Cô ngẩng đầu lên, mái tóc rủ xuông che đi một phần gương mặt xinh đẹp để lộ ra con mắt duy nhất, bên trong ẩn chứa sự buồn bã. Từ lúc cô làm ra hành động đẩy chị gái cũng là lúc cô tự tước đi quyền chạy thoát của bản thân nhưng cô chấp nhận nó.
"Kinh phết còn giở màn hi sinh cho nhau cơ đấy" bỗng một tên từ trong đám vừa vỗ tay vừa nói đi ra. Nhìn kẻ đang nói Hạ n nghiến răng, phải hắn chính là kẻ đã nổ súng.
"Muốn giết thì giết luôn đi" Hạ n bất cần nói.
"Vậy sao?" Tên đó tiến lại gần đến chỗ trước mặt cô liền ngồi xổm hỏi.
Khẽ "Hừ" một tiếng cô liền nghoảnh mặt không thèm nhìn mặt hắn. Hắn nhìn vậy cười cười nói: "Ngươi nói đúng ngươi sẽ chết bất quá không dễ dãi như vậy".
"Ý ngươi là gì?" Hạ n dự cảm không tốt hỏi.
"Ngươi đoán đi?" Nhìn theo ánh mắt hắn liền phát hiện hắn đang nhìn cơ thể mình. Cô liền nổi giận nói: "Ta thà có chết cũng không cho ngươi như ý nguyện" nói rồi định cắn lưỡi tự tử liền bỗng một tên trong nhóm nhảy ra đánh mạnh vào gáy cô khiến cô ngất đi.
Tên cầm súng ánh mắt hài lòng nhìn tên vừa ra tay, xong liền cởi quần ra tiến đến chỗ Hạ n. Hắn mạnh bạo xé toạc quần áo cô ra và rồi ………..
Hạ Linh bên này ra sức kêu gào hô to kêu Hạ n đáng tiếc chẳng có tác dụng gì cả. Đoàn tàu giống như một bức tường ngăn cách hai thế giới trong giây lát vậy.
5' sau đoàn tàu đi qua hết, ngay khi toa tàu cuối cùng vừa hết Hạ linh liền bật nhảy qua đường sắt chạy sang bên. Khi cô sang bên liền chứng kiến một cảnh vô cùng sốc, đó là Hạ n đang nằm ngất dưới đất và bị một tên dang cưỡng hiếp.
"Hạ n mau tỉnh lại" Hạ Linh gào to hô. m thanh của cô đã thu hút cả đám bên kia đều nhìn sang, chúng sau khi phát hiện ra cô liền tên đánh ngất Hạ n nhảy ra mỉa mai nói: "Đúng là muốn chết mà đi rồi còn trở lại".
Hạ Linh mặc kệ lời mỉa mai đe dọa của hắn lao về hướng Hạ Ân. Tên kia thấy cô không thèm để ý hắn liền lao ra chắn đường tay định chộp cô nhưng bị cô cắn. Do đau quá hắn liền hất mạnh đá văng cô ra, cô bị đập đầu vào đá ngất xỉu đi trước khi ngất miện còn thì thào kêu: "Hạ Ân em mau tỉnh dậy