Edit: Tâm

Beta: Bát gia

Du Đại Tuấn về muộn hơn bình thường nên Đào Diệp tự mình về trước.

Lúc hắn vào nhà chẳng thấy người đâu, đi tìm thì mới phát hiện ra vợ mình đang ở trong phòng sách dạy dỗ con trai.

Mỗi lần vợ hắn dạy con đều rất nghiêm khắc. Hắn muốn vào khuyên, thế nhưng lại lo khiến cậu con trai đang tuổi dậy thì tự ái, ấy nên lén lút hé hé cửa, im lặng theo dõi.

Hai người bên trong đang rất tập trung nên chẳng ai phát hiện ra hắn sất.

“Ba nhỏ, con không có yêu đương thật mà.”

“Con không yêu…” Giọng Đào Diệp lạnh lùng: “Nhưng con thích người ta.”

“Ba nhỏ…”

“Ba không phải người cổ hủ cái gì cũng muốn quản lý, tuổi này biết thương biết nhớ là chuyện bình thường, ai cũng sẽ trải qua.” Đào Diệp ngừng lại một chút, “Nhưng con trai này, con chỉ biết yêu mà chưa biết chịu trách nhiệm. Con còn chưa đủ lớn, chưa đủ chín chắn, cho nên con nhất định phải hiểu, có những chuyện không được làm.”

Đào Diệp xoa đầu Ngải Diệp: “Tuy con không phải Omega, không dễ bị tổn hại đến cơ thể. Song là một Alpha thì phải biết tôn trọng Omega, thích ai thì phải cố gắng bảo vệ người ấy. Có những việc tuyệt đối không được tùy tiện, đừng lấy sinh mệnh đứa nhỏ ra làm thử thách cho sự vui thích giản đơn… Nếu con muốn bên người ấy cả đời, có muộn vài năm vẫn sẽ chờ được. Nếu như không thể thì tội gì phải lưu nỗi đau chứ?”

“Ba nhỏ… rốt cuộc ba muốn dạy con điều gì?”

Du Đại Tuấn thấy cổ vợ hắn có hơi đỏ lên, anh dừng hồi lâu mới tiếp: “Ba chỉ muốn nói, con phải chú ý chừng mực, chỉ có thể đánh dấu tạm thời, thành niên… ừm, trước khi kết hôn không được phép đánh dấu hoàn toàn, hiểu chưa?”

“Con biết rồi.” Du Đại Tuấn thấy thằng nhóc thối kia đỏ mặt, ấp úng mãi mới nói một câu: “Nhưng ba nhỏ không phải là có con trước, rồi mới…”

Du Đại Tuấn nghe thấy câu này thì điên tiết.

“Nói cái gì hả thằng nhóc thúi kia!”

__

Đúng vậy, không sai đâu. Du Đại Tuấn sở dĩ hốt được vợ yêu là vì hắn “ăn kem trước cổng”.

Bình thường khi nhắc tới chuyện này hắn cũng không mấy cảm xúc, mà chả hiểu sao nay lại lòng dạ rối bời, như thể sợ bị bóc mẽ.

Du Đại Tuấn tự an ủi mình, chắc chắn vợ hắn đồng ý kết hôn không chỉ bởi có bầu đâu, chớ nên lấn cấn việc này. Bụng thì nghĩ vầy nhưng mặt hắn vẫn hốt hoảng.

Rồi hắn vội vàng thay đổi biểu cảm, không để hai ba con nhận ra.

“Về rồi à?” Đào Diệp nhìn hắn một cái rồi lại quay sang vỗ đầu con trai: “Dù sao ba cũng đã nói rõ ràng, con muốn làm gì thì phải chắc chắn… Thế thôi, ba không làm phiền con nữa, nghỉ ngơi đi.”

“Vâng.”

Du Đại Tuấn thấy con trai nháy mắt với mình thì thầm mắng thằng ranh con này, sau đó kéo vợ đi.

“Anh về rồi, về rồi này. Vốn định về sớm, ai ngờ lại bị tắc đường nên mới muộn.” Du Đại Tuấn kéo vợ qua ôm: “Hai ba con ăn rồi chứ?”

Đào Diệp đẩy tay hắn ra không cho ôm, hạ giọng đạp chân hắn: “Con còn ở đây, anh làm gì thế.”

“Có sao đâu.” Du Đại Tuấn ỷ mình tay dài ôm chặt Đào Diệp trong ngực: “Hai ta tình cảm thì con mới vui, đúng không Ngải Diệp?”

“Vâng vâng vâng.” Du Ngải Diệp đáp nhanh như máy, hai ông ba này của nó lúc nào cũng luôn anh anh em em, tuy chỉ là một bên đơn phương thắm thiết, nhưng nó quen rồi.

Đào Diệp đỏ mặt, nhanh chóng lượn khỏi phòng sách.

“Cái thói hở tí động tay động chân của anh bao giờ mới sửa được hả?”

Du Đại Tuấn bị vợ dí tay vô đầu nhưng không hề khó chịu: “Anh chỉ táy máy tay chân với riêng em thôi, đây là quyền lợi hợp pháp của anh, được pháp luật bảo vệ nha!”

“Ngụy biện!” Đào Diệp không nói lại hắn, đành chuyển hướng câu chuyện: “Ừm, bác sĩ Lưu ở khoa em ấy, anh biết chứ?”

“Biết.” Du Đại Tuấn ôm chặt vợ trong lòng: “Sao vậy?”

“Omega nhà cậu ta vừa mới sinh đứa thứ sáu…”

“Đứa thứ sáu? Chà, cậu ta năm năm ôm sáu đứa à, đẻ ra thứ gì vậy?”

“Gì mà ‘đẻ ra thứ gì vậy’ hả.” Đào Diệp cau mày, lại dí dí trán Du Đại Tuấn: “Cục cưng nhà người ta là một Beta.”

“Thế thì chẳng phải vẫn sẽ đẻ tiếp à?”

“Làm sao anh biết nhà cậu ta có muốn đẻ tiếp hay không?”

“Thì chẳng muốn đẻ tiếp là gì.” Du Đại Tuấn vừa nói vừa cầm tay vợ nghịch nghịch: “Nhà bọn họ sắp chết đói đến nơi rồi. Lần trước lúc anh đến ngân hàng vừa hay gặp cậu ta đang vay tiền sinh nở, trước đó đã có ba beta hai omega, đập nồi bán sắt chẳng phải vì muốn sinh ra một alpha sao. Vậy mà lại thêm một beta nữa, cậu ta cam lòng mới lạ.”

Đào Diệp yên lặng, Du Đại Tuấn vẫn tiếp tục huyên thuyên.

“Cái tên bác sĩ Lưu khoa em bản thân chính là một beta, cho dù vợ cậu ta là omega thì xác suất sinh ra alpha hoặc omega cũng chỉ khoảng hai mươi phần trăm thôi. Sinh được hai đứa omega rồi, giờ còn muốn alpha.” Du Đại Tuấn càng nhìn tay vợ mình càng thấy đẹp, không kìm được cầm lên hôn chóc một cái: “Cậu ta tưởng bụng omega có khóa kéo chắc, suốt ngày bầu bí.”

“Thực ra thể chất của omega khá thích hợp sinh đẻ, trừ khi bị sảy thai, còn không thì rất dễ hồi phục…”

Du Đại Tuấn đột nhiên hỏi: “Nếu bị sảy thai thì sẽ thế nào?”

Đào Diệp là bác sĩ nên khá am hiểu vấn đề này, thấy Du Đại Tuấn hiếu kì bèn giải thích: “Cơ thể omega bẩm sinh thích hợp mang thai, nên nếu hết kỳ kinh nguyệt thụ thai, thì tuy nội tiết biến đổi đáng kể trong lúc mang thai, nhưng đợi đến khi sinh xong, kết thúc thời gian nuôi con bằng sữa mẹ là sẽ khôi phục nhanh chóng thông qua thần kinh điều tiết thể dịch tự thân. Do đó, bình thường sẽ rất dễ hồi phục…”

“Còn về trường hợp sảy thai mà anh nói, vì khoang sinh sản của omega rất sâu, ở phía sau đường ruột, và có liên kết vô cùng chặt chẽ với ổ bụng, nên trong quá trình phát triển thai nhi dễ bị đè vào các cơ quan khác, chính là nguyên nhân dẫn đến tiểu tiện nhiều lần. Như nãy em bảo nội tiết thay đổi, cũng nhằm thích nghi với sự biến đổi của môi trường bên trong, để tạo nên môi trường nuôi dưỡng thai nhi thích hợp.”

“Do đó, khi bị sảy thai sẽ phá vỡ cân bằng, cơ thể xuất hiện tổn thương nghiêm trọng, thậm chí là tổn thương không thể phục hồi. Đặc biệt là omega sảy thai nhiều lần còn làm phẫu thuật xóa bỏ dấu hiệu cuối cùng của bạn đời. Đến nay, tỉ lệ thành công của loại phẫu thuật này chỉ đạt tám mươi lăm phần trăm, đấy là còn chưa kể những di chứng hậu phẫu như: mất sự cân bằng giác quan, tin tức tố hỗn loạn, chu kỳ động dục sinh lý biến đổi…”

Sau cùng Đào Diệp tổng kết: “Thế nên sinh con không thể hại bằng sảy thai được.”

“Phải.” Du Đại Tuấn đáp lời, chẳng hiểu sao lại nghèn nghẹn trong lòng.