Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1113: Giết dị tộc (Thượng)

Sắc mặt Tần Sơn Hà biến hóa, hắn cắn răng điều động ý niệm tinh thần toàn lực ngăn cản khí thế Nam Cung Kiệt trùng kích, cũng may Nam Cung Kiệt nhằm vào Sở Mộ, Tần Sơn Hà chỉ bị ảnh hưởng mà thôi.

Khóe mắt Sở Mộ hơi co rúm, khí thế của Nam Cung Kiệt càng mạnh hơn nữa, thậm chí còn có các loại ảo giác xông vào thế giới tinh thần của hắn, dường như có vô số oan hồn đang gào thét trùng kích tinh thần Sở Mộ.

Đột nhiên Sở Mộ mở hai mắt, ánh mắt lăng lệ ác liệt mang theo tinh quang bắn ra ngoài, điều động ý niệm tinh thần, ngay lập tức xâm nhập thế giới tinh thần đánh nổ ảo giác, khí têế bản thân tăng lên cực hạn, cô đọng như một, nó biến thành lợi kiếm đối kháng Nam Cung Kiệt.

Trong lúc nhất thời bất phân thắng bại, các kiếm giả chung quanh kinh ngạc không nhỏ.

Nội tâm Nam Cung Kiệt hết sức kinh ngạc, dùng thực lực của hắn lại không thể hoàn toàn áp chế đệ tử tinh anh vừa tấn chức, lúc này Nam Cung Kiệt nhớ tới trưởng lão Kim Diễm Lôi đã nói không thể xem thường Sở Mộ.

Nghĩ tới đây đột nhiên Nam Cung Kiệt thu liễm khí thế, dù cho hắn không thể áp chế Sở Mộ, hắn cũng muốn làm Sở Mộ xấu mặt, không nghĩ tới trong nháy mắt hắn thu liễm khí thế, khí thế của Sở Mộ tăng lên rất nhiều, hóa thành lợi kiếm vô hình chém giết tới, Nam Cung Kiệt biến sắc, dường như hắn nhìn thấy vô số kiếm khí cường đại tấn công mình.

Đang muốn thu hồi khí thế trùng kích, hắn có cảm giác mình bị nghiền áp.

Sở Mộ lại thu hồi khí thế của mình, hơn nữa còn quay về thật nhanh, khí thế Nam Cung Kiệt phản công không trúng mục tiêu, hắn không khác gì đấm một quyền toàn lực vào không khí, không có mục tiêu, lực phản công không thể tiết ra ngoài cho nên khí huyết trong người sôi trào.

Người sáng suốt cũng nhìn ra Nam Cung Kiệt ăn chút thiệt thòi, càng như vậy càng ngạc nhiên.

- Tốt, rất tốt, phi thường tốt.

Nam Cung Kiệt đỏ mặt, hắn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, hai mắt bốc hỏa, giận quá thành cười nói ra, hắn đã ăn thiệt thòi.

- Ta vẫn tốt mà!

Sở Mộ không nhanh không chậm đáp trả.

- Đừng tưởng rằng tại Thiên Phong Cốc không thể động thủ thì ngươi có thể múa mép khua môi, cầu nguyện đi, thỏa thích cầu nguyện đi, đừng để người chiến đội Trảm Ma gặp ngươi trong Huyết Sắc Hoang Nguyên, khi đó ngươi sẽ biết cái gì gọi là hối hận.

ÁNh mắt Nam Cung Kiệt tối tăm lạnh lẽo.

Đám đội viên dưới trướng Nam Cung Kiệt dùng ánh mắt bất thiện và lãnh ý nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.

Có thể tưởng tượng, một khi Sở Mộ rời khỏi Thiên Phong Cốc tiến vào Huyết Sắc Hoang Nguyên, gặp phải người chiến đội Trảm Ma sẽ nguy hiểm tính mạng.

Sở Mộ và Tần Sơn Hà tứ cố vô thân trong Thiên Phong Cốc.

Vốn chiến đội bất nhập lưu vào trong Thiên Phong Cốc thường thường tạo thành liên minh tạm thời với nhau, liên hợp lại cùng nhau tiến vào Huyết Sắc Hoang Nguyên, như vậy tỷ lệ sinh tồn tăng lên rất nhiều.

Nhưng bởi vì Sở Mộ xung đột với chiến đội Trảm Ma cho nên không có bất cứ chiến đội bất nhập lưu nào dám liên hợp bọn họ, trừ phi muốn chết.

Dù sao Sở Mộ cũng chưa bao giờ có suy nghĩ liên hợp với chiến đội bất nhập lưu khác, Tần Sơn Hà không sao cả.

Liên hợp sẽ có nhiều cao thủ, tỷ lệ sinh tồn cũng tăng lên, nhưng cũng có chỗ không tốt, đầu tiên là người càng nhiều, thực lực khác nhau khó tránh khỏi cao thấp không đều, thời khắc mấu chốt biến thành vướng víu.

Tiếp theo nhiều người, mỗi người đạt được chiến tích ít hơn nhiều.

Thực lực Tần Sơn Hà không bằng hắn nhưng kiếm ý và thổ áo nghĩa đều rèn luyện đến hai chuyển đỉnh phong, cảnh giới kiếm pháp không thấp, huống chi Tần Sơn Hà từng một mình sinh tồn bên ngoài Thiên Phong Kiếm Cung hơn một năm, kinh nghiệm chiến đấu sinh tử phong phú, tổng thể thực lực sẽ không so kém hơn đội viên chính thức của chiến đội siêu cấp bao nhiêu.

Sau khi nghỉ ngơi và khôi phục một lúc, hai người liền rời khỏi Thiên Phong Cốc, chính thức bước vào Huyết Sắc Hoang Nguyên.

Trong nháy mắt Sở Mộ và Tần Sơn Hà rời khỏi Thiên Phong Cốc, lập tức đã có người báo cáo cho Nam Cung Kiệt, Nam Cung Kiệt lập tức hạ lệnh đi theo, có tiểu đội tinh anh và tiểu đội chính thức của chiến đội Trảm Ma rời khỏi Thiên Phong Cốc tiến vào Huyết Sắc Hoang Nguyên.

Với tư cách một trong ba đội trưởng chiến đội hạch tâm, Nam Cung Kiệt có địa vị cao trong chiến đội Trảm Ma.

Trong ba chiến đội siêu cấp có một trung đoàn trưởng, hai phó trung đoàn trưởng, ba trưởng lão và một chi vương bài, ngoài ra địa vị tiểu đoàn trưởng hạch tâm rất cao.

...

- Tốc độ hai gia hỏa này rất nhanh.

Đội viên tiểu đội tinh anh và chính thức của chiến đội Trảm Ma đã mất đi tung tích của Sở Mộ và Tần Sơn Hà.

- Không sao cả, mục tiêu chính thức của chúng ta không phải hai người này, nếu gặp được lại cho chúng hiểu hối hận là gì.

Lúc này tiểu đội tinh anh và tiểu đội chính thức phân tán ra, bọn họ tìm đối tượng săn giết khác nhau.

Mỗi đội viên chiến đội siêu cấp có thực lực rất cường đại, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, lại tinh thông phối hợp, cho dù là tao ngộ đối thủ thực lực cao hơn bọn họ gấp mấy lần cũng có thể toàn thân trở ra, năng lực sinh tồn kinh người.

Thỉnh thoảng có đội ngũ rời khỏi Thiên Phong Cốc, tiểu đội trưởng của ba đại chiến đội siêu cấp đều dẫn người hành động. Tiểu đội chiến đội nhất lưu cũng như thế, đến chiến đội nhị lưu có thể sẽ xuất hiện tình huống liên thủ với chiến đội khác.

Mà chiến đội tam lưu phải có nửa đội liên thủ với nhau, chiến đội bất nhập lưu, trừ chiến đội Chấn Thiên của Sở Mộ ra, cơ bản đều liên thủ đi cùng.

...

Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi đậm đặc, chúng giống như có linh tính không ngừng chui vào mũi, tràn ngập xoang mũi, ngay cả mặt đất dưới chân có màu nâu đen do máu huyết khô tạo thành.

Bước đi trong Huyết Sắc Hoang Nguyên. Sở Mộ và Tần Sơn Hà đề cao cảnh giác hào khí nơi này làm bọn họ không dám thả lỏng.

Chiến tích kiếm lệnh tạm thời đặt bên hông, bởi vì là tạm thời cho nên không có ký danh.

Nói cách khác, nếu như đám người Sở Mộ chém giết dị tộc đạt được điểm chiến tích, nhưng tạm thời chiến tích kiếm lệnh bị người khác cướp đi, chiến tích bên trong sẽ thuộc về người khác.

Nếu như trở thành chiến đội chính thức và có chiến tích kiếm lệnh riêng mình, cho dù rơi vào tay người khác, điểm chiến tích cũng không bị lấy đi.

Huyết Sắc Hoang Nguyên rất lớn, kiếm giả không có pháp khí phi hành, chỉ có thể hành tẩu trên mặt đất, nếu như không tiếc tiêu hao kiếm nguyên cũng có thể thi triển thân pháp.

Đám người Sở Mộ và Tần Sơn Hà không làm như vậy, bọn họ chỉ hành tẩu trên mặt đất, tốc độ rất nhanh, sau lưng còn có tàn ảnh thể hiện tốc độ của mình.