Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1329: Ta cũng có kiếm ý thất chuyển (Thượng)

Cho dù là yếu ớt, nhưng mà ẩn chứa trong mỗi kiếm vẫn có thể tạo thành ảnh hưởng nhất định cho đối thủ, làm cho đối phương khó có thể tập trung tinh thần, sẽ bị thua nhanh hơn.

Đáng tiếc thủ đoạn như vậy đối với Sở Mộ mà nói, vô dụng.

Quỷ dị rõ ràng, Sở Mộ thi triển Phi Huyền Huyễn Không bộ, trong nháy mắt tàn ảnh bị chém nát. chân thân xuất hiện bên cạnh Xi Tiếu, tiện tay chém ra Thien Hoang kiếm định chế, đánh về phía hông Xi Tiếu.

Dường như Xi Tiếu đã sớm có chuẩn bị, thân thể vặn vẹo, tránh đi một kiếm của Sở Mộ. Kiếm hắn mang theo một cỗ ma tính cuồng bạo hàng lâm, muốn xé nát Sở Mộ.

Thi triển Phi Huyền Huyễn Không bộ tới cực hạn, cường độ kiếm ý phát ra của Sở Mộ thủy chung giữ ở cực hạn lục chuyển. Tuy rằng độ tinh thuần khiến cho người ta kinh ngạc. Nhưng mà cuối cùng vẫn là cực hạn lục chuyển, không có cách nào so sánh với kiếm ý thất chuyển.

Tấn công, tấn công, tấn công. Xi Tiếu không ngừng công kích, tốc độ công kích của hắn tuy rằng không phải quá nhanh, nhưng mà mỗi một kiếm đều dính liền nhau, vô cùng hoàn mỹ, ít có sơ hở.

Càng là cao thủ càng ít sơ hở.

Tùy ý để cho Xi Tiếu không ngừng tấn công, Sở Mộ thì lần lượt thi triển Phi Huyền Huyễn Không bộ né tránh, khiến cho mỗi một kiếm của Xi Tiếu đều thất bại. Ngẫu nhiên sẽ phản kích một kiếm, lập tức quấy rầy tiết tấu của Xi Tiếu. Nhưng mà Xi Tiếu rất lợi hại, lập tức nắm lại tiết tấu của mình.

Chỉ là bất luận cố gắng như thế nào, Sở Mộ thủy chung vẫn ở bên ngoài, không có lọt vào tron tiết tấu của hắn, khiến cho hắn không có cách nào nắm bắt được tiên cơ. Hai mắt càng thêm đỏ hồng, hình thành hai đạo quang mang màu hồng bắn về phía xa, khí thế mười phần.

Tự mình cảm nhận, Sở Mộ cảm nhận được khí thế phát ra từ trên người xi Tiếu tăng lên từng chút một. Uy lực mỗi một kiếm cũng tăng lên, càng ngày càng lớn mạnh, giống như không có chừng mực vậy.

Tiếp xúc với một kiếm, lực lượng mạnh mẽ đánh bay Sở Mộ. Hắn lập tức mượn lực, thi triển Phi Huyền Huyễn Không bộ ở trên không trung. Đồng thời hóa giải lực lượng mạnh mẽ của một kiếm kia.

- Quả nhiên là một môn công pháp phụ trợ.

Sở Mộ thầm nghĩ, mục đích khi tự mình cảm nhận là vì nghiệm chứng thật giả.

Công pháp phụ trợ khó có được, nhất là công pháp phụ trợ tốt, càng thêm khó có được. Bản năng nói cho Sở Mộ biết, môn công pháp phụ trợ kia của Xi Tiếu nhất định rất cao cấp, có thể không ngừng tăng cường khí thế và uy lực xuất kiếm, giống như không có cực hạn, so với Băng Phách Hàn sương công của hắn còn cường đại hơn.

Xi Tiếu vận dụng công pháp phụ trợ, không giống như thi triển bí pháp, sẽ có thời gian suy yếu. Chỉ có điều hắn sẽ không ngừng tiêu hao lực lượng đặc thù của công pháp phụ trợ kia mà thôi. Một khi tiêu hao không còn, nhất định phải bổ sung. Dưới tình huống bính thường bổ sung rất khó. Nhìn Xi Tiếu có thể nhiều lần vận dụng, có lẽ là có bảo vật tăng tốc độ khôi phục nào đó trên người.

Xi Tiếu dưới trạng thái như vậy giống như thực sự hóa thân thành một Ma vương, lập tức mang tới áp lực lớn lao cho Sở Mộ. Sở Mộ không thể không một lần nữa bộc phát ra át chủ bài, xuất thêm một phần lực lượng ứng chiến.

Trên lưỡi kiếm của Thiên Hoang kiếm định chế lập tức xuất hiện một đám sương lạnh, đó là lực lượng của Băng Phách Hàn sương công. Lần đầu tiên trong thi đấu trăm năm một lần ở Ngoại cung Sở Mộ vận dụng Băng Phách hàn sương công. Nhiệt độ không khí bốn phía lập tức hạ thấp.

Vốn không khí tràn ngập quang mang màu đen, Sở Mộ khẽ động Băng Phách hàn sương công, lập tức có sương trắng lan tràn, vô số không khí bị đông kết thành bông tuyết, lơ lửng, phiêu phù ở bốn phía, giống như chúng tinh củng nguyệt vây quanh Sở Mộ. Nhìn qua vô cùng mỹ lệ.

- Sở Mộ làm gì vậy?

- Đó là lực lượng hàn băng. Chẳng lẽ Sở Mộ không tu luyện Thiên Hoang kiếm nguyên sao?

- Đây nhất định là một môn công pháp phụ trợ Băng hệ. Không ngờ vận khí của hắn tốt như vậy, thậm chí lại có công pháp phụ trợ.

- Nhìn Xi Tiếu kia nhất định cũng tu luyện một môn công pháp phụ trợ.

Sở Mộ vừa mới dùng Băng Phách Hàn Sương công đã lập tức khiến cho mọi người kinh hô.

- Sở Mộ mạnh như thế nào, vẫn cất dấu thực lực. Trước đó lúc không thi triển kiếm ý, hắn cũng không dùng lực lượng của công pháp phụ trợ Băng hệ này.

- Tên này rất biết che dấu nha.

Đoạn Ngọc Long thầm nghĩ.

Nhiếp Vân Kiệt có chsut không phục nhìn tới đây, một chút không phục trong lòng tiêu tán. Hóa ra thực lực của Sở Mộ còn có che dấu, hắn quả thực không phải là đối thủ của đối phương.

- Kẻ này quả nhiên còn có thủ đoạn.

Tam cung chủ âm thầm gật đầu.

- Không biết kẻ này còn che dấu hay không. Hay là đã xuất ra toàn bộ thực lực.

Một trưởng lão Chân cung nói, hắn nói ra suy nghĩ trong lòng lúc này của toàn bộ trưởng lão Chân cung.

- Tiếp tục xem chẳng phải sẽ biết rõ hay sao?

..

- Tốt, quả nhiên ngươi không khiến cho ta thất vọng.

Xi Tiếu cả kinh, tiếp đó cười to nói. Sở Mộ càng cường đại, hắn càng cao hứng, trong lòng lại càng kích động, hưng phấn, phấn chấn. Bộc phát ra chiến lực càng thêm cường đại.

Thiên tài chính thức gặp mạnh thì mạnh, càng đánh càng mạnh. Xi Tiếu chính là thiên tài chân chính.

Lực lượng Băng phách đối kháng với lực lượng màu đen của hắn, tầng sương lạnh kia đang không ngừng tan rã.

Hai kiếm giao phong, không phân trên dưới. Trong lúc nhất thời, không ai làm gì được ai.

Luận sức chịu dựng, tính dẻo dai, Sở Mộ không kém hơn bất luận kẻ nào. Cho dù lúc này đối mặt với áp lực rất lớn mà Xi Tiếu mang lại hắn cũng vẫn có thể chịu được, thậm chí còn đánh nhau kịch liệt với đối phương.

Chiến tới điên cuồng, cả thanh Thiên Hoang kiếm định chế của Xi Tiếu hoàn toàn bị nhuộm thành màu đen, giống như hỏa diễm đang thiêu đốt. Quỷ dị là không có bất kỳ chút nhiệt độ nào. Chỉ là lại có lực lượng đáng sợ, khiến cho mỗi một kiếm của hắn giống như đều là lực lượng sơ bộ nhập cảnh bộc phát. Hơn nữa còn không ngừng sâu sắc hơn.

Mà trên thân kiếm của Sở Mộ cũng rót vào một lượng lớn lực lượng băng phách. lực lượng băng phách kia tràn ngập, nhiệt độ không khí lại một lần nữa hạ thấp, đồng thời còn lan tràn ra chung quanh khiến cho người đứng xem chung quanh cảm thấy hàn ý xâm nhập vào trong cơ thể.

Không ngừng né tránh, không ngừng va chạm, vô số tia lửa bắn ra. Sáng chói, tựa như pháo hoa trong đêm hè vậy.

Kiếm giống như phượng, giống như giao long, giống như lưu quang, giống như ma vương.