Quỳnh lùn méo mó xách đôi giày cao gót tập tễnh trên sân trường. Lết gần đến cửa lớp, đang loay hoay không biết chui vào lớp kiểu gì thì nàng phải giật thót vì thấy crush đang đi tới rồi. Thôi xong, chàng đi về phía này thì phải?

Lùn xấu hổ tới mức không còn chỗ nào trốn đành giả vờ quay đi hai tay xinh xinh ôm mặt. Thế nhưng mà đời đâu như mơ, Huy đang đi giặt giẻ, thấy bóng dáng nàng lớp phó thì tủm tỉm lại gần:

- Lớp phó sao lại đi học muộn thế?

Quỳnh méo mặt.

- Tui..tui ngủ quên..

Huy nhẹ nhàng kéo tay bạn ra, cậu tí sặc vì đôi môi tím xì cùng cái áo đen trễ vai xộc xệch. Đuôi mắt giật giật, Huy act cool đứng hình mất 5 giây liền.

Thấy crush thân thương đứng hình thật lâu, Quỳnh lại tưởng style Duy lầy thiết kế cho có tác dụng, hai mắt lại chớp chớp mồm đớp đớp, làm ai kia phải túm tay bạn lôi ra chỗ bể nước sau trường, nhẹ nhàng rửa mặt cho bạn rồi lại dịu dàng kéo lại vai áo.

Quỳnh nhìn người thương không chớp mắt. Người ta ấm áp ôn như vầy, chả bù cho tên lớp trưởng xấu xa cục súc nào đó.

Mà nhắc đến tên cục súc đó mới nhớ..giờ cậu ấy sao rồi? Quỳnh phát hoảng, nhìn Huy lí nhí.

- Duy..nãy cũng đi muộn, mà ông ý chưa kịp vào trường!

Huy tròn mắt.

- Thằng oắt đấy vào lớp lâu rồi mà!

- Ớ, rõ ràng lúc nãy Duy chưa kịp vào trường đã bị bảo vệ lùa tới số mà?

- Đi, lên lớp cho xem

Quỳnh co rúm nghĩ tới cảnh thầy chủ nhiệm bắt nàng đi dọn nhà vệ sinh nam một tuần mà túm víu crush mãi không đi nổi.

May thay, crush nàng là người tốt bụng ý, nên lúc gần tới lớp, Huy quay ngoắt ra bế xốc Quỳnh lùn lên, đàng hoàng vênh mặt lên đi thẳng vào lớp.

Còn vợ Duy lầy á hả, khỏi phải nói, từ sốc chuyển sang làm màu giãy dụa chút xíu rồi chuyển sang ngoan ngoãn e thẹn nép vào lòng người thương, môi tủm tỉm cười, đầu thầm nghĩ chắc do mình đáng yêu quá nên crush yêu dấu kìm không nổi đây mà.

Đang hí hửng suy tính xem nên mua váy cưới ở tiệm nào, đẻ mấy đứa con thì Lùn nghe thấy tiếng Huy dõng dạc:

- Thưa thầy! Lớp phó của chúng ta nguy rồi