Tối hôm đó, sau khi dùng bữa, Lý Đông trở về phòng, hắn muốn ôn tập lại một chút kiến thức. Đời này hắn muốn học tập cho tốt, là người trọng sinh hơn ai hết hắn hiểu được sự cần thiết của tri thức trong thời đại bùng nổ khoa học kỹ thuật với hàng loạt cơ cấu tài chính sinh ra sắp tới, có vậy hắn mới có năng lực nắm giữ nhịp điệu của thời đại, không bị tụt lại phía sau.

Mải miết ôn tập đến 11h khuya Lý Đông mới dừng lại, đứng dậy thong thả ra trước sân thư giãn. Hắn nằm xuống chiếc chõng bằng tre, hai tay vắt sau ót, lẳng lặng ngắm bầu trời đêm. Trăng đêm nay rất sáng, làm lu mờ hết ánh sáng của các vì tinh tú khác, thi thoảng có tiếng chim ăn khuya lanh lảnh phía xa. Không gian thật yên bình, hai mắt hắn khép hờ, thả lỏng toàn thân cảm nhận từng làn gió đêm miên man lướt qua khuôn mặt, đâu đó thoang thoảng mùi trầm hương, hình như hôm nay là ngày lễ rằm.

Không biết từ lúc nào tinh thần hắn dần dần tiến vào một trạng thái tĩnh lặng, không linh huyền diệu, như vô thức mà vẫn cầm giữ một tia ý thức. Nếu Lý Đông biết, thì đây là hắn đã vô tình tiến vào trạng thái nhập định. Trong mơ hồ Lý Đông lại thấy lại vầng sáng lục lăng, đây là lần đầu tiên hắn thấy vầng sáng này khi ở trạng thái còn một chút thức tỉnh. “Đây là thứ gì? Sao nó lại trôi nổi trong tâm thức của ta”, Lý Đông đang tự niệm, vầng sáng bỗng nhiên phát ra ánh hào quang rực rỡ, sau đó bùng nổ thành muôn ngàn đốm sáng nhỏ như lân tinh, một luồng thông tin tràn vào đại não. Lý Đông chợt cảm thấy đầu đau như sắp nứt, hắn bừng tỉnh, hai tay ôm đầu giãy dụa:

- A…A…A Đau quá, chết tiệt, cái gì thế này?

Hắn lăn lộn một lúc thì ngất đi, vài tiếng sau Lý Đông tỉnh dậy, hắn phát hiện ra không biết tại sao trong đầu có thêm rất nhiều thông tin. Kỳ lạ là tất cả đều có liên quan mật thiết đến một lục điạ cổ xưa trên Đại Tây Dương, với một thành phố hùng vĩ có tên Atlantis.

Lục địa Atlantis lần đầu tiên xuất hiện xấp xỉ 500.000 năm trước và bước vào thời sơ khai cách đây khoảng 12.000 -15.000 năm. Nơi đó đại dương yên bình rất thuận lợi cho tàu thuyền đi lại, nơi đó có một hòn đảo lớn hơn xứ Libya và châu Á ngày nay cộng lại; các nhà lữ hành có thể băng xuyên qua nó để đến các hòn đảo khác, và từ những hòn đảo đi đến tất cả các lục địa và đại dương xung quanh.

Đây là một lục địa rất thẩm mỹ, uyên bác và thiên về khoa học. Atlantis là thiên đàng của những người tới từ chòm sao Thiên Cầm và Tiên Nữ. Người Atlantis có thể bay lên được, họ biết cách sử dụng các trường hấp dẫn của Trái đất. Tình yêu nghệ thuật và văn hoá của người Atlantis hết sức quan trọng trong cuộc đời họ và công nghệ cũng vậy. Họ bắt đầu theo đuổi những nỗ lực sáng tạo như triết học, văn học, điêu khắc và hội hoạ. Họ tạo ra một nền văn minh tiến hoá cao, với công nghệ tinh vi hơn bất cứ dân tộc nào ngày nay từng mơ tưởng. Họ biết sử dụng máy điện toán không chỉ để lưu giữ dữ liệu mà còn để đưa ra những đánh giá cụ thể dựa trên suy luận diễn dịch hay quy nạp. Thêm vào đó, rất nhiều công nghệ của họ dành cho những dạng năng lượng khác nhau kể cả năng lượng mặt trời. Họ khai thác lực hấp dẫn, tìm hiểu và thử nghiệm các lực điện từ, và sử dụng đồ pha lê để tập trung những năng lượng này.

Thành phố Atlantis được bao quanh bởi các đường tròn đồng tâm, có kiến trúc tiên tiến, thành phố phát triển rực rỡ cả về nghệ thuật, công nghệ, lẫn quân sự, người Atlantis sống trong kết cấu dạng kim tự tháp, trên thực tế, họ coi các kim tự tháp là tâm điểm trong nền văn minh. Họ sử dụng năng lượng lade qua pha lê như một phương pháp hữu hiệu trong mọi việc, từ chữa bệnh tới phát triển công nghệ, nó tạo năng lượng siêu phàm cho người Atlantis. Nhưng chính việc theo đuổi công nghệ, đặc biệt là năng lượng tuyệt đối để tạo sức mạnh phi thường đã trở thành nguyên nhân huỷ diệt Atlantis. Người Atlantis đã không kiểm soát nổi tình hình khi thử nghiệm sớm năng lượng điện tử. Nhưng người Atlantis dường như không hề quan tâm tới ngành công nghiệp của họ làm ô nhiễm toàn cầu. Họ đã cố gắng để tạo ra vũ trụ và các vật khác bằng các thử nghiệm. Tuy nhiên, thử nghiệm này đã vượt ngoài tầm kiểm soát. Nó bắt đầu làm sụp đổ mạng lưới điều khiển của Trái đất, Atlantis bị hủy diệt bởi chính nguồn năng lượng khổng lồ họ đã tạo ra, cả lục địa bị nhấn chìm và hoàn toàn biến mất trong lòng Đại Tây Dương.

Nhưng trước khi hủy diệt, những bộ óc siêu việt nhất của dân tộc này đã tập trung năng lượng vào một viên pha lê đặc biệt, nó lưu trữ những tri thức khoa học, công nghệ, kiến trúc, âm nhạc với hi vọng có thể giúp những người may mắn sống sót có cơ sở xây dựng lại lục địa. Viên pha lê này mã hóa một cấu trúc thông tin năng lượng gọi là “Trường thông tin toàn thể Át Lan”.

Tuy nhiên sau khi đại lục chìm xuống biển, không rõ là người Atlantis không ai còn sống sót hay là không tìm được viên pha lê này mà nó bị thất lạc. Trải qua năm tháng, cấu trúc năng lượng xảy ra rối loạn và bùng nổ, chính trường năng lượng khủng bố này đã tác động khiến máy bay bị rơi xuống biển, vì lý do nào đó viên pha lê tiến nhập đồng hóa với tần số ý thức của Lý Đông, khi đó đã bất tỉnh. Năng lượng dưa thừa từ vụ nổ cũng phá vỡ liên kết không thời gian đưa ý thức của hắn dung nhập trở lại quá khứ, sở dĩ đúng thời điểm năm 2001 là vì lúc này Lý Đông cũng đang trong trạng thái vô thức, tần số ý thức cộng hưởng với nhau.

Công dụng của viên pha lê có một phần tương tự như một bộ nhớ ngày nay nhưng cách thức hoạt động và sử dụng hoàn toàn khác. Năng lượng tinh thần và bộ não của họ người Atlantis rất phát triển do vậy họ chỉ cần điều chỉnh tần số năng lượng tinh thần là có thể truy cập vào. Khi Lý Đông vô tình tiến vào trạng thái nhập định, nâng cao tần số rung động của não thì hắn tiếp nhận được những thông tin này, theo như hắn biết hiện tại hắn cũng chỉ nhận được một phần thông tin chứ không phải toàn bộ, điều Lý Đông cần làm là tiếp tục thông qua thiền định, cải thiện năng lượng não bộ mới có thể dần dần tiếp nhận những tri thức cao cấp hơn.

Lý Đông lúc này vừa hoảng sợ vừa bất ngờ, không nghĩ tới lịch sử trái đất từng có một thời kỳ huy hoàng như vậy. Hắn suy nghĩ, lẽ nào ông trời trao cho hắn cơ hội này là để làm sứ giả đưa nhân loại tiến vào kỷ nguyên hoàn toàn mới. Những tri thức này đã siêu việt toàn bộ nền tảng khoa học kỹ thuật của loài người, nếu nó được vận dụng sẽ khiến cho thế giới một lần nữa huy hoàng trở lại, loài người sẽ có một thế giới rất khác. Hắn suy nghĩ phải chăng hắn cần chia sẻ những kiến thức này.

Cân nhắc một chút, Lý Đông hơi nhíu mày, nền văn minh Át lan đã tuyệt diệt không phải là do vận dụng bừa bãi những công nghệ này sao, nếu công nghệ này rơi vào tay một số quốc gia hay tổ chức hiếu chiến thì thế giới này sẽ thành bộ dáng gì, lịch sử sẽ lặp lại sao, hắn không muốn thấy điều đó. Hơn nữa một khi công bố ra, hắn và gia đình có thể gặp nguy hiểm, có thể bị các tổ chức bắt đi làm đối tượng nghiên cứu, khai thác thông tin. Nhưng nếu Lý Đông không khai thác lưu giữ cho riêng mình, phải chăng đang lãng phí cơ duyên của chính hắn. Không được, tri thức này cần được vận dụng!

Lý Đông suy nghĩ, hắn không thể nói cho ai biết hắn nắm bắt những công nghệ này nhưng hắn sẽ vận dụng để dần thay đổi đời sống nhân loại. Nếu có thể xây dựng tập đoàn công nghệ, trí thức này sẽ ngụy trang dưới dạng thành quả nghiên cứu của tập đoàn, áp dụng từng bước vào đời sống. Việc tiến hành lựa chọn công nghệ phù hợp, không quá cấp tiến sẽ để khoa học hiện đại chấp nhận được. Cùng với chế độ độc quyền, Lý Đông có thể kiểm soát tập trung những tri thức này, tuyệt đối không thể phổ biến dưới dạng nguyên lý. Tuy nhiên một điều đặt ra là Lý Đông phải có đủ sức mạnh để đảm bảo những trí thức và công nghệ này không bị tiết lộ dưới sức ép của bất kỳ lực lượng nào.

Nghĩ đến đây, Lý Đông cảm thấy hơi đau đầu, hắn đứng dậy tự nhủ:

- Được rồi, cứ tạm thời tính toán như vậy đã. Kế hoạch trước mắt của mình là tích súc tư bản, làm cơ sở tài chính phát triển sau này.

Sáng hôm sau, khi tiếng gà vừa gáy, đông phương vừa rạng, Lý Đông đã tỉnh giấc. Theo như tri thức hắn nhận được, đây là thời điểm thiền định tốt nhất trong ngày. Hắn muốn tiếp cận càng nhiều thông tin, càng phải nâng cao năng lượng tinh thần, mà cách tốt nhất chính là luyện tập. Người Atlantis cũng đã lưu lại một bộ công pháp và bài tập công, bao gồm cả tĩnh công và động công, các bài tập này có tác dụng hấp thu năng lượng thiên địa, tăng trưởng và gia trì năng lượng tinh thần. Hắn đứng trước cửa sổ, nhìn về đông phương, bắt đầu tập luyện.

Do tri thức dung nhập trực tiếp vào tâm thức, nên Lý Đông vận dụng khá thành thục, động tác lưu loát. Sau các bài tập động công, hắn chuyển qua thiền định, chính là một bài tĩnh công duy nhất. Đoán luyện mất vài giờ, khi ánh mặt trời đã lên cao, bài tập mới kết thúc. Lý Đông mở mắt, thần thanh khí sảng, hắn cảm giác cơ thể, tâm trí trở nên rất nhẹ nhàng, khoan khoái, ánh mắt lấp lánh có thần.

Hắn đi phòng tắm, tắm rửa một chút, sau đó ra phòng khách. Căn nhà trống không, có lẽ mẹ hắn ra ngoài, trên bàn để một cái bánh bột ngô, là phần sáng dành cho hắn. Cầm miếng bánh ăn một lượt, Lý Đông nắm theo bản vẽ hôm trước đi ra ngoài, thẳng tiến xưởng cơ khí nhà Mạnh Bàn, hắn biết đây sẽ là cơ sở đầu tiên của đế quốc công nghiệp tương lai.