Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1141: Đi ra đúng thời điểm (Thượng)

Đạt tới học đồ chính là tiêu chuẩn nhập môn, cũng có hiểu biết về phong cấm, Sở Mộ đang học với tốc độ tên lửa, không ngừng tăng cường và tinh thân,

Lại qua mười ngày, Sở Mộ lại có tiến bộ, đạt tới cấp bậc Phong Cấm Sư.

Tinh tiến uy mãnh, tiếp qua mười ngày lại đạt tới cấp bậc đại sư.

Nếu Phong Cấm Sư khac biết có người tu hành nhanh như thế chỉ sợ sẽ hoảng sợ không biết đông tây, liên tục quỳ khóc cầu khẩn Sở Mộ nói cho bọn họ vì sao học nhanh như thế.

Đến tận đây học tập phong cấm được bốn mươi ngày, Sở Mộ đã đạt tới cảnh giới đại sư.

Phong cấm ngăn cản hắn và Đồ Cương đã vượt qua cấp tông sư, đạt tới cấp độ đại tông sư, trong đó ẩn chứa nhiều thứ phức tạp huyền ảo cho nên là đối tượng tham khảo tốt nhất.

Học phong cấm phải học tri thứ lý luận, cũng cần đầy đủ thực tế mới có thể trở thành Phong Cấm Sư thực tế.

Đồ Cương ngồi làm việc của mình, hắn vẫn tu hành nhưng xác định Sở Mộ đang học phong cấm.

Trong nháy mắt lại qua hai mươi ngày, tạo nghệ của Sở Mộ lại tăng lên đại cảnh giới, hắn đột phá Phong Cấm tông sư, cấp độ này các Phong Cấm Sư khác phải học tập vài chục năm tới cả trăm năm mới làm được.

Sở Mộ cho mình kỳ hạn ba tháng, tính toán tổng cộng chín mươi ngày, hôm nay đi qua sáu mươi ngày, hắn còn một tháng để đạt tới tiêu chuẩn đại tông sư.

Đạt tới tiêu chuẩn đại tông sư có thể hiểu phong cấm vây khốn bọn họ, Sở Mộ mới phát hiện đây không phải là phong cấm phòng ngự bình thường, trong đó còn ẩn chứa một phần nhỏ phong cấm phản kích, uy lực phản kích mạnh mạnh, chỉ làm bọn họ khổ sở mà thôi.

Tình huống ngoài ý muốn, Sở Mộ đành phải học tập thủ ấn phong cấm phản kích, cũng giống phòng ngự hệ, nó có sáu mươi bốn đạo thủ ấn.

Có phòng ngự hệ làm trụ cột, học tập phản kích hệ dễ dàng hơn nhiều, hắn dùng năm ngày học xong thủ ấn phản kích hệ.

Tu luyện tăng lên từng chút một.

Phong cấm này dùng phòng ngự hệ và phản kích hệ dung hợp với nhau, đều đạt tới cấp bậc đại tông sư, độ khó khi phá cấm tăng lên, hắn biết rõ ba tháng không thể phá cấm.

Đầu tiên hắn phải học tập phòng ngự hệ và phản kích hệ đạt tới cảnh giới tông sư, sau đó còn phải liên hệ với chúng và phá giải phong cấm.

Tháng thứ tư, Sở Mộ thở ra một hơi, bởi vì phòng ngự hệ đã đạt tới cảnh giới đại tông sư, mà phản kích hệ dừng lại ở cảnh giới tông sư.

Tiếp theo trọng điểm nằm ở dung hợp phòng ngự hệ và phản kích hệ.

Hai hệ thống phong cấm khác nhau, tác dụng khác nhau, hiệu quả khác nhau, muốn dung hợp phải hiểu phù lục của chúng.

Điều này cần tạo nghệ cao siêu, Sở Mộ cố gắng nghiên cứu phong cấm vây khốn bọn họ, cũng thôi diễn nghịch hướng tìm cách phá giải.

Đồ Cương không quấy rầy Sở Mộ, hắn cảm giác được Sở Mộ đang cố gắng phá phong cấm, có thể phá cấm hay không phải nhờ vào Sở Mộ, nếu không đoán phải chờ vài năm sau mới có kết quả hắn muốn.

Lại qua một tháng, tính toán Sở Mộ và Đồ Cương bị vây ở đay hơn năm tháng.

Ngày hôm na, Sở Mộ vui mừng, bởi vì hắn thành công dung hợp phòng ngự hệ và phản kích hệ với nhau, mặc dù chỉ dung hợp sơ bộ nhưng hắn cảm giác đủ mở phong cấm trước mặt.

- Ta muốn phá cấm.

Sở Mộ nói với Đồ Cương.

Đôi mắt Đồ Cương sáng ngời, hắn đứng lên nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, lại nhìn sang phong cấm trơớc mặt, nói:

- Cần ta làm cái gì?

- Đợi!

Sở Mộ nói, bắt đầu phá cấm, tất cả lực chú ý đều nhìn phong cấm.

Hắn đã nghiên cứu phong cấm này suốt mấy tháng, tuy hắn là người học tập phong cấm nhưng Sở Mộ vô cùng quen thuộc nó, lúc này chuyên chú nghiên cứu làm sao phá giải nên cũng dễ dàng hơn nhiều.

...

- Chết!

Một tiếng quát chói tai vang lên, đại kiếm chém xuống đánh nát núi cao.

Thái Cổ hung thú đã chết tại dưới đại kiếm.

Tần Sơn Hà nhanh chóng nhìn chung quanh, trừ chính mình ra, còn lại không còn gì, hắn nhìn chiến tích kiếm lệnh tạm thời bên hông, chiến tích phía trên đạt tám mươi sáu điểm.

Mới vừa gia nhập Huyết Sắc Hoang Nguyên, điểm chiến tích là ba mươi, trong khoảng thời gian qua hắn không ngừng săn giết đạt tới năm mươi sáu điểm, tốc độ không nhanh nhưng an toàn.

- Rốt cuộc đội trưởng đi nơi nào?

Tần Sơn Hà vừa lột da Thái Cổ hung thú vừa nói thầm.

Mấy tháng trước Sở Mộ cho hắn hai mươi viên Kiếm Ý Đan sáu chuyển và mười viên Áo Nghĩa Đan sáu chuyển, hắn một mình đi vào Huyết Sắc Hoang Nguyên săn giết, Tần Sơn Hà nghĩ dùng thực lực Sở Mộ đạt tới sáu chuyển không cần phải lo lắng năng lực bảo vệ bản thân.

Mấy tháng sau, Tần Sơn Hà thông qua cố gắng của mình hắn rèn luyện kiếm ý và thổ áo nghĩa đến năm chuyển, tuy còn chưa đạt tới cực hạn nhưng muốn rèn luyện đến sáu chuyển cần tiêu hao rất nhiều thời gian, trong thời gian ngắn không cách nào làm được.

Mà đạt tới năm chuyển, thực lực của hắn tăng lên rất lớn, thực lực năm chuyển thuộc về cấp độ cao cấp trong đệ tử tinh anh, cho dù trong ba đại chiến đội siêu cấp cũng có thể làm đội viên hạch tâm.

Bởi vậy Tần Sơn Hà một mình tiến vào Thiên Phong Cốc, tiến vào Huyết Sắc Hoang Nguyên, mục tiêu chủ yếu là tìm Sở Mộ, thứ yếu mới là săn giết.

Qua mười ngày hắn không tìm được Sở Mộ.

Huyết Sắc Hoang Nguyên rất lớn, muốn tìm một người trong đó như mò kim đáy biển, chỉ có thể bằng vận khí.

Bất tri bất giác, Tần Sơn Hà dần dần xâm nhập Huyết Sắc Hoang Nguyên. Khoảng cách Huyết Sắc Hoang Nguyên càng ngày càng gần.

Tần Sơn Hà tin tưởng vững chắc, Sở Mộ sẽ không chết, chỉ có điều không biết nên đi nơi đâu.

Có tiếng nói vang lên, Tần Sơn Hà nhanh chóng nhìn sang, hắn nhìn thấy mười thân ảnh xuất hiện và tiếp cận thật nhanh.

Lúc này nheo mắt nhìn sang, nhìn thấy sắc mặt Tần Sơn Hà biến hóa, hắn vội vàng thi triển thân pháp rời đi, bởi vì hắn nhìn thấy đi đầu trong mười thân ảnh chính là đội trưởng tiểu đội hạch tâm Nam Cung Kiệt của chiến đội Trảm ma trong Thiên Phong Cốc lần trước.

Tần Sơn Hà hiểu ra, Nam Cung Kiệt không phải kẻ lương thiện gì, là kẻ có thù tất báo, ngày đó giao phong ngôn ngữ và khí thế khẳng định ghi hận trong lòng, bản thân mình và Sở Mộ là một đám, hắn chắc chắn sẽ không tử tế với mình.

- Đuổi theo!

Nam Cung Kiệt cũng nhìn thấy Tần Sơn Hà. Vung tay lên, mười người tăng tốc độ đuổi theo.

Nam Cung Kiệt có thực lực sáu chuyển,, thủ hạ dưới tay cũng có thực lực năm chuyển, bọn họ nhiều lần chém giết sinh tử cho nên kinh nghiệm phong phú.

Cắn chặt hàm răng, Tần Sơn Hà dùng toàn lực bỏ chạy ra xa nhưng đám người Nam Cung Kiệt đuổi theo không bỏ, hơn nữa khoảng cách càng ngày càng gần, dựa vào tình huống như vậy, Tần Sơn Hà sẽ bị đuổi kịp.