vị trí không khí khác nhau.

Không có mục tiêu, Sở Mộ cũng không biết bóng kiếm vừa rồi có uy lực như thế nào.

Dựa theo Tâm Kiếm Bí Lục ghi lại, uy lực của bóng kiếm tăng thêm năm thành uy lực.

Tâm Kiếm nhất trọng thiên: Kiếm Ảnh Sát!

Tên như ý nghĩa, nó có thể phân hóa ra một bóng kiếm trong thời gian ngắn ngủi hình thành công kích lần thứ hai, đánh trúng cùng một bộ vị của mục tiêu, mở rộng tổn thương nặng hơn.

Bóng kiếm là Tâm Kiếm chi lực hình thành sau khi kích phát, lúc bóng kiếm tiểu thành có thể phân hóa kiếm quang và đánh trúng một bộ phận của mục tiêu, tuy rất nhanh nhưng vẫn có chênh lệch, chỉ cần ngươi nhắm thời cơ không chuẩn sẽ bị tránh né.

Nếu lúc đại thành, bóng kiếm cùng kiếm quang hợp làm một thể cùng đánh trúng mục tiêu, tạo thành tổn thương càng lớn, hơn nữa kẻ dùng kiếm cũng có thể tự chủ khống chế bóng kiếm cùng kiếm quang tách ra, có thể đánh vào vị trí khác nhau trên người mục tiêu.

Hôm nay Sở Mộ chỉ luyện đến tiểu thành.

Không có đối thủ không có mục tiêu nên không thể thử thỏa thích, muốn đại thành cũng khó khăn.

Thời gian trôi qua, đảo mắt, ba trăm hai mươi ngày cũng qua đi, Kiếm Ảnh Sát tiểu thành đỉnh phong, khoảng cách đại thành còn kém một bước.

Khảo hạch cửa thứ bảy bắt đầu.

Tràng cảnh lại biến hóa, Sở Mộ trấn định tự nhiên, bởi vì hắn đã quen.

Lúc này khác với khảo hạch lần trước, trước mặt là tấm bia đá màu đen và khối thủy tinh.

Tấm bia màu đen và khối thủy tinh cùng cao ba mét, đặt song song trước mặt Sở Mộ, nó tản ra khí tức quỷ dị, Sở Mộ kinh ngạc phát hiện, trên khối thủy tinh có một nhân loại nhìn giống nhân loại lại không giống nhân loại.

Thân ảnh kia đang ngủ say, về phần bía đá màu đen không có bất cứ chữ viết gì.

- Khảo hạch thứ bảy, phải phá nát tấm bia trước khi tội nhân phá phong.

Giọng nói già nua của Thiên Linh vang lên.

Vừa lên tiếng, Sở Mộ nhìn thấy trên đỉnh khối thủy tinh tan rã như băng cứng tan chảy.

Ý niệm xuất hiện trong đầu, Sở Mộ vội vàng xuất kiếm, kiếm của hắn chém thẳng vào tấm bia đá màu đen, tiếng nổ mạnh vang lên, vô số hoa lửa bắn ra các nơi, lực lượng phản chấn cường đại bộc phát đánh bay kiếm của SỞ Mộ.

Trên tấm bia đá chỉ có một vết ngấn màu bạc.

Hắn bị tấm bia đá màu đen làm giật mình, hắn nhìn đỉnh của khối thủy tinh đã hòa tan một chút, Sở Mộ không dám lãng phí thời gian, hắn trừ lực phản chấn, bàn tay nắm chặc Bát Diện Thiên Hoang Kiếm, điều động tất cả lực lượng và vận chuyển Tâm Kiếm chi lực.

Chém giết!

Kiếm phách chém vào tấm bia đá màu đen, chém thẳng vào vị trí vết chém đầu tiên, kiếm quang nghiền nát, kiếm không bị phản chấn bay đi, bóng kiếm cũng chém vào cùng một vị trí.

Kiếm Ảnh Sát!

Lúc này bóng kiếm cũng nghiền nát, dấu vết màu trắng trên tấm bia đá màu đen càng trở nên rõ ràng hơn trước.

Sở Mộ không dám khẳng định khối thủy tinh hòa tan cần bao nhiêu thời gian, có thể khẳng định một điểm, sau khi khối thủy tinh hòa tan toàn bộ, thân ảnh trong khối thủy tinh sẽ ra ngoài, hắn chắc chắn không phải bằng hữu của hắn.

Dựa theo độ khó khảo hạch cửa thứ sáu, một khi thân ảnh trong phong ấn thoát ra ngoài, chính mình không phải là đối thủ, sẽ bị chém giết ngay lập tức.

Vì sống sót, vì thông qua khảo hạch thứ chín, Sở Mộ liều.

Hắn chém một kiếm đều dùng toàn lực.

Thiên Hoang kiếm nguyên, kiếm ý chín chuyển cực hạn và kim chi áo nghĩa chín chuyển cực hạn, Chấn Sơn Kính cực hạn, thần niệm chi lực trùng kích, Tâm Kiếm chi lực...

Uy lực như vậy đủ sức miểu sát bất cứ kiếm giả Thần Ngưng Cảnh viên mãn nào.

Không biết tấm bia đá làm từ chất liệu gì, Sở Mộ liên tục công kích cho nên nó đã tổn hịa một chút.

Trảm trảm trảm!

Xuất kiếm xuất kiếm xuất kiếm!

Hắn dùng tất cả lực lượng, Sở Mộ không ngừng xuất kiếm.

Khối thủy tinh bên cạnh đã hòa tan một bộ phận, người bên trong bộc phát một tia khí tức yếu ớt nhưng lại thập phần đáng sợ, Sở Mộ cũng phải sợ hãi, tâm thần hắn rung động rất mạnh, hắn dám khẳng định một khi thứ này phá phong ra ngoài, hắn sẽ bị miểu sát trong một chiêu.

Bóng ma tử vong bao phủ, áp lực sinh tử và thời gian đè nặng nội tâm Sở Mộ, cũng kích phát tất cả tiềm lực của hắn.

Hắn không ngừng xuất kiếm, không ngừng tấn công liên tục, chém giết chém giết chém giết, góc độ xuất kiếm của Sở Mộ rất hoàn mỹ, tốc độ xuất kiếm nhanh hơn, lập tức bộc phát lực lượng và tăng cường uy lực mạnh hơn, Thiên Hoang Tam Thức càng ngày càng thuận tay, tiêu hao càng ngày càng nhỏ, uy lực cũng càng ngày càng lớn mạnh.

Trong lúc bất tri bất giác dường như hắn đánh vỡ gông xiềng gì đó, lúc hắn chém ra một kiếm, rót Tâm Kiếm chi lực vào, bóng kiếm không có phân hoá mà dung hợp với kiếm quang, đồng thời chém vào tấm bia đá.