“Conan, em rốt cuộc là ai?”

“Em là Edogawa Conan, thám tử…” Vẫn là câu trả lời tưởng như giản dị nhưng lại chất đầy kiêu ngạo đó. Cậu kiêu ngạo, vì cậu là một thám tử, không phải vì danh xưng “thám tử tài ba” hào nhoáng, mà là niềm cao hứng khi vạch mặt được hung thủ, còn có… sự phấn khởi khi có thể phơi bày sự thật ra ánh sáng.

Đương nhiên, cậu cũng rất muốn khoe tài, nhưng cậu sẽ không tự thừa nhận đâu.

“Thật sao?” Lúc mới nghe câu này, anh còn tưởng là cậu nhóc nói đùa, nhưng bây giờ… cậu thật sự không khác gì một ngài thám tử. Thậm chí… thậm chí còn là thám tử tài ba hơn mọi thám tử khác.

“Cháu bé, có kết quả giám định rồi đây.” Vì đã quá quen với Kogoro Mori, nên những nhân viên này cũng biết rõ chú bé trợ lý này của lão. Nó đã nhờ thì ắt là vụ án sắp xong rồi.

“Sao rồi chú?” Conan nhanh chóng chạy tới.

“Cháu nói không sai… Đúng là lạ thật…” Nhân viên giám định tựa hồ cũng rất kinh ngạc với kết quả có được, nên có chút mờ mịt không thể lý giải nổi…

“Thật sao? Như vậy hung thủ chính là cô ta rồi….”

“Thế nào? Kết quả giám định sợi tóc đó thế nào?”

“Báo cáo thanh tra, sợi tóc này là của nạn nhân…”

“Sao lại như vậy?????”

“Vậy còn gì để nói nữa, hung thủ đúng là Chi Mỹ rồi… Trong móng tay Hải Lệ không phải có máu của Chi Mỹ sao? Hơn nữa cô ta có động cơ giết người lớn nhất….” Tân Điền thái độ nhàn nhã kết tội. Tuy rằng Chi Mỹ là người mà hắn tìm tới buổi hội, nhưng nếu là phạm nhân giết người, thì thôi vậy….

“Tân Điền, anh sao có thể nói như vậy?” Chi Mỹ không dám tin tưởng mà nhìn hắn, rồi đột nhiên cười giễu, “Các người nói tôi có động cơ giết người, thế các người thì không à?”

“Chúng tôi?????”

“Tân Điền, không phải anh từng thầm yêu Hải Lệ à? Nhưng cô ả đâu có chịu anh, vì nhà anh làm gì có tiền bằng Kết Thành, làm sao giúp cô ả thăng tiến, thoáng một cái đã biến thành “công chúa” của màn ảnh được…”

“Có chuyện này sao?” Lại một vụ tình sát nữa….

“Chưa kể, cái viên đá Mộng Huyễn Nhãn Lệ đó đâu? Các người còn chưa tìm được mà. Dựa vào cái gì nói tôi là hung thủ??”

“A A có cái gì nè ~~” Lại tiếng thắc mắc ngây thơ gần như đã thành huyền thoại truyền tới. Takagi quay đầu lại, vừa thấy Conan ghé vào trên thi thể…

“Conan, em làm gì đó?”

“Cháu đang phá hỏng hiện trường đó!!!!!” Thanh tra Megure đang rống lớn thì đứt ngang khi nhìn vào hướng chỉ của cậu nhóc

“Nhìn hay quá đi, trên đầu TV kìa, tượng siêu nhân che mặt bị tử địch đâm cho một đao….” Conan mô phỏng động tác theo, “Ở ngay giữa ngực, sau đó máu phun thẳng ra…”

“Phải rồi!!!!”

“Nhưng sao trên ngực chị này chỉ có một chút máu dính lại vậy?” Conan chỉ vào trên ngực nạn nhân “Không lẽ vì chị ấy ít máu quá, nên không chảy được?”

“A, thì ra là thế?????” Takagi rốt cuộc đã bừng tỉnh đại ngộ, “Nói như vậy, như vậy… rất có khả năng Hải Lệ đã chết trước khi bị người khác đâm vào ngực, nhằm tạo hiện trường giả…”

Đúng đúng đúng, Conan gật đầu… Cuối cùng mấy ổng cũng hiểu….

“Như vậy lý do thật sự mà cô ta chết là…”

“Báo cáo, nạn nhân chết do ngạt thở.”

“Ngạt thở??”

“Vâng, hồi nãy nhóc kia có nhờ chúng tôi kiểm tra lại nguyên nhân tử vong một lần nữa. Ngạt thở. Đây mới là nguyên nhân tử vong chính thức. Hơn nữa còn là ngạt thở do trúng độc.”

“Nếu như nói là hạ độc, vậy thì thời gian gây án phải khác rồi, cuối cùng lựa thời cơ đâm thêm một đao vào xác, như vậy có thể tạo chứng cứ ngoại phạm vô cùng chắc chắn”

“Nhưng độc gì chứ?”

“Điclo-đietyl Sunfit ” Conan thấp giọng trả lời “Còn gọi là lưu huỳnh mù tạc, đây là khí độc xuất hiện rất nhiều trong chiến tranh hoá học…”

“Sau khi trúng độc từ 3 đến 4 ngày mới gây ra tình trạng khó thở dẫn đến tử vong.”

“Thì ra là thế, thế nhưng Conan, em làm sao mà biết được mấy cái này?” Takagi nghi hoặc hỏi, mấy thứ thế này, đến thanh tra cũng còn không biết, bản thân anh cũng chẳng rõ ràng, vậy tại sao nhóc con…

“A?” Conan chớp chớp mắt, “Em… em xem trên TV….”

Nghe Conan trả lời xong, ánh mắt mọi người đều dồn hết lên người Ran…

…TV nhà các người rốt cuộc là đã bật những kênh nào vậy?

“Xin lỗi…” Tựa hồ là cảm nhận được hàm nghĩa trong ánh mắt mọi người, Ran không kiềm được mà mặt đen thêm vài phần…