20 tuổi, Hoa Lê thường xuyên nghĩ, giá như... Giá như lúc trước cô không có Trần Thiệu Dương và La Chính Quân... Như thế cuộc sống có phải sẽ tốt hơn một chút?

Thế gần như xác định, giá như lúc trước cô không đi vào ngõ hẻm kia nói chuyện.

Đáng tiếc, trên thế gian này vốn không có thuốc hối hận gì đó. Cho dù là có, chỉ sợ một cô gái như cô không thể mua nổi. Nếu nói cố chấp muốn mua, cô chỉ sợ cái giá phải trả so với bây giờ cũng không khác lắm. Vậy uống thuốc hối hận thì có ý nghĩa gì đây?

Đó là chuyện năm cô 16 tuổi, thiếu nữ 16 tuổi rất ngốc nghếch lớn mật, cái gì cũng dám nghĩ, cái gì cũng dám nói, cái gì cũng dám làm. Tưởng rằng chỉ cần dựa vào nhiệt huyết của bản thân mình là có thể chinh phục toàn bộ thế giới.

Thật ra, đây chính là rất ngu rất ngây thơ. Đừng nói là chinh phục thế giới, cô ngay cả một túi xách cũng không chinh phục được.

A! Chính là cái túi xách đáng ghét kia, đưa cô đến vực sâu không đáy.